← Quay lại trang sách

Chương 1129 Đấu trí (3)

“Quên nói với ngươi, trên lưỡi dao của ta có kịch độc” Đỗ Địch An nhìn hắn rồi nở nụ cười: “Nói đúng hơn phải là virus, chẳng lẽ ngươi quên rồi sao, bên cạnh ta có Thi Vương, muốn lấy được nước bọt của Thi Vương dễ như trở bàn tay.”

Huấn luyện viên tinh hóa như bị sét đánh, đầu óc như muốn nổ tung, thoáng cái đã làm cho hắn ngây người, Đỗ Địch An đột nhiên lao tới như bay.

Huấn luyện viên tinh hóa lập tức phản ứng lại, thì đã thấy Đỗ Địch An vọt tới trước mặt mình, đồng thời cả người cũng bị lưỡi dao vây lấy. Đồng tử của hắn co rút lại, cơ thể vội vàng lùi lại phía sau, nâng tay lên phẩy, đẩy lưỡi dao đang đâm tới trước mặt.

Khi hắn đẩy bàn tay của mình đến lưỡi dao thứ ba thì đột nhiên lưỡi dao này vặn vẹo xoắn lại, nó vốn là một lưỡi dao thẳng đứng, nhưng ngay lập tức biến thành một lưỡi dao nằm ngang, bàn tay của hắn vốn đang đẩy bên cạnh lưỡi dao đứng thẳng để tránh đi mũi lưỡi dao, nhưng lần này mũi lưỡi dao lại trực tiếp nhắm thẳng vào lòng bàn tay hắn.

Hắn lập tức hoảng sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, bàn tay thay đổi trong chớp mắt, gập đầu ngón tay búng một cái, hắn đẩy lưỡi dao từ trên cao xuống.

Phụt! Phụt!

Những lưỡi dao bao vây ở xung quanh thay đổi hướng cùng một lúc, có cái thay đổi, có cái không thay đổi.

Mặc dù tốc độ phản ứng thần kinh của huấn luyện viên tinh hóa rất nhanh nhưng dù sao cũng có hạn, khi lưỡi dao liên tục văng ra bảy tám mũi rồi đột nhiên đổi hướng, hai cánh tay bị lưỡi dao kề sát bên sườn, vẽ ra hai vết máu.

Lúc này, huấn luyện viên tinh hóa đã mạnh mẽ thoát khỏi phạm vi công kích của Đỗ Địch An, tạo ra khoảng cách.

Đỗ Địch An đứng tại chỗ, không tiếp tục truy kích, chỉ riêng về tốc độ thì hắn không bằng huấn luyện viên này, vừa rồi một kích của hắn đã dùng hết toàn lực, không nghĩ tới chỉ tạo cho hắn vết thương nhỏ, trong lòng không khỏi thở dài, đồng thời cũng có một chút buồn bực.

Thể chất của huấn luyện viên tinh hóa còn mạnh hơn hắn, ma ngân lại tăng cường ở bên trong, nếu phản ứng chậm hơn một chút thì vừa rồi đã chết trong tay hắn.

“Trung vị Vực Sâu cũng chỉ có như vậy thô.” Đỗ Địch An đứng tại chỗ, thản nhiên trào phúng.

Huấn luyện viên tinh hóa đen mặt, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, trước đó bị Đỗ Địch An tấn công ngược lại làm xáo trộn tiết tấu, lại bị lời nói của Đỗ Địch An làm phân tâm, hai lần giao thủ liên tiếp bị áp chế, hắn cảm thấy bị sỉ nhục.

Chỉ có điều chiến thắng cuối cùng mới là điều quan trọng nhất!

Hắn nhanh chóng xóa đi sự tức giận mang trên khuôn mặt mình, ánh mắt thâm trầm nhìn Đỗ Địch An, suy nghĩ về sách lược chiến đấu.

