Chương 1168 Cấm kỵ của việc băng hóa
“Nó chết rồi.” Đỗ Địch An nói một cách vô cảm, hắn ta không cố gắng dùng cái chết của Dana để giao dịch, từ lúc người đàn ông cường tráng ra tay đâm xuyên qua người con gái một cách không do dự, hắn đã biết được, địa vị của hai cô con gái trong lòng của hắn ta, có thể không quá cao, sẽ không đến nỗi khiến hắn ta phạm sai lầm và chấp nhận mạo hiểm.
“Ngươi muốn chết à?” Người đàn ông cường tráng đi đến trước mặt Đỗ Địch An, đứng từ trên cao, đứng nhìn xuống nơi hắn.
Đỗ Địch An nhìn thấy khoảng cách hắn đứng, trong lòng xám xịt lóe lên một tia hy vọng, vẫn mặt không biểu cảm nói: “Từ khi rơi vào tay ngươi, ta không có gì để nói, ta đã giết người, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng bị giết rồi.”
“Ngươi cũng nghĩ thoáng thật.” Người đàn ông cường tráng lại từ từ tiến gần thêm hai bước, “Nhưng chết chóc đâu phải là đáng sợ nhất.”
“Ngươi muốn sao?” Đỗ Địch An ngẩng đầu lên nhìn hắn ta, “Hành hạ? Ngược đãi? Hoặc là muốn lôi thông tin của Đế quốc từ ta? Nếu như nhà ngươi có niềm đam mê ấy, ta có thể thỏa mãn ngươi, còn về chuyện của Đế quốc, ngươi muốn biết gì nào, ta không ngại kể cho ngươi nghe, ta rốt cuộc cũng là quân phản bội.”
Người đàn ông cường tráng nghe được ý định lấy lui làm tới của Đỗ Địch An, cho thấy rõ Đỗ Địch An vẫn còn một lòng muốn sinh tồn, lần đầu tiên nở một nụ cười trên khuôn mặt lãnh đạm của hắn, vừa định mở miệng nói thì đột nhiên, một tia sáng lạnh như thiểm điện đột nhiên lóe qua.
Vù!
Hai thanh kiếm sắc bén từ hai bên đột nhiên đột kích về hướng người đàn ông cường tráng.
Ở khoảng cách gần như thế, Đỗ Địch An tự tin có thể trực tiếp chặt đứt người đàn ông cường tráng, tốc độ phóng ra của kiếm sắc bén đến độ chính bản thân hắn cũng nhìn không rõ.
Keng! Keng!
Hai tiếng vang bén nhọn làm cho mi mắt Đỗ Địch An nhảy dựng, sau đó nhìn thấy hai lưỡi dao bị người đàn ông cường tráng nắm lấy một cái, lòng bàn tay của hắn được bao phủ bởi một lớp giáp giống mai rùa, có đường nét phức tạp, giống như là đeo một lớp găng tay cơ khí.
Máu tràn ra từ lòng bàn tay người đàn ông cường tráng, trượt xuống theo lưỡi dao, lúc này thời gian như đứng yên.
Người đàn ông cường tráng trầm mặc nhìn xuống Đỗ Địch An, mặt không chút biểu cảm, lòng bàn tay đột nhiên vặn vẹo, hai tiếng lách cách, hai lưỡi dao của Đỗ Địch An bị bẻ gãy, máu tươi đen đặc quánh chảy ra từ lưỡi dao gãy.
“Đây chính là sự phản kháng của ngươi?” Người đàn ông cường tráng im lặng nhìn vào Đỗ Địch An.
Trái tim của Đỗ Địch An trầm xuống hẳn, rơi sâu vào trong đáy cốc.
Nếu dưới sự đột ngột không kịp phòng vệ, với cự ly khá gần của hai người, hắn tin rằng cho dù người đàn ông cường tráng là Chủ Vực Sâu, cùng khó mà phản ứng lại được. Nhưng bây giờ hắn cứ phản ứng lại được, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc không những bàn tay ma hóa, mà còn đỡ được kiếm sắc bén của hắn, vậy chì có thể nói rõ, hắn sớm đã có chuẩn bị, hoặc là, sức mạnh của hắn không chỉ là Chủ Vực Sâu.
Trầm mặc.
Trầm mặc tĩnh lặng như tờ.
Người đàn ông cường tráng nhìn Đỗ Địch An đang im lặng như lấy hết khí lực, lạnh lùng nói: “Đưa ta đi gặp Dana, có thể giữ cho ngươi chết toàn thây, hoặc là, khiến cho ngươi chết một cách sảng khoái hơn.” Giọng điệu của hắn ta như dặn dò, dường như biết Đỗ Địch An sẽ không từ chối.
Đúng là Đỗ Địch An không từ chối, đối mặt với sức mạnh thực lực to lớn tuyệt đối, dường như không ai có thể từ chối.
“Đi theo ta.” Đỗ Địch An im lặng một lúc, sau đó chậm rãi xoay người, không lo lắng sẽ lộ lưng về phía trước mặt người đàn ông cường tráng, với thực lực mà đối phương phô trương ra, có thể dễ dàng giết chết hắn như trở bàn tay.
Người đàn ông cường tráng xoay người đỡ lấy cô gái đang hấp hối nằm dưới đất phía sau, động tác nhẹ nhàng, ánh mắt lãnh đạm lộ ra một chút dịu dàng, không ai có thể tin rằng, cô gái trong tay hắn ta lại bị hắn ta làm tổn thương.
Đỗ Địch An cũng đón lấy cơ thể của Helisha, sử dụng âm thanh của chuông để nàng ấy giải khóa ma hóa, khôi phục nàng ấy về trạng thái thi khôi, sau đó dẫn đường đằng trước.
Hai người đi dọc thẳng theo vùng đồng bằng và rừng núi, chân họ đạp lên bùn cỏ tạo ra tiếng xào xạc vang lên, suốt dọc đường họ im lặng không nói, như thể họ là một đoàn lữ hành.
“Cánh tay phải của ngươi, là do hàn băng kết tinh tạo thành đúng không?” Người đàn ông cường tráng mở miệng nói trước: “Vì sao ngươi lại đến Tường Chiến Thần, là trực tiếp đến đây từ Tường Thần sao?”
Đỗ Địch An mặt không biểu cảm nói: “Tại sao không thể đến từ Đế quốc qua đây?”
Người đàn ông cường tráng cười nhẹ, tựa hồ có tâm trạng khôn tệ, nói: “Nếu như cánh tay phải của ngươi bị Đế quốc nhìn thấy, phỏng chừng lúc này ngươi đã trở thành con chuột thí nghiệm trong tay bọn họ, đây là điều cấm kỵ, chả lẽ ngươi không biết sao?”
“Cấm kỵ?” Đỗ Địch An khẽ giật mình, không ngờ cánh tay phải của mình lại là điều cấm kỵ của Đế quốc. Tuy nhiên, hắn lại không cảm thấy rằng người đàn ông cường tráng sẽ lừa hắn, với thực lực của hắn, không thể nào mà không có tiếng tăm trong nội bộ Tường Thần, phần lớn chắc là nhân viên cấp cao của Đế quốc, những chuyện biết được nhiều hơn so với hắn ta, cũng không cần thiết lừa dối hắn.