Chương 1163 Đứt chân (2)
Đỗ Địch An nhìn chằm chằm nàng, đôi mắt u ám, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, chiến đấu bị thương là chuyện rất thường gặp, đoạn chi cũng rất bình thường, ở trong tình huống yếu thế, hắn có thể bảo toàn tính mạng đã là may mắn lắm rồi.
Thực lực của cô gái này mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, thể lực hoàn toàn đè bẹp hắn, năng lực trò gian lại nhiều, hắn cảm thấy mình như một con thú khốn khổ, tai vạ khó tránh.
Đau đớn và phẫn nộ cộng với tâm trạng u ám khiến Đỗ Địch An không khỏi khó chịu, hắn cố gắng ngăn xuống những tạp niệm, cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh trở lại, hắn không nghĩ đến cuộc sống tương lai khi bản thân bị mất chân sẽ ra sao, có ảnh hưởng đến thực lực sau này hay không, có trở thành một kẻ tàn phế hay không, bây giờ hắn chỉ muốn tìm cách thoát khỏi đây, hoặc là làm sao để chuyển bại thành thắng.
Nhưng mà, thật sự như cô gái kia từng nói nhược điểm trong năng lực của hắn chính là quá đơn độc.
Cực hạn công kích tuy mạnh, nhưng nếu như điểm này bị khắc chế thì không có cách nào tấn công được kẻ địch, hoặc nếu như kẻ địch chịu được đòn công kích của hắn thì sau đó hắn cũng sẽ mất đi các ưu thế đang có.
“Huyết liệp!” cô gái khẽ nở một nụ cười hung ác, bóng người đột nhiên bay vút đến.
Đồng tử Đỗ Địch An cô đọng lại, thực lực nâng cao đến cực điểm, bắt được bóng hình của cô gái, so với lúc trước chỉ nhìn thấy một đạo tàn ảnh thì đã rõ ràng hơn chút, có thể nhìn thấy tứ chi của nàng, nhưng vẫn còn hơi mơ hồ.
Vèo!
Khi ở chính diện đang đến gần, Đỗ Địch An đang chuẩn bị phòng ngự, cô gái đột nhiên đổi hướng xuất hiện ở phía bên cạnh.
Đỗ Địch An sớm đã đề phòng, giữ lực ở lưỡi dao, nhanh chóng đổi hướng.
Nhưng bóng hình của cô gái lần nữa xoay chuyển, xuất hiện từ phía sau lưng hắn.
Khi lưỡi dao của hắn quay về phía sau lưng, cô gái lần nữa đổi hướng xuất hiện ở bên trái, lần này lưỡi dao của Đỗ Địch An theo không kịp tốc độ của nàng, chỉ cảm thấy thắt lưng trái đau nhói, bóng hình của cô gái xuất hiện ở phía trước độ chừng mười mét, trong miệng đang ngậm một miếng máu thịt và giáp xác trộn lẫn với nhau.
Đỗ Địch An nhìn thắt lưng bị cắn xé máu thịt đầm đìa, sắc mặt khó coi, lông mày nhíu chặt lại, sở trường của cô gái này Đỗ Địch An có lẽ đã nhìn ra được, đó chính là biến hướng cực nhanh!
Trong khi di chuyển ở tốc độ cực cao vẫn như cũ có thể nhanh chóng thay đổi vị trí, biến hướng, đây quả thực là tồn tại một kỹ năng thần kỳ trong chiến đấu cận chiến.
Và năng lực này khả năng lớn bắt nguồn từ tám móng vuốt kỳ lạ ở thân dưới của nàng ta.
Đỗ Địch An giờ mới chú ý đến, những móng vuốt kỳ lạ của nàng không chỉ bén nhọn, mà ở cấu tạo cũng có một số điểm kỳ lạ, bên trong móng vuốt có sụn và móng chưa trưởng thành, công lao của biến hướng khả năng lớn là đến từ chỗ hai cấu tạo kỳ lạ này.
Lúc trước hắn đã từng thấy qua, nhưng không nghĩ quá nhiều, dù sao thì cấu tạo của Ma thân cũng quái lạ vô cùng, nhiều nhất cũng chỉ có thể từ đó suy đoán đại khái loại hình năng lực của đối phương.
Vèo!
cô gái lần nữa vọt tới.
Trong lòng Đỗ Địch An trở nên căng thẳng, nhưng hắn không hề hoảng loạn, ánh mắt lóe lên nhanh chóng, hắn đang tự tìm biện pháp.
Phốc!
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, cô gái lại thành công xé thêm một miếng thịt từ trên thân thể hắn.
Thời khắc này, hắn như một mãnh hổ suy nhược, chỉ có thể mặc cho chim ưng mổ mồi mà không có sức lực để phản kháng.
Khi cô gái lần nữa vọt tới, Đỗ Địch An chợt lóe lên một ý nghĩ sáng suốt, thu hồi lưỡi dao quanh thân, xem những lưỡi dao sắc giống như lông vũ bao trùm quanh người, nhìn qua như đang khoác thêm một tầng giáp, khả năng phòng ngự được tăng lên nhiều.
Khóe miệng cô gái nhếch lên một nụ cười gian xảo, nhanh chóng áp sát, sau đó lại nhanh chóng đổi hướng, liên tục đổi bốn phương hướng, đợi đến khi Đỗ Địch An phản ứng không kịp, thì đột ngột ra tay từ phía chính diện của Đỗ Địch An!
Nàng ta cho rằng Đỗ Địch An liên tục bị tấn công từ bên hông và phía sau, sớm đã đề phòng mấy chỗ này nhưng lại ít chú ý đến chính diện bởi vậy mới đảo ngược lại tấn công!
Nhưng mà, khi móng vuốt sắc bén và miệng của nàng ta chạm đến gần, lưỡi dao sắc vốn đang bao bọc thân thể Đỗ Địch An như áo giáp, bất ngờ mở ra, giống như là gai sắc nhọn đột nhiên được dựng thẳng lên, tốc độ phóng ra cực kỳ nhanh.
Tốc độ di chuyển của cô gái tuy nhanh nhưng cũng không hề ngờ tới phản ứng đột ngột lúc này, hơn nữa cách thức này cũng nằm ngoài dự đoán của nàng, nhất thời không cách nào tránh được.
Phốc phốc phốc!
Vài tiếng động thấu xương vang lên, theo đó là một tiếng hét thảm thiết, Đỗ Địch An cảm thấy lồng ngực bị va đập mạnh, không chịu được mà khẽ rên lên một tiếng, thân thể bay ngược ra ngoài, giống như một cái túi vải bị quăng ra xa, đợi hắn đứng lên được đã nhìn thấy cô gái đứng cách đó ba mươi mét, cánh tay trước đó bị chém đứt lìa cổ tay và một cánh tay còn lại cũng bị đứt lìa từ khuỷu tay, trên cổ còn có một vết cắt rất sâu gần như cắt đứt cổ ngọc.
Trên mặt của nàng có hai vết xước và một vết máu cắt vào như muốn đem cả khóe miệng cắt rách, máu chảy không ngừng.