← Quay lại trang sách

Chương 1119 Phá tường (2)

Ở một chỗ khác, giờ phút này Jason không tham gia đào ngũ đang bị bốn nắm con ma vật bốn mắt vây quanh, hắn vẫn không kích hoạt ma thân, dường như đã chú ý tới Đỗ Địch An chuẩn bị lui lại, hắn đánh lui hai con ma vật bốn mắt bên cạnh, dùng ánh mắt ra hiệu cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An hiểu ý của hắn, cùng nhau hợp tác.

Hắn không có ý kiến, khẽ gật đầu.

Jason nhanh chóng ra tay, quét bay mấy con ma vật bốn mắt bên cạnh, chạy về phía Đỗ Địch An.

“Số lượng quá nhiều, không thể cố thủ ở đây nữa, chúng ta vừa phòng thủ vừa lui đi.” Jason nói chuyện rất nhanh.

Đỗ Địch An gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn nói chuyện với Jason, cũng là lần đầu tiên tiến hành hợp tác sinh tử ở trên chiến trường, hắn vừa định lùi lại, bỗng nhiên thấy Jason nhanh chóng tạo thành một thủ thế.

Ánh mắt Đỗ Địch An nhúc nhích, nhìn chăm chú vào hắn.

“Nếu không cố thủ được chỗ này, vậy chúng ta tiêu diệt bớt đi, mấy con ma vật đáng chết này, tuyệt đối không thể để bọn chúng đến gần Tường Chiến Thần!” Ánh mắt Jason nghiêm nghị, nói chuyện vô cùng kiên quyết, giống như một chiến sĩ nhiệt huyết bảo vệ quốc gia, nhưng khi hắn nói chuyện, dấu tay lại mang một ý nghĩa khác.

Đỗ Địch An đã hiểu, cũng lập tức biết được vì sao hắn làm như vậy, hẳn là sau khi biết được sự thần kỳ của hệ thống chiến đấu đơn binh phụ trợ, hắn lo lắng thứ này có thể giám thị lời nói, việc làm của bọn họ với nhau, cho nên không dám nói thẳng ra.

Có lẽ nguyên nhân lúc trước hắn không muốn tham gia kế hoạch đào ngũ của Zachit cũng là như thế.

Cẩn thận!

Đỗ Địch An có ấn tượng với hắn, dùng thủ thế đáp lại.

Jason khẽ thở phào, dẫn đường ở phía trước, ý dấu tay hắn ra hiệu rất đơn giản, chúng ta tới bên cạnh pháo đài, tận khả năng không làm cho những quân chính quy phía sau chú ý, vừa đứng vừa lui.

Đỗ Địch An cũng có ý nghĩ như vậy, hắn đi theo sau Jason lao xuống pháo đài, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên pháo đài đã có số lượng lớn quái vật bốn mắt lao lên trên, lao nhanh trên lối đi nhỏ, có ma vật bốn mắt trực tiếp nhảy xuống từ trên pháo đài, lao tới chỗ binh lính phía sau pháo đài.

Chiến trường to như vậy, toàn là hỗn loạn.

Có lẽ chỉ khi đứng ở trên cao quan sát, mới có thể hiểu rõ thế cục.

Nhưng làm một tiểu binh, giống như quân cờ trên bàn cờ, chỉ thấy rõ sự vật xung quanh mình, giờ phút này tất cả những gì Đỗ Địch An có thể thấy chỉ là hỗn loạn. Ma vật bốn mắt phá vòng vây khiến đoàn quân chính quy phía sau pháo đài bị bắt tham chiến, pháo đài lay động kịch liệt, chắc hẳn không chống nổi vài cú va chạm của đàn thú nữa rồi. Chờ đến khi pháo đài sụp xuống, có lẽ toàn bộ chiến trường sẽ hoàn toàn trở thành hỗn chiến giữa người và ma vật.

Đó cũng là thời điểm nguy hiểm nhất, có sống sót hay không hoàn toàn dựa vào vận may.

“Bảo vệ pháo đài, mọi người không được rời khỏi khi chưa được cho phép!!”

Ngay lúc Đỗ Địch An và Jason mới vừa nhảy xuống pháo đài, bỗng nhiên nghe được âm thanh truyền đến từ hệ thống chiến đấu đơn binh trên cổ tay, Đỗ Địch An nghe âm thanh này có chút quen tai, cẩn thận một phân rõ, là âm thanh của huấn luyện viên lúc trước.

“Đáng chết!” Jason nghe được âm thanh trên cổ tay, ánh mắt lộ ra sự tức giận, muốn nói cái gì, nhưng rất nhanh lại nhịn xuống.

Đỗ Địch An cũng cảm thấy tức giận, ma vật bốn mắt đã sắp bá chiếm lối đi nhỏ trong pháo đài, còn kêu bọn họ thủ vững cương vị, hoàn toàn để bọn họ đi chịu chết, hơn nữa giá trị khi chết quá thấp!

Jason nhìn về phía Đỗ Địch An, dùng dấu tay dò hỏi, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?

Sắc mặt Đỗ Địch An âm trầm, trầm mặc vài giây, bỗng nhiên trong lòng ngộ ra, hắn nâng hệ thống đơn binh trên tay lên, điều chỉnh máy rà quét ở phía trên, rất nhanh đã tìm được tọa độ của những đội quân khác, trong đó có một đám lớn đều tụ tập trong pháo đài, là những người đã chết trận, cộng với đám người Zachit mới ném xuống hệ thống Đan binh hồi nãy. Nhưng phía sau pháo đài hai ba cây số, lại thấy bốn năm chấm màu vàng của quân lính bị vòng tròn màu xanh lục vây quanh, đây là quân lính cùng chung doanh trại với bọn họ, còn các quân chính quy khác tuy rằng cũng chung đội, nhưng hình ảnh xung quanh chấm vàng không bị vòng tròn xanh vây quanh.

Ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên, lúc trước huấn luyện viên kia và mấy quan quân khác đều gia nhập quân đội cùng tuyến với bọn họ, cho nên tất cả bọn họ đều có vòng tròn xanh lục vây quanh chấm màu vàng.

Hiển nhiên, mấy chấm vàng có vòng tròn xanh lục vây quanh cách phía sau mấy ngàn mét, hơn phân nửa là huấn luyện viên và vài vị quan quân kia.

Hắn híp đôi mắt lại, vẫy tay với Jason, ý bảo hắn đưa lỗ tai qua đây.

Jason khẽ nhíu mày, hơi nghi hoặc nhìn hắn, trong mắt có vài phần cảnh giác, nhưng sau khi do dự một lát, cuối cùng vẫn đến gần Đỗ Địch An, hắn cảm thấy bản thân không quen với Đỗ Địch An, Đỗ Địch An sẽ không vô cớ ra tay với hắn ngay lúc này.

Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng hắn vẫn âm thầm phòng bị.

Đỗ Địch An thấp giọng nói vài câu vào lỗ tai của hắn, Jason tức khắc sửng sốt, sau đó đôi mắt sáng lên, giơ ngón cái lên với Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An không nói nhiều nữa, nhanh chóng leo lên pháo đài.