Chương 1157 “Dana” (3)
Khoảng mười phút sau, hắn và Helisha đã đến gần mục tiêu.
Thông qua một khe nứt trên tảng đá lớn, Đỗ Địch An kinh hãi, mở to hai mắt nhìn, người này lại là Dana!!
Kiểu dáng dây thô áo bố, mái tóc màu vàng nhạt xinh đẹp, khuôn mặt giống nhau như đúc, điểm khác biệt suy nhất là, thân thể của nàng lại hoàn hảo như lúc ban đầu, giống như lần đầu Đỗ Địch An nhìn thấy Dana vậy!
Trái tim Đỗ Địch An co quắp kịch liệt, cho dù hắn đã từng thấy vô số cảnh tượng máu me, thì giờ phút này cũng phải thất thần trong nháy mắt, hắn cảm giác bản thân đã nhìn thấy quỷ!
Không phải đang ở cùng với Dana và Zachit và Jason sao? Không phải hắn đã chặt đứt vòng eo của nàng sao? Không phải đã bị bọn họ tra tấn đến nỗi điên dại choáng váng sao?
“Ai?!” ‘Dana’ đứng ở phía trước đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng vào nơi ẩn thân của Đỗ Địch An.
Sắc mặt Đỗ Địch An trở nên khó coi, vừa rồi hắn đã dao dộng hơi thở trong nháy mắt, khiến hắn bị bại lộ, không nghĩ tới bản thân đã trải qua nhiều cuộc đấu hung hiểm như vậy, vẫn sẽ phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, chung quy tâm thái của hắn vẫn chưa đủ bình tĩnh, có lẽ là nỗi dằn vặt từ tận đáy lòng với Dana khiến hắn cảm thấy chột dạ và hổ thẹn, cho nên mới phản ứng như vậy?
Hắn cũng không biết nữa, nhưng hắn biết mình nên xuất hiện, trốn tránh cũng không có ý nghĩa gì.
Khi hắn bước ra khỏi phía sau tảng đá, Đỗ Địch An bỗng nhiên phát hiện, “Dana” trước mắt có chút khác biệt với Dana lúc trước hắn gặp, kiểu tóc của hai người không giống nhau, Dana lúc trước là buộc đuôi ngựa, dáng vẻ vô cùng hồn nhiên hoạt bát, mà vị “Dana” này lại là mái tóc rối tung, cuộn sóng rơi rụng trên vai, chứa vài phần ưu nhã của công chúa tôn quý, biểu cảm cũng càng thêm bình tĩnh.
“Nhân loại?” Sau khi vị “Dana” này nhìn thấy Đỗ Địch An, trong mắt chợt lóe một tia kỳ dị, ngay sau đó chú ý tới Helisha bên cạnh Đỗ Địch An, ánh mắt lộ ra kinh ngạc.
“Ta đi ngang qua nơi này, ta tên là Đỗ Địch An, ngươi là?” Đỗ Địch An thử dò hỏi, chủ động thân thiện, trong lòng lại hơi khẩn trương.
“Ta tên là Dana.” Thiếu nữ nói như thế.
Đồng tử Đỗ Địch An hơi co rút lại trong chớp mắt, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường, biểu cảm cũng không biến hóa chút nào, giống như là lần đầu nghe được, mỉm cười nói: “Đây thật sự là một cái tên hay.”
Thiếu nữ nhìn hắn một cái, trong mắt có chứa một tia ẩn ý, nói: “Dường như ngươi từng nghe qua cái tên này?”
“Khi còn nhỏ có một người bạn cũng gọi tên này, xem ra tên này không tệ, được đặt tên rất nhiều.” Đỗ Địch An khẽ cười nói.
Thiếu nữ chăm chú nhìn hắn, thấy Đỗ Địch An tươi cười tự nhiên, cuối cùng chậm rãi thu lại nhuệ khí trong mắt, hỏi: “Sao ngươi lại ở chỗ này? Nghe ngôn ngữ của ngươi, là từ ben kia qua đây sao?” Nàng giơ tay chỉ về phía thành Chiến Thần.
Đỗ Địch An gật đầu, trên mặt hiện lên một tia thẹn thùng: “Trước đó không lâu, nơi đó bùng nổ chiến tranh, ta và đại bộ đội tách ra, lưu lạc đến nơi đây, hiện tại chắc đã bị cho là đào ngũ, cũng không dám trở về.”
Thiếu nữ hỏi: “Chỉ có một mình ngươi sao?”
Đỗ Địch An lập tức lắc đầu, lắc lắc giống như cái trống nhỏ, có vẻ thành thật và khách sáo: “Đi lạc chung với ta còn có tám người nữa, chúng ta là một trung đội, bọn họ nghỉ ngơi ở chỗ khác, ta ra ngoài đi tiểu, nhân tiện tuần tra tình huống xung quanh, không nghĩ tới sẽ gặp được ngươi, ngươi là cư dân nơi này sao?” Nói tới đây, đôi mắt của hắn tỏa ánh sáng, nét mặt vô cùng hưng phấn.
Thiếu nữ lắc đầu: “Ta cũng giống như ngươi, cũng từ bên kia đi qua đây, nhưng ta đã ở đây rất lâu.”
“Ở đây rát lâu?” Biểu cảm Đỗ Địch An kinh ngạc: “Nơi này cũng có thể ở sao, không phải có dị tộc Hỏa Long ở xung quanh đây sao, các ngươi chưa từng gặp chúng hả?”
“Chúng ta có cách tránh né.” Thiếu nữ khẽ lắc đầu, không muốn nhiều lời đối với chuyện này, mà là nói với Đỗ Địch An: “Đồng đội của ngươi đều ở bên kia sao, nếu không dẫn ta đến nơi đó đi, từ nhỏ ta đã đến đây rồi, còn chưa thấy người bên ngoài có hành dáng như thế nào nữa!” Nói tới đây, khuôn mặt nàng tràn đầy tò mò.
Thần thái này khiến Đỗ Địch An không nhịn được nghĩ tới Dana lúc trước, ánh mắt hồn nhiên và nụ cười ngây thơ như vậy, không hề có chút đề phòng nào.
“Bọn họ tương đối thô lỗ, nếu ngươi không ngại, xin đi theo ta.” Đỗ Địch An giải bộ thành thật nói, nghiêng người bày ra tư thế mời, chờ thiếu nữ chậm rãi đến gần, tiếng bước chân nhẹ nhàng đạp lên bụi cỏ, từng bước một bước đi qua, dường như đang đạp lên trái tim hắn.
Khi thiếu nữ tới trước mặt hắn, Đỗ Địch An hơi mỉm cười, đồng thời chỉ tay về phía trước.
Thiếu nữ theo sát phía sau, quay đầu đánh giá khắp nơi, hỏi: “Người và đồng đội của ngươi có nhìn thấy một cô gái lớn lên rất giống ta, nàng cũng gọi là Dana, là em gái của ta.”
Đỗ Địch An kinh ngạc nói: “Hai chị em cùng một tên?”
Thiếu nữ gật đầu, nghiêng đầu hỏi: “Ngươi đã gặp qua sao?”
Đỗ Địch An lắc đầu: “Không có, nếu là gặp, nhất định sẽ mời nàng đến chỗ chúng ta.”
“Điều này cũng đúng.”
Đỗ Địch An vừa đi vừa tò mò nói: “Sao ngươi và em gái lại cùng tên, nàng tách ra khỏi ngươi sao?”