Chương 1128 Đấu trí (2)
Vẻ mặt của huấn luyện viên tinh hóa trở nên u ám, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã nở một nụ cười xấu xa: “Ngươi muốn chọc giận ta sao, tiểu tử, ngươi nghĩ nhiều quá rồi, đợi ta làm thịt ngươi, đem xác ngươi mang về cắt thành từng mảnh để nghiên cứu, để tìm ra sự dị thường trong ma thân của ngươi, đúng rồi, hình như ngươi rất coi trọng xác sống nhỉ, nàng hẳn là một người thân nào đó của ngươi đúng không? Ngươi nói xem, nếu như ta làm nàng thì sẽ thế nào nhỉ? À quên nói với ngươi, ở đây có rất nhiều người cũng để ý đến xác sống…”
Vèo!
Một lưỡi dao đột nhiên bay ra và bắn về phía huấn luyện viên tinh hóa.
Huấn luyện viên tinh hóa nhanh chóng giơ tay lên, móng tay bén nhọn hơi bắn ra, tạch một tiếng, lưỡi dao bay sang một bên và cắm trên mặt đất.
Xương bả vai của Đỗ Địch An khẽ run lên, ngay sau đó một lưỡi dao lại mọc ra, hắn nhìn chằm chằm vào huấn luyện viên tinh hóa mà không nói một lời.
Huấn luyện viên tinh hóa trông thấy bộ dạng căm phẫn như thế của Đỗ Địch An, hắn biết mình nói đúng, đột nhiên nở nụ cười, Đỗ Địch An tính toán muốn chọc giận hắn, bây giờ lại bị hắn chọc giận lại, còn chưa khai chiến mà hắn đã chiếm được thế thượng phong rồi, về cơ bản thắng bại đã có thể tuyên bố.
“Tiểu tử, nhìn phía sau ngươi đi!” Huấn luyện viên tinh hóa ngừng cười, đột nhiên hét lớn một tiếng.
Vừa lúc dứt lời, hắn cũng bay vút đến, gần như là vọt đến trước mặt Đỗ Địch An trong nháy mắt! Ai có thể ngờ được, dưới tình huống sức mạnh bị nghiền áp, hắn vẫn như vậy, lựa chọn thủ đoạn đánh lén, bởi vì như vậy an toàn hơn!
Mà hắn yêu thích nhất là an toàn!
Đỗ Địch An hiển nhiên là bị lời nói của hắn làm cho kinh sợ, quay đầu lại, mới di chuyển được một nửa, dường như mới có phản ứng.
Nhưng mà đã muộn rồi!
Huấn luyện viên tinh hóa cười toe toét, nâng bàn tay lớn đánh về phía mặt của Đỗ Địch An, đây được coi là chỗ phòng ngự yếu nhất của Đỗ Địch An, cũng là vị trí yếu hại.
Ngay khi lòng bàn tay sắp hạ xuống, đột nhiên, lông tơ toàn thân huấn luyện viên tinh hóa bỗng dựng cả lên, chỉ cảm thấy lạnh cả người, đồng tử của hắn co rút lại, thân thể đột nhiên lui về phía sau, nhưng có một cỗ cảm giác đau nhói truyền đến từ lồng ngực.
Phốc!
Chờ đến khi hắn rút lui thì cảm thấy trong ngực vừa đau lại vừa lạnh, máu tươi bắn tung tóe trước mặt.
Hắn mở to hai mắt, trong lòng không thể tin được, hắn nhìn thấy Đỗ Địch An thừa cơ hội đuổi theo, trong mắt dâng lên lửa giận, con mắt thứ ba trên trán hơi híp lại, bàn tay to lớn làm động tác vỗ, tiếng leng keng liên tục không dứt, sau khi duy trì bốn năm giây, hai người mới mạnh mẽ tách ra.
Huấn luyện viên tinh hóa hơi thở dốc, cảm giác móng vuốt sắc nhọn trên ngón tay khẽ run lên, toàn thân hắn từ trên xuống dưới chỉ có duy nhất một vết thương ở ngực, truy kích của Đỗ Địch An sau đó vẫn chưa tạo thành bất kỳ tổn hại nào cho hắn.
Huấn luyện viên tinh hóa nhìn miệng vết thương bén nhọn trước ngực, một mảnh da bị móc ra, trên lưỡi dao của Đỗ Địch An có gai, hơn nữa cấu tạo của lưỡi dao hết sức thần kỳ, nhìn lưỡi dao trông rất mượt nhưng thật ra là có những hạt răng cưa cực kỳ nhỏ, thế nên miệng vết thương do lưỡi dao tạo thành không có cách nào khép lại được, máu chảy không ngừng!
Kẻ Tách Rời, trung tâm là nằm ở chữ “Tách”.
“Tiểu tử, ngươi cố ý!” Huấn luyện viên tinh hóa nhìn Đỗ Địch An đầy tức giận, trước đó đúng là do Đỗ Địch An cố tình quay đầu lại, làm cho hắn buông lỏng cảnh giác, hơn nữa lúc quay đầu lại vẫn còn cố tình làm ra bộ dạng phản ứng chậm, diễn rất giống, khiến cho hắn suýt chút nữa thì đã tin luôn rồi!
Đây cũng là do hắn quá tự tin.
Nếu một người tự tin thì sẽ khó tránh khỏi sẽ có chỗ không chú ý đến.
Lưỡi dao trên người Đỗ Địch An hơi chuyển động, trong đó cái lưỡi dao đâm huấn luyện viên tinh hóa bị thương vẫn đang nhỏ máu: “Ngươi có thể cố ý, vì sao ta lại không thể cố ý?” Giọng điệu của hắn bình thản, nhẹ nhàng bâng quơ, hoàn toàn không có chút bộ dáng phẫn nộ như trước đó.
Huấn luyện viên tinh hóa cũng lập tức hiểu rõ, trước đó Đỗ Địch An làm ra dáng vẻ bị hắn chọc tức cũng là cố ý, điều này làm cho hắn càng thêm tức giận hơn nữa!
Thất bại làm người ta phẫn nộ, nhất là thất bại trên trí tuệ.
Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của huấn luyện viên tinh hóa quá phong phú. Khi hắn tức giận đến mức máu toàn thân cũng tăng nhanh, bản năng của hắn đột nhiên cảnh báo bộ não của hắn, trong nháy mắt hắn lại bình tĩnh trở lại.
Hắn hít một hơi thật sâu, nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm nói không thể sơ suất nữa, mặc dù nắm chắc việc sẽ giết được Đỗ Địch An, nhưng Đỗ Địch An cũng như vậy, phải giết chết hắn, hắn đã được lĩnh giáo lưỡi dao của Đỗ Địch An, còn sắc bén hơn so với lời đồn rất nhiều.
Chỉ cần một kích!
Chỉ cần một kích chí mạng, Đỗ Địch An sẽ có thể giết chết hắn!
Cho nên, hắn không thể cho Đỗ Địch An có cơ hội này, cách tốt nhất chính là giết Đỗ Địch An chỉ bằng một kích, hoặc là, vặt đi lưỡi dao của Đỗ Địch An!
Lúc này đây, cơ thể của Đỗ Địch An được lưỡi dao bao lấy như con nhím, muốn một kích giết chết thì phải nắm chắc thời cơ, nói một cách tương đối thì vặt lưỡi dao có lẽ là dễ dàng hơn.