← Quay lại trang sách

Chương 1160 “Hoang Thần” quyết đấu

Theo chất dính từ từ bao trùm, tứ chi cũng xảy ra biến hóa, đột biến, thân hình nhỏ xinh như loli cũng trở nên càng ngày càng dữ tợn, quái dị, mái tóc vàng nhạt gợn sóng xinh đẹp, cũng chậm rãi bị chất nhầy bao trùm, trở nên giống như mũ giáp, đồng thời phần đuôi tóc chẻ ra thành sáu, bảy sừng nhọn quái dị.

Đỗ Địch An đột nhiên tin tưởng, chất nhầy quái dị này của nàng, là vật chất tương đồng với Máy Săn Mam, xúc tiến nàng hoàn toàn tiến vào trạng thái Ma Thân.

Hắn cũng không dám sơ suất, chiến đao Cát Liệt trong tay lập tức bị hòa tan, nhanh chóng bao trùm toàn thân, lưỡi dao dài ra, tư thái giống như bạo chúa dữ tợn lộ ra bên ngoài, lưỡi dao trên toàn thân phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, dường như có thể cắt ngắn tầm nhìn.

Ma Thân của hai người gần như hoàn thành cùng lúc, Đỗ Địch An đánh giá thiếu nữ, giờ phút này nàng đã không còn nửa phần hình dáng “Nhân loại” thân hình nhô cao, chân cẳng và xương hông ở nửa người dưới giống con bò cạp đang quỳ rạp trên mặt đất, tách ra bảy tám đường vuốt sắc bén. Vị trí bụng ở nửa người trên có màu trắng như tuyết, nhưng đây không phải màu trắng tinh tế như da thịt nhân loại, mà là một lớp vừa giống như vẩy cá, vừa giống như một chất keo, vô cùng bóng loáng, nhưng trên làn da bóng loáng này lại có một gương mặt người hơi mờ nhạt, bề ngoài giống như hình dạng của thiếu nữ.

Cánh tay của nàng cũng trở thành cánh tay kỳ dị dài hơn một mét, cánh tay được bao trùm bởi giáp và gai nhọn, phần đầu trên cổ cô ấy biến thành dáng vẻ khiến người khác vô cùng sợ hãi, khuôn mặt hoàn toàn vặn vẹo, đôi mắt mở to khoảng chừng bằng một nắm tay của trẻ nhỏ, con ngươi đỏ như máu, dường như sắp tụ ra máu tươi, trong miệng phủ đầy các loại răng nhọn dài ngắn giống như dã thú.

Ngoại trừ tạo hình Ma Thân kinh khủng và quái dị, điều khiến Đỗ Địch An chú ý đó là, trên Ma Thân của nàng loáng thoáng có một luồng ánh sáng vàng óng, hắn đã từng có cảm giác này, giống như sức mạnh Hoang Thần màu vàng nhạt quanh lưỡi dao trên Ma Thân của hắn vậy.

Chẳng lẽ, trong cơ thể nàng cũng có năng lượng máu thịt Hoang Thần?

Khi Đỗ Địch An đang đánh giá thiếu nữ, thiếu nữ cũng đang đánh giá Đỗ Địch An, khi thấy trên Ma Thân vạm vỡ như bạo chúa của Đỗ Địch An đều là lưỡi dao, tức khắc cảm thấy có chút khó giải quyết, trường hợp này giống như con nhím đấu với con nhím trong thế giới động vật vậy, mặc dù có thể gặp phải dã thú giết chết được nó, thì cũng cảm thấy khó hạ miệng, dù sao cũng phải trả giá rất đắt.

Hai người đánh giá lẫn nhau, vừa quan sát vừa cân nhắc, đồng thời thông qua thân hình Ma Thân bên ngoài của đối phương, phân tích đại khái có bao nhiêu ưu điểm và nhược điểm.

Bóng đêm bỗng nhiên cực kỳ an tĩnh.

Đỗ Địch An nhìn làn da phần bụng trắng như tuyết của thiếu nữ chỗ lộ ra khuôn mặt cực kỳ mờ nhạt, trong lòng bỗng nhiên nhúc nhích, hắn không rõ nhược điểm chính của thiếu nữ này là quả đầu dữ tợn ở trên cổ, hay là gương mặt mờ nhạt như ăn như hiện ở phần bụng, nhưng dù sao gương mặt kia vẫn khiến hắn chú ý hơn, hắn lập tức dùng Long Huyết thuật khống chế hoạt động cơ bắp, dùng âm bụng nói: “Trong cơ thể ngươi có máu thịt Hoang Thần sao?”

Khi hắn dùng âm bụng, phía trên miệng cũng mở theo, làm ra khẩu hình, lại không phát ra tiếng nào.

Thiếu nữ không trả lời hắn, sau khi trằm mặt một lát, đột nhiên bóng dáng nàng nhoáng lên, bỗng nhiên nhích lên chạy như bây về phía hắn.

Vèo!

Tám móng vuốt quái dị ở nửa người dưới của nàng bò nhanh giống con bọ cạp, lại cực nhanh giống như con nhện, dường như trong nháy mắt đã tới rồi.

