← Quay lại trang sách

Chương 1158 “Dana” (4)

“Đúng vậy, nửa tháng trước nàng ra ngoài du ngoạn, sau đó không còn trở về nữa, khiến cha ta vội muốn chết, trong khoảng thời gian tìm nàng khắp nơi, ta cũng ra ngoài tìm nàng, vẫn luôn tìm đến khi trời đã tối.” Thiếu nữ thở dài, giữa mày có vài phần đau thương.

Đỗ Địch An nhìn dáng vẻ của nàng, trong lòng bỗng nhiên có chút không nỡ, nhưng hắn vẫn lộ ra biểu cảm tiếc nuối và đồng tình, nói: “Nàng hẳn là lạc đường, hoặc là…” Khi thốt ra từ “Đúng rồi”, chiến đao Cát Liệt trong tay hắn đột nhiên chém ra.

Keng một tiếng, tia lửa bắn ra.

m thanh giao chiến vào ban đêm vô cùng vang dội.

Không có tình huống một đao chém thành hai trong tưởng tượng, Đỗ Địch An và Dana kéo ra khoảng cách, vẻ mặt hai người đều ngạc nhiên.

Đỗ Địch An không ngờ Dana vẫn luôn hờ hửng nghe hắn nói sẽ phản ứng kịp, ra tay ngăn cản khi hắn đột ngột tấn công. Còn thiếu nữ cũng không ngờ, Đỗ Địch An tấn công hung hãn như thế, tuy rằng nàng đã đề phòng, nhưng vẫn suýt chút nữa đã không đỡ được, giờ phút này binh khí trong tay nàng đã đứt gãy, cánh tay bị vẽ ra một miệng vết thương.

“Ngươi sớm đề phòng?” Sắc mặt Đỗ Địch An âm trầm, cảm thấy khó giải quyết, chỉ hy vọng âm thanh vang lên vừa nãy có thể kinh động Jason và Zachit, nhưng khoảng cách quá xa, chắc hẳn bọn họ không nghe được.

“Em gái của ta đang ở đâu?” Thiếu nữ lạnh lùng nhìn Đỗ Địch An.

“Sao ngươi biết ta và nàng có liên quan tới nhau?” Đỗ Địch An hỏi lại.

“Tuy rằng biểu hiện của ngươi rất bình tĩnh, nhưng có chuyện ngươi không biết, đó là chiếc ba lô ngươi đã sớm khai ra ngươi!” Thiếu nữ cười lạnh nói.

“Ba lô?” Đỗ Địch An ngẩn ra, đột nhiên trong đầu xẹt qua, trong nháy mắt hắn đã hiểu, nói: “Ý của ngươi là đồ vật ở bên trong?”

“Không sai, chính là huyết nhục Hoang Thần kia!” Thiếu nữ lạnh lùng nói: “Lúc trước các ngươi đi vào bình nguyên không bao lâu, cha của ta đã phát hiện phản ứng của huyết nhục Hoang Thần, nhưng đang trong lúc thí nghiệm, không thể đi ra ngoài, cho nên đã kêu em gái ta mang các ngươi về, không nghĩ tới nàng lại thua trong tay các ngươi!”

Đỗ Địch An hơi ngơ ngẩn, bọn họ vừa đến bình nguyên đã bại lộ? Dana kia đã sớm biết bọn họ?

Sao có thể!

Hắn có chút không thể tiếp thu, thậm chí không muốn tin tưởng, nhưng hắn cảm thấy, “Dana” trước mắt không có lý do gì để lừa gạt mình. Trong lòng hắn dần dần bình tĩnh lại, chậm rãi hồi tưởng tình huống khi mới gặp Dana, cẩn thận suy xét, bỗng nhiên phát hiện đối phương biểu hiện ra rất nhiều chi tiết, có rất nhiều sơ hở và điểm đáng ngờ, không chỉ có mấy điểm lúc trước.

Ví dụ như biểu cảm kinh ngạc khi Dana nhìn thấy bọn họ, rõ ràng tỷ lệ cố ý nhiều hơn, bây giờ nghĩ lại, càng thấy đó rõ ràng là diễn trò.

Ngoài ra, biểu hiện của Dana hoàn toàn không sợ hãi, nếu đổi thành bất kỳ ai sống trên mảnh đất toàn ma vật này, đều sẽ vô cùng thật cẩn thận, Dana lại trực tiếp đến gần bọn họ, không hề tránh né, không hề ngụy trang, thậm chí khi nhìn thấy bọn họ, cũng không có biểu hiện ra sợ hãi rõ ràng, nếu đổi thành người bình thường, thấy những đồng loại không rõ thực lực, thì chắc chắn không chỉ là kinh ngạc và vui mừng.

Mà bọn họ bởi vì Dana biểu hiện ra vẻ thiên chân hoạt bát, nghĩ lầm nàng quá mức hồn nhiên, không biết nhân tâm hiểm ác, cho nên sẽ dễ dàng tin bọn họ. Nhưng mục đích của đối phương, trên thực tế chính là muốn dẫn bọn hắn về chỗ của cha nàng.

Còn mục đích khác, chính là huyết nhục Hoang Thần trong ba lô của hắn.

Bọn họ cảm thấy người khác ngây thơ, có lẽ trong mắt Dana bọn họ cũng ngây thơ như vậy.

Nhưng có một chuyện hắn nghĩ không ra, hỏi: “Tại sao cha các ngươi không để hai người cùng nhau đến đây, dựa vào thực lực của các ngươi, chắc hẳn có thể trực tiếp cầm tù chúng ta?”

Thiếu nữ hừ lạnh nói: “Nói cho ngươi cũng không sao, tập tính sinh hoạt giữa ta và em gái khác biệt, nàng chỉ ra ngoài vào ban ngày, ban đêm sẽ ở trong nhà, mà ta chỉ ra ngoài vào ban đêm, ban ngày ta sẽ không ra khỏi cửa! Hơn nữa, cha của ta đã sớm tra xét ra, ba người các ngươi chỉ là Hạ vị Vực Sâu, dựa vào thực lực của em gái ta, thì việc khống chế các ngươi dễ như trở bàn tay!”

Sắc mặt Đỗ Địch An khẽ biến, hai người ngày đêm luân phiên? Vì sao lại như vậy? Nếu nói chỉ là tập tính sinh hoạt, hắn sẽ không tin, rất có thể là do ma ngân của hai người, hoặc là nguyên nhân khác, giống như có một số ma vật thích đi săn vào ban đêm có một số lại thích đi săn vào ban ngày.

Ngoài ra, lời nói của nàng để lộ tin tức vô cùng lớn, đầu tiên là cha nàng có thể cảm giác được ba người bọn họ là Hạ vị Vực Sâu! Phải biết rằng, bọn họ đều là ẩn nguồn nhiệt rồi, mà cha của nàng cách bọn họ bao xa chứ? Ít nhất cũng nằm ngoài phạm vi cảm giác của bọn họ! Ở một nơi xa như vậy cũng có thể cảm giác được bọn họ, còn biết được thực lực cụ thể của bọn họ, đây thực sự là không thể tưởng tượng!

Nhưng nếu nói năng lực cảm giác của cha nàng rất mạnh, vì sao nhiều ngày như vậy vẫn không đuổi theo bọn họ? Chẳng lẽ vẫn luôn không thể thoát thân? Hắn cảm thấy hẳn là không thể, dù sao cũng đã qua một tháng.

Chẳng lẽ cha của nàng dùng dụng cụ nào đó phát hiện thực lực của ba người bọn họ?