← Quay lại trang sách

Chương 1098 Sát ý

Vèo!

Tử Dực Phi Long nhanh chóng dừng lại, dấy lên cơn bão, thổi bay mũ và khăn đội đầu của binh sĩ trên đỉnh vách, chiến kỳ cắm bên cạnh cũng bay phấp phới.

Rất nhanh, vài bóng người từ xa bay đến, người dẫn đầu là một lão giả khoảng sau mươi tuổi mặc khôi giáp màu ám kim, tóc hoa râm, không đội mũ giáp, khuôn mặt nhuốm màu máu, trên khôi giáp cũng toàn vết máu, vẫn còn thịt nát kẹp trong khe hở của khôi giáp. Hắn thấy đám người thanh niên đầu đinh trên Phi Long thì nhẹ nhàng thở ra, nở nụ cười nói: “Cuối cùng cũng chờ được các ngươi đến đây, lúc này có thể an tâm rồi!”

Bàn chân thanh niên đầu đinh giẫm nhẹ, nhảy từ trên cổ Phi Long xuống. Theo sát phía sau là nữ tử cao gầy và người trung niên độc nhãn.

Đỗ Địch An cũng nhảy xuống theo bọn họ.

Khi hắn và Helisha rơi xuống, tức khắc những binh lính đang im lặng đứng xung quanh quay đầu lại nhìn, trong chốc lát vô số sát khí nhanh chóng tụ tập trên người Đỗ Địch An. Chính xác mà nói, là tụ tập đến trên cơ thể Helisha đang đứng bên cạnh Đỗ Địch An, rất nhiều giáo dài thương chiến lao đến theo sự vung tay của bọn họ.

Giờ khắc này, dù là Đỗ Địch An với bàn tay đẫm máu tươi cũng cảm thấy rùng mình.

Những binh sĩ này không giống những chiến sĩ hắn đã từng gặp qua trước đây, thông qua nguồn nhiệt hắn có thể nhìn ra, cấp bậc của những người này đều là người Thác Hoang! Bên trong Tường Thần, người Thác Hoang đã được coi là cao thủ dường như lại thành tiêu chuẩn thấp nhất ở đây. Thế nhưng, những người này lại hoàn toàn khác với những người Thác Hoang hắn từng gặp gỡ, cả cơ thể dày đặc sát khí, như là ác quỷ leo ra khỏi địa ngục.

Lông tơ trên người Đỗ Địch An hơi dựng lên, có xúc động đấu tranh và phản kháng theo bản năng.

“Ồ?” Lão nhân tuổi sáu mươi lúc nãy mở miệng khẽ cau mày, nhẹ nhàng phát ra giọng mũi, lập tức những binh sĩ xung quanh nhận được tin tức, thu thương đứng thẳng lại, như thể cảnh tượng lúc trước không hề tồn tại.

Còn sát khí vẫn bao phủ xung quanh Đỗ Địch An, chỉ cần Helisha có chút khác thường là lập tức sẽ ra tay.

“Vị này là?” Lão nhân sáu mươi tuổi nhìn Đỗ Địch An, có phần thắc mắc, cách ăn mặc của Đỗ Địch An không giống như Biên phòng sứ, hơn nữa hắn cũng chưa bao giờ gặp qua. Có điều hắn nhìn ra được, dường như con Thi Vương đó thuộc về người thanh niên này.

“Đừng hiểu lầm, hắn là người bọn ta lâm thời gọi tới trên đường tới đây, ta nghe nói tình huống ở đây nguy cấp, thấy hắn cũng đạt tiêu chuẩn cấp Vực Sâu, nghĩ rằng đến đây cũng có thể giúp đỡ một chút.” Thanh niên đầu đinh thay đổi thái độ kiêu căng lúc trước, rất khách khí nói với lão giả.

Lão nhân giật mình, thảo nào hắn cảm thấy Đỗ Địch An có chút kỳ lạ, như là không đạt đến cấp bậc của Biên phòng sứ.

“Thi Vương này?” Lão nhân hỏi.

“Là hắn tự mang đến, chuẩn bị mang về Thần quốc dâng cho quân vương.” Thanh niên đầu đinh không muốn tốn nhiều nước bọt để nói về chuyện của Đỗ Địch An, chỉ nói qua một chút rồi hỏi: “Tình hình ở đây thế nào?”

Lão nhân sáu mươi tuổi nghe thế thì vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: “Đêm qua có một nhóm ma thú kỳ lạ ẩn nấp trên Tường Chiến Thần, che đấu được lính gác, suýt nữa đột phá phòng thủ của chúng ta, cũng may chúng ta đúng lúc phát hiện, không có dẫn đến tai họa to lớn, có điều...”

“Có điều gì?”

Lão nhân thở dài nói: “Có điều từ trước đến nay chưa từng gặp qua những ma thú quái dị đó, mặc dù số lượng không nhiều lắm, lại khiến cho chiến sĩ của chúng ta bị thương vong vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa, đêm qua lúc trời rạng sáng lính gác ở tiền tuyến lại gửi cảnh báo đến, báo là thấy tung tích của dị tộc Hỏa Long, còn có không ít bầy thú hướng đến nơi này, nhận định là ma thú khu dịch, số lượng trước mắt quan sát được là quy mô cấp hai. Nếu chúng nó tập trung công kích khu số Bảy, ta lo không bảo vệ được nơi này của chúng ta, cho nên đã gửi tin về Đế quốc ngay trong đêm, đề nghị các vị đại nhân chi viện.”

Trong lòng Đỗ Địch An vẫn đang im lặng lắng nghe khẽ động, tối hôm qua suốt đêm đưa tin? Fesnia nói từ đây đến Đế quốc nhanh nhất cũng phải mất hơn một tháng, đây chẳng phải nói là bọn họ truyền tin tức đến tay Đế quốc, vỏn vẹn chỉ cần thời gian một đêm sao?

Thậm chí còn nhanh hơn, dù sao Đế quốc nhận được tin tức rồi ngay lập tức cử người, vậy ba vị Biên phòng sứ cũng cần thời gian chạy đến đây.

Nhớ lại tốc độ ban nãy khi cưỡi Tử Dực Phi Long, trong lòng Đỗ Địch An nhẩm tính, cảm thấy cả chặng đường không có gì trở ngại, có lẽ quả thật có thể bù trừ cho thời gian một tháng bọn họ di chuyển trên mặt đất, đại khái đây chính là hiệu suất của không quân.

“Bầy thú quy mô cấp hai?” Sắc mặt ba người thanh niên đầu nhỏ thay đổi nhẹ, trong mắt xuất hiện nét ngưng trọng.

Lão nhân khẽ gật đầu: “Tin tức nhận được tạm thời vẫn không phải vô cùng chuẩn xác, có điều độ chính xác thường đạt đến khoảng 80%. Trước mắt ta đã cử người tuần tra phòng bị bên ngoài những cứ điểm quan trọng trên chiến trường, một khi có động tĩnh, sẽ ngay lập tức báo về. Có ba người các ngươi đến tiếp viện, trong lòng ta cũng nhẹ nhàng hơn, nếu không có gì bất ngờ, có lẽ chúng ta có thể phòng thủ được!”