Trong lòng Đỗ Địch An kinh hoảng, kích thích tố toàn thân bùng nổ trong nháy mắt, hai chân đan xen trên mặt đất, bỗng nhiên xoay tròn, ném ra lưỡi dao, giống như một cái con nhím quay, đây là chiêu thức phòng ngự mạnh nhất mà hắn nghĩ ra, Lá Chắn Gai!

Keng! Keng!

Thiếu nữ lắc lắc cánh tay quái dị, vừa mới chạm vào bên ngoài lưỡi dao đang xoay tròn, lập tức phát ra âm thanh cắt, nàng lập tức lùi tay về, lại thấy cánh tay quái dị đã bị chặt đứt, máu chảy không ngừng.

Nàng lui ra phía sau mấy chục mét, gương mặt thô bạo nhìn Đỗ Địch An vô cùng dữ tợn, dường như không dự đoán được lưỡi dao của Đỗ Địch An sẽ bén đến mức này. Từ trước đến nay nàng vô cùng tin tưởng cường độ thân thể của mình, mặc dù có bị một ít ma vật Vực Sâu dùng sức lực kinh người để cắn, thì cũng chỉ cảm thấy hơi đau đớn, nhưng sẽ không bị thương, không nghĩ tới ở trước mặt Đỗ Địch An, chỉ cần đụng vào một cái, đã bị trực tiếp chặt đứt!

Nàng bỗng nhiên hơi hiểu được, vì sao em gái của mình sẽ thua trong tay người này.

Có lẽ thực lực của đối phương không bằng nàng, nhưng chỉ bằng công kích khủng bố như vậy, gần như chỉ cần một kích, là có thể trí mạng!

Cơn giận trong lòng của nàng dần dần hạ xuống, mà lúc này Đỗ Địch An cũng giảm tốc độ xoay tròn yên tĩnh tại, không tấn công lại đây, hiển nhiên là tính toán lấy tĩnh chế động.

“Tốc độ còn nhanh hơn huấn luyện viên tinh hóa, ma ngân của đối phương còn có tác dụng tăng tốc độ rất lớn, ma thân của nàng cũng đột biến khuếch đại như vậy, thì hiển nhiên phải yếu về mặt thể chất, nhưng vẫn giữ được tốc độ như cũ, chẳng lẽ là Thượng vị Vực Sâu?” Ánh mắt Đỗ Địch An chớp chớp, sắc mặt căng thẳng, hắn đã từng chém giết huấn luyện viên tinh hóa, có được định nghĩa mới về thực lực của bản thân, đó là sánh ngang với Trung vị Vực Sâu.

Nhưng trước mắt lại là một vị Thượng vị Vực Sâu, thực lực chênh lệch quá xa!

Nhưng cũng may tầm mắt của hắn vẫn thấy được động tác thiếu nữ, nếu không hắn nhất định sẽ chết.

Phốc!

Lúc này, thiếu nữ bỗng nhiên chém ra một móng vuốt cánh tay quái dị khác, hướng tới miệng vết thương vừa bị cắt bởi Đỗ Địch An, chém ra độ dày hai cm, máu tươi phun trào càng nhanh, nhưng không đến mười giây, đã lập tức dừng lại, miệng vết thương dường như có dấu hiệu đóng vảy.

Xử lý xong miệng vết thương, thiếu nữ tiếp tục đánh giá Đỗ Địch An, nửa phút sau, nàng đột nhiên lại lần nữa vọt nhanh tới, trong nháy mắt khi tới gần Đỗ Địch An, thân thể nàng bỗng nhiên nhoáng lên, xuất hiện ở bên hông, dịch chuyển như tia chớp, xuất hiện một ảo ảnh ở tại chỗ.

Đỗ Địch An lập tức lại thi triển lần nữa chiêu phòng ngự Lá Chắn Gai, lưỡi dao xoay tròn 360 độ không góc chết.

Thiếu nữ ở phía trên vừa định đánh bất ngờ, thấy Đỗ Địch An thành công phóng ra Lá Chắn Gai, lập tức thả người lui về phía sau. Vẻ thô bạo trên mặt nàng càng thêm dữ tợn, nàng bỗng nhiên há mồm, quai hàm rộng ra, căng lớn giống như cóc, còn to hơn toàn bộ phần đầu, sau đó đột nhiên phụt lên ra.

Một chất lỏng đen nhánh bắn ra, hay nói đúng hơn là chất nhầy.

Đỗ Địch An đang thi triển phòng ngự không kịp cởi bỏ Lá Chắn Gai để tránh né, thấy chất nhầy đen nhánh này phóng tới, sắc mặt khẽ biến, lại chỉ có thể trở mắt nhìn thứ dó vọt tới dính lên người mình.

Tuy rằng Lá Chắn Gai phòng ngự cực mạnh, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, thi triển trong thời gian dài cũng dễ dàng choáng váng, hơn nữa vô cùng tiêu hao thể lực, không thể dịch chuyển sang vị trí khác.

Khi chất nhầy đen nhánh chạm vào lưỡi dao, Đỗ Địch An chỉ cảm thấy mát mẻ, đồng thời tốc độ xoay tròn của mình dần dần bị kéo chậm lại, khi hắn muốn tăng tốc độ, lại phát hiện vô cùng khó khăn.