← Quay lại trang sách

Chương 1116 Liên minh đào binh (2)

Hành động của loại cự ma vật này tương đối chậm chạp, lúc đi về phía trước gây chấn động đến mức mặt đất cũng rung động, càng tiến đến gần thì rung động càng dữ dội.

Đỗ Địch An nhìn thấy những ma vật này xếp hàng trật tự, ánh mắt chợt lóe, chúng nó trông có vẻ giống như quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh, dường như đã bị thứ gì đó huấn luyện qua.

Nhưng từ xưa đến nay, chỉ có con người thông thạo huấn luyện động vật, chẳng lẽ ở bên ngoài thành luỹ thực sự có nhân loại?

Đỗ Địch An biết trái đất rất lớn, cũng đã từng suy đoán, người may mắn sống sót đến cuối cùng không chỉ có những người bên trong Thần quốc, ở bên ngoài có thể còn có đời sau của những con người may mắn còn sống sót. Chỉ là rốt cuộc chưa được tận mắt nhìn thấy thì chưa thể tin được, nhưng giờ phút này bỗng nhiên hắn lại có phần mong đợi.

Những người khác nhìn thấy đám cự ma thú đang chậm rãi tiến lại đây phát ra một loạt tiếng hút khí nhẹ, cho dù là mấy vị Chúa Tể, sắc mặt cũng trở nên khó coi. Trước kia, bọn họ bình thường chỉ ở gần Tường Thần, hoặc là săn bắn ở gần Tường Lớn Thần quốc, mặc dù gặp qua thú triều nhưng cũng chỉ là thú triều ma vật cỡ nhỏ, khí thể còn lâu mới sánh được với đám cự thú ở trước mắt này, thanh thế này lớn như sóng thần cuộn tới. Chỉ riêng những bước chân chậm rãi nâng lên lại từng bước vững vàng giẫm tới cũng khiến cho người ta không thể ngăn lại sinh ra cảm giác tuyệt vọng cùng sợ hãi.

Vù vù!

Một trận gió lớn bỗng nhiên cuộn tới.

Sương trắng lập tức di chuyển về phía trước, bao phủ qua đây.

Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng đến mấy phần, nheo mắt nhìn về phía sâu trong cứ điểm, tức khắc mơ hồ thấy được vô số nguồn nhiệt đỏ đang chấn động. Trong lòng hắn cả kinh, lập tức lui về phía sau trung tâm.

Lúc này, bỗng một hồi tiếng động cơ máy bay chiến đấu vang lên, từ trên đỉnh đầu lướt qua.

Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn lên, tức khắc kinh ngạc, thế mà lại là máy bay ném bom chiến đấu tương tự như thời kỳ trước.

Chẳng qua tạo hình tuy tương tự nhưng máy bay ném bom chiến đấu này lại dùng động cơ hơi nước để hoạt động, sau đuôi máy bay xả ra một làn khói trắng thật dài, phát ra âm thanh vù vù cực kỳ vang dội. Sau khi chạy nhanh ra khỏi căn cứ, máy bay chiến đấu đột ngột lên cao, cửa từ phía dưới máy bay chiến đấu được kéo ra, bên trong rơi xuống vô số quả bom cỡ bằng bình ga, rơi vào trong đàn cự thú!

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên, đám cự thú vốn đang trong trận hình chỉnh tề lập tức phát ra một hồi gầm rú mãnh liệt, như voi lớn hí dài, lại như sư tử gầm rống, nổ mạnh làm cho đàn cự thú lập tức bị rối loạn, lắc lư trái phải, ma vật mang hình dáng nhím khổng lồ ở hàng phía trước có con hoảng loạn lui về phía sau, có con trong lúc hoảng loạn lại xông về phía trước, thực nhanh thoát khỏi làn sương trắng và đàn thú, xông tới trước cứ điểm.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tại điểm bắn phía trước cứ điểm đẩy ra cường nỏ khổng lồ, sáu mũi tên lớn dài hơn ba mét như những ngọn giáo thép cùng lúc bắn ra, lập tức bắn trúng một con ma vật nhím khổng lồ đang bất ngờ tập kích đến, đâm vào chưa tới một nửa lên sống lưng và đầu của nó.

Con ma vật nhím khổng lồ này bị đau, ngược lại chạy trốn càng lúc càng nhanh, vành mắt đỏ lên giống như hoàn toàn bị mất khống chế.

Từ một chỗ khác lại bắn ra một loạt tên lớn từ những nỏ mạnh, sáu mũi tên lớn lần này lại là hướng dựng thẳng, trong nháy mắt tất cả các nơi từ đầu đến đuôi của con nhím khổng lồ đều bị đóng lên, bị đánh bại bắn chết tại chỗ, nằm trên mặt đất co quắp.

Mọi người trong quân lâm thời xem đến ngẩn người, không nghĩ tới quân biên phòng phản kích mãnh liệt như vậy!

Tại thời khắc này, bọn họ bỗng cảm nhận được, ở trên chiến trường lớn như này thì sức mạnh của một người thực sự quá nhỏ bé, cảm giác tồn tại của một người cũng quá nhỏ bé rồi!

Vèo!

Phía sau đàn cự thú đang hỗn loạn, sâu bên trong làn sương mù, cự thạch đột nhiên bay ra, đập trúng một chiếc máy bay chiến đấu động cơ hơi nước đã ném bom trên không trung, mà người điều khiển cũng kêu lên thảm thiết, từ trong chiến tích tan tác rơi xuống, rơi vào trong đàn cự thú vang lên tiếng nổ không ngừng, giống như một hạt mưa rơi vào vũng bùn, không bắn lên một gợn sóng nào.

Rất nhanh, càng ngày càng có nhiều tảng đá lớn ném mạnh ra từ phía sau đàn thú, cũng càng ngày càng nhiều máy bay chiến đấu hơi nước bị bắn trúng, buộc cho máy bay chiến đấu ném bom phải tạm dừng.

Một hồi tiếng gào rống uy mãnh vang lên từ phía sau đàn cự thú, đàn thú đang hỗn loạn lập tức từ từ khôi phục trật tự, sau đó tiếp tục tiến về phía trước, từ thi thể của đồng bọn bên cạnh vượt qua.

Sương trắng dần tràn ngập lên cứ điểm, khiến cho tầm mắt của đám người Đỗ Địch An lại bị thu hẹp.

Lúc ma vật nhím khổng lồ ở hàng đầu đi đến vị trí cách cứ điểm khoảng năm trăm mét, bộ lông trên toàn thân chúng đột nhiên dựng thẳng lên, sau đó bắn thẳng ra, lại thêm một mảnh gai sắc đen bay vụt tới.

Đỗ Địch An đưa tay lên ngăn trở, phát hiện lực đạo đã mạnh hơn rất nhiều, bằng một đòn của một cao thủ cấp Nội Hoang.