Chương 1092 Đất hoang ngoài biên giới (3)
Cùng với khoảng cách của hai người càng ngày càng xa Tường Thần, số lần gặp phải ma vật cũng dần dần nhiều lên, đôi lúc có ma vật có đẳng cấp đi săn hơn 200 nhảy từ dưới đất hoặc lùm cây ra đánh lén.
Nếu là lúc trước đây khi vừa ra khỏi Sylvia, Đỗ Địch An khó tránh sẽ tay chân lúng túng, ứng phó khó khăn, thậm chí muốn quay người bỏ chạy cũng khó, nhưng giờ đây lại chém giết dễ dàng, không hao nhiều sức.
Càng đi lâu, hắn càng cảm nhận được ý nghĩa của danh xưng “người Hành Tẩy Vực Sâu” này đúng là quá hình tượng rồi, bây giờ hắn hoàn toàn có thể thẳng tiến không ngần ngại, dù cho đường đi gặp phải ma vật cấp Vực Sâu, cũng không cần sợ hãi, dường như vực sâu nguy hiểm khắp nơi ở dưới chân hắn chẳng qua chỉ là một vùng ngoại thành hoang dã, mà hắn là một tay thợ săn lão luyện có hàng trăm chiến công.
Thời gian vội vàng trôi.
Xoẹt!
Máu đỏ rớt ra, một con rắn dài gần trăm mét mềm oặt rơi xuống đất, trên lưng nó cắm đầy những vảy, vừa giống rắn vừa giống cá sấu, đuôi phân nhánh, lúc này một cái đầu rắn bị chém nát, mất đi sinh mạng.
Fesnia nhẹ nhàng nhảy qua, mổ bụng của quái xà ra, không lâu sau lấy ra một con sâu nhỏ từ trong ra, thu vào bình Hồn Trùng đặc chế mà Đỗ Địch An đưa cho mình.
Hồn trùng ký sinh sau khi rời khỏi túc chủ sẽ chết trong một thời gian ngắn, nhưng ở trong chiếc bình hồn trùng đặc chế này lại có thể sống trong một hai tháng.
“Hồn trùng kẻ Nâng Đá ma vật truyền kỳ ba sao!” Fesnia đưa bình hồn trùng đặc chế cho Đỗ Địch An, cười nói: “Không ngờ rằng chúng ta may mắn như thế, hai ngày ngắn ngủi mà đã gặp được hai ma vật truyền kỳ.”
Đỗ Địch An tiện tay ném bình vào túi trên lưng, bây giờ hồn trùng ký sinh truyền kỳ đã chẳng còn sức hấp dẫn gì với hắn nữa rồi, nhờ Fesnia và tư liệu trong Thần điện mới biết, con đường Vực Sâu trở nên mạnh hơn chủ yếu là dựa vào Cực Băng trùng và những dược vật khác bổ trợ, ví dụ có những dược vật kích thích cơ thể, có thể tăng sức mạnh trong thời gian ngắn hoặc là làm cho da trở nên cứng, nhưng những dược vật này đều có một số tác dụng phụ nhất định.
Cũng có một số dược vật có thể tăng sức mạnh con người mãi mãi, nhưng có thể tăng một phần mười sức mạnh đã tốt rồi, mà loại dược vật này giá thành xa xỉ, trong Thần quốc cũng là vật quý có tiền không mua được!
Mà hồn trùng ký sinh đối với Vực Sâu như Đỗ Địch An mà nói đã mất đi giá trị, sau khi dùng cũng không có hiệu quả, chỉ có thể dùng để bồi dưỡng thuộc hạ, hoặc tặng cho người thân, hoặc là bán lấy tiền, tặng nhân tình,…
Hơn nữa, hồn trùng kỳ sinh này chỉ là ma vật truyền kỳ ba sao, Fesnia từng nói với hắn, ma vật truyền kỳ chia làm năm bậc, từ một đến năm sao, năm sao là hi hữu nhất, ví dụ như “kẻ Tạo Mộng” là ma vật truyền kỳ năm sao, “kẻ Cầu Khẩn” là ma vật truyền kỳ bốn sao, còn “kẻ Tách Rời” chỉ là ma vật truyền kỳ ba sao.
Nhưng mà, theo cách nói của Fesnia, trong số ma vật truyền kỳ ba sao “kẻ Tách Rời” cũng là sự tồn tại khá quý giá, xếp hạng đầu, hoàn toàn không phải mặt hàng bình thường “kẻ Nâng Đá” có thể so được.
Dù biết “kẻ Tách Rời” xếp hạng không cao, Đỗ Địch An cũng không có ý định quay về Tường Thần để cướp đoạt nguyên thể hồn trùng ký sinh “kẻ Cầu Khẩn” theo hắn nghĩ, bản đánh giá xác định cấp sao này chỉ là bản bình giá của nghiên cứu ma vật của Thần quốc mà thôi, đánh giá chỉ là dựa trên số liệu chủ yếu, không phải số liệu tuyệt đối! Ít nhất với hắn mà nói, tác dụng của “kẻ Tách Rời” so với rất nhiều ma vật truyền kỳ bốn sao, thậm chí là ma vật truyền kỳ năm sao còn lớn hơn, tuy tính toàn diện có thể yếu hơn rất nhiều cấp bậc, nhưng ở mặt tấn công, có rất nhiều ma vật truyền kỳ năm sao đều không sánh bằng.
Theo như Fesnia nói, cũng chính ưu thế lớn về mặt tấn công này của kẻ Tách Rời mới khiến nó được xếp vào ma vật truyền kỳ ba sao, nếu không, nó nhờ cậy năng lực của những phương diện khác, chỉ là cấp bậc nhất tinh mà thôi.
Đỗ Địch An mặc kệ cách nói của Fesnia, trong lòng hắn biết rõ mạnh và không mạnh.
Trong chớp mắt đã trôi qua mười ngày.
Đỗ Địch An và Fesnia dọc đường tiến bước, ngoài buổi tối dừng lại nghỉ ngơi ra, ban ngày trước sau duy trì cao tốc gấp rút lên đường, dù vượt qua lãnh địa của ma vật Vực Sâu cũng không thể dừng được bước chân, hai người gộp lại, chỉ cần không đi vào trong Hố Ma, hầu như trôi chảy ở vùng Vực Sâu bình thường.
“Tới đây thôi!” Fesnia ăn xong nửa miếng thịt nướng trên tay, quay đầu nhìn sang Đỗ Địch An: “Đi thêm về phía trước, ước chừng sắp tới ngoại cảnh rồi, ngươi cũng thấy đấy, hôm trước và hôm qua, số lượng ma vật mà chúng ta gặp được ngày càng nhiều, càng lúc càng mạnh, tiếp tục như vậy, có lẽ chẳng mấy chốc thì sẽ đụng chạm tới tuyến cảnh giới của biên phòng, giờ quay đầu vẫn còn kịp, ngươi cũng thấy được thứ ngươi muốn thấy rồi.”
Đỗ Địch An ăn thịt nướng trong tay, đứng dậy, chỉ vào một đỉnh núi cao trăm mét trước mặt: “Chúng ta cứ đến đó rồi quay về đi, nếu khoảng cách nơi này đủ gần với biên phòng, chắc có thể nhìn ra xa tới biên phòng ở chỗ kia.”
Fesnia thoáng nhìn, không còn nói gì nữa.