← Quay lại trang sách

Chương 1159 “Dana” (5)

Đỗ Địch An chú ý tới vừa nãy nàng nói là: “Phát hiện phản ứng của huyết nhục Hoang Thần”, “Dò xét” và “Cảm giác”. Tuy rằng ở một thời điểm nào đó sẽ có ý gần giống nhau, nhưng điều mà Đỗ Địch An nghe được, lại là hai việc khác nhau.

Trong mắt hắn, cảm giác là biểu hiện của năng lực, mà dò xét là bao gồm dùng thân thể dò xét và dụng cụ dò xét.

Nếu là dụng cụ, vậy có thể giải thích vì sao cha nàng không đuổi đến đây.

Nhưng điều này cũng kéo ra một tin tức khác, đó chính là cha nàng nắm giữ dụng cụ vô cùng tinh vi, hàm lượng khoa học kỹ thuật cực cao!

Khi hắn đang suy tư những thứ liên quan, đột nhiên trong lòng hắn kinh ngạc, sắc mặt trở nên hơi khó coi, khi nhìn lướt qua phương hướng hắn đi tới, nơi đó chính là chỗ Jason, Zachit, cùng với… Dana bị “Điên ngốc” đang ở.

Lúc trước lặp lại khảo vấn, Jason tự nhiên đề ra nghi vấn quá nàng tiếp cận có mục đích hay không, có phải ngẫu nhiên hay không, nhưng Dana chỉ trả lời là “Không có”! Từ đầu đến cuối, câu trả lời của nàng chưa từng thay đổi, cho nên bọn họ đã tin tưởng là nàng nói thật.

Nhưng đối với một tù binh, đáp án trước sau sẽ có chút lệch nhau, sự việc muốn giấu giếm lúc ban đầu, sau khi khảo vấn sẽ từ từ khai ra.

Nhưng Dana lại không hề thay đổi, đây là điểm đáng ngờ rất lớn, nhưng bọn hắn lại không biết tại sao lại lầm tưởng là do nàng quá ngây thơ, từ lúc bắt đầu đã không nói dối, là một cô gái ngây thơ có ý tốt.

Hiện giờ xem ra, chuyện nàng khai ra không phải đều là thật, mà là nửa thật nửa giả.

Hơn nữa, chắc là nàng cũng không bị điên, nếu một người đã ngu si, thì tại sao lại đưa ra câu trả lời và phản ứng giống với lúc trước?

Đỗ Địch An càng nghĩ càng kinh hãi, hắn bỗng nhiên cảm thấy bản thân đã phạm vào sai lầm lớn, mà nguyên nhân chính là do hắn xem nhẹ Dana.

Không chỉ có hắn, Zachit và Jason cũng bị Dana lừa gạt.

Bọn họ dựa vào quan niệm lúc trước, cho rằng Dana có thể là cô gái ngây thơ vô tội, vì thế mới nghĩ những khổ hình sẽ khiến nàng điên cuồng, nhưng hiện tại xem ra, Dana tiếp cận bọn họ là cố ý dẫn bọn hắn trở lại chỗ cha nàng. Mà nguyên nhân sở dĩ nàng không cưỡng ép bọn họ trở về cũng rất đơn giản, nếu đổi lại là hắn, khi tự cao năng lực của mình có thể khống chế ba người còn lại, cũng sẽ không sợ hãi lựa chọn thủ đoạn nhẹ nhàng dụ dỗ đối phương, như vậy càng ít dùng sức.

Nếu lúc ấy bọn họ từ chối Dana, có lẽ sẽ bị nàng tấn công ngay lập tức.

Thậm chí, nếu lúc ấy hắn không chủ động ra tay, thì người đánh lén chính là Dana!

Cũng giống như giờ phút này vậy.

Khi hắn vừa huy đao, thiếu nữ phải sớm đề phòng, mới có thể kịp thời ngăn cản. Hơn nữa nàng đã sớm nhìn ra thân phận của hắn, hắn hoài nghi rất có thể bởi vì nàng bận tâm đến lý do vì sao hắn có thể đánh bại em gái mình, cho nên mới không đánh chính diện ngay từ đầu, mà cũng tính toán giống như hắn, đứng gần đánh lén!

Nếu không khi nãy nàng tới gần, vì sao lại biểu hiện bản thân không hề đề phòng?

Nàng biểu hiện như vậy, sao không ôm mục đích để hắn thả lỏng cảnh giác chứ?

Trường hợp con người xem nhẹ sẽ bị thất bại và chết đi nhiều đến nỗi đếm không hết, Đỗ Địch An cũng biết không nên xem nhẹ bất kỳ kẻ nào, sư tử vồ thỏ cũng cần phải toàn lực, nhưng hắn vẫn phạm sai lầm này, hơn nữa là trí mạng.

Biết rõ còn cố phậm là chuyện không ai có thể tránh né được, có lẽ đây là triết lý sâu xa không thể thay đổi.

Cũng may hắn đã gặp thiếu nữ, nếu không bọn họ mang theo Dana giả ngu đi đánh lén cha nàng, thì quả thực chính là dê vào miệng cọp!

Trong lòng hắn hơi cảm thấy may mắn, thậm chí cũng hơi cảm kích thiếu nữ trước mắt này.

“Năng lực cảm giác của em gái ngươi có lẽ khá mạnh phải không?” Đỗ Địch An đột nhiên hỏi.

Thiếu nữ bình tĩnh nói: “Xem ra ngươi đã trải nghiệm rồi?”

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, trong lòng thầm thở dài, thật sự quá nguy hiểm! Giờ phút này điểm đáng ngờ cuối cùng trong lòng hắn cũng có đáp án, chuyện bọn họ thử lại xem Dana có thật sự điên ngốc rồi hay không, có lẽ đã sớm bị nàng nghe được. Bao gồm cả việc bọn họ giả vờ rời đi, lại tránh ở chỗ tối quan sát, có lẽ nàng cũng sẽ cảm giác được.

Từ đầu đến cuối, Dana cười ngây ngô đều chú ý bọn họ, có lẽ nụ cười ngây ngô trên mặt, chính là để cười nhạo bọn họ.

“Dựa vào thực lực em gái ta, đối phó với mấy người Hạ vị Vực Sâu các ngươi dễ như trở bàn tay, rốt cuộc các ngươi đã sử dụng thủ đoạn ti tiện gì, khiến nàng thua trong tay các ngươi.” Thiếu nữ lạnh lùng nói.

Đỗ Địch An bĩnh tĩnh trả lời: “Có phải thủ đoạn ti tiện hay không, chẳng phải ngươi đã trải nghiệm rồi sao?”

“Thì ra là thế.” Thiếu nữ nghĩ đến vừa rồi Đỗ Địch An đánh lén, hàn ý trong mắt càng tăng lên: “Nếu đã là như vậy, các ngươi chuẩn bị chôn cùng nàng đi!” Nói xong, trên người thiếu nữ chậm rãi xuất hiện chất nhầy màu đỏ sậm, giống ý hệt huyết tương đặc sệt, chậm rãi bao trùm cánh tay trắng như tuyết, cổ và những vị trí khác.

Đỗ Địch An nhìn thấy chất nhờn dày đặc bao phủ bên ngoài, cực kỳ giống dáng vẻ khi bọn họ tiến vào trạng thái Ma Thân, chỉ là, hắn cũng không thấy thiếu nữ này dùng máy Săn Ma, những chất dính kia dường như trào ra từ lỗ chân lông của nàng.