Suy nghĩ một chút, nhìn cơ thể như con nhím của Đỗ Địch An, hắn không nghĩ được biện pháp nào tốt hơn. Bỗng nhiên, hắn bừng tỉnh, mình hoàn toàn có thể hạ gục Đỗ Địch An từ chính diện, tại sao lại đi nghĩ sách lược làm gì?

Trước đây, chính là tìm sách lược vững vàng, kết quả là bị tương kế tựu kế làm cho bị thương.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, đột nhiên hắn cảm thấy toàn thân được thả lỏng, nhe răng cười một tiếng, cơ thể đột nhiên phóng về phía trước, đi tới trước mặt Đỗ Địch An trong nháy mắt.

Đỗ Địch An dường như đã đợi từ lâu, lưỡi dao vung ra.

Vèo!

Cơ thể của huấn luyện viên tinh hóa đột nhiên biến mất, xuất hiện ở bên cạnh, một quyền đánh về phía gáy của Đỗ Địch An, từ khoảng cách giữa hai con dao găm ngắn như lưỡi dao đánh trả lại, oành một tiếng, cơ thể của Đỗ Địch An bay ngược ra ngoài, va phải một tảng đá.

huấn luyện viên tinh hóa gần như là đuổi theo cơ thể bay ngược ra ngoài của Đỗ Địch An, lúc hắn bị đập trúng, lập tức ra tay, đánh một quyền lên trán của Đỗ Địch An.

Quá nhanh, Đỗ Địch An còn chưa kịp nhìn rõ, còn chưa kịp vung lưỡi dao tấn công, lần đầu tiên hắn cảm thấy hành động của mình chậm như vậy!

Oành!

Khuôn mặt đau đớn, Đỗ Địch An cảm giác được bùn đất đang ma xát ở trên lưng mình.

lưỡi dao toàn thân hắn mạnh mẽ xoay tròn, tạch một tiếng, toàn bộ xoay tròn xung quanh, ép huấn luyện viên tinh hóa phải rời đi.

Đỗ Địch An đứng lên từ trong vũng bùn, hơi thở dốc, cảm giác gáy mình đau buốt như bị nứt gãy, hắn cắn chặt hàm răng, nhìn chằm chằm vào huấn luyện viên tinh hóa, bỗng nhiên hắn nở một nụ cười.

Trông thấy nụ cười của Đỗ Địch An, trong lòng huấn luyện viên tinh hóa chợt lóe lên một nỗi lo lắng, hắn vừa định ra tay tốc chiến tốc thắng, nhưng bỗng nhiên sắc mặt lại thay đổi, chỉ cảm thấy cơ thể có chút tê dại, hắn cúi đầu nhìn xuống, thấy ngực mình bị Đỗ Địch An vẽ ra miệng vết thương, máu tươi chảy ra, màu xanh nhàn nhạt lan tràn.

Kịch độc!

Sắc mặt của huấn luyện viên tinh hóa thay đổi rõ rệt, vừa phẫn nộ vừa hoảng sợ, đồng thời cũng có chút vui mừng, may mắn là hắn bị nhiễm kịch độc, chứ không phải virus xác sống mà Đỗ Địch An nói, cái trước ít nhất còn có thể sống sót, nhưng cái sau thì chắc chắn là phải chết!

“Ta đã nói trước với ngươi là có độc rồi mà, nếu như ngươi cắt chỗ thịt ở đó kịp thời thì còn có thể chống đỡ lâu hơn chút.” Đỗ Địch An không vội tấn công, nhẹ nhàng phẩy đi bùn đất trên người mình, đây là kịch độc được thu thập trên người hệ ma vật mà trong lúc hắn và Fesnia gấp rút lên đường săn bắt, bôi bừa trên Máy Săn Mam, kịch độc cũng tự nhiên xuất hiện trên lưỡi dao khi Ma hóa, nếu như thể chất kém, trái tim sẽ bị tê liệt mà chết tại chỗ.