← Quay lại trang sách

Chương 1199 Đại lục phía Đông

Đỗ Địch An giật mình, nghĩ đến trước khi Zachit bị đưa tới đây thì chiến giáp của hắn đã bị vứt bỏ, nhưng chiến giáp của Zachit và Jason vẫn mặc như cũ, dù sao chất lượng chiến giáp này vẫn đạt tiêu chuẩn nhất định, mà khi làm thí nghiệm, đương nhiên chiến giáp của Zachit sẽ bị lột ra, sau đó đã bị Dana váy trắng trước mắt này nghiên cứu tìm ra bí mật bên trong.

Sau khi xâu chuỗi sự tình lại, Đỗ Địch An cũng bình tĩnh lại, lúc này mới nhìn thấy mình bị Dana áo trắng đưa đến một góc phòng thí nghiệm mà lúc trước không nhìn thấy, nơi này có một cái dụng cụ giống như kho đông lạnh, lại giống như quan tài kim loại, vội vàng hỏi: “Đây là cái gì?”

“Bớt nói nhảm, đi vào!” Tâm trạng của Dana váy trắng rất kém, mở khoang kim loại này ra rồi đẩy Đỗ Địch An vào trong.

Đỗ Địch An thuận thế ngã vào trong khoang kim loại, cảm thấy bên trong vô cùng mềm mại thoải mái, xung quanh là vật liệu mềm tương tự như bọt biển, cũng không biết Borrow lấy từ đâu ra.

“Không có việc gì thì đừng lên tiếng, thành thật một chút.” Dana váy trắng một tay đặt trên nắp khoang kim loại, cúi đầu hung dữ nói với Đỗ Địch An một câu, cánh tay vung lên, đóng cửa khoang lại, bành một tiếng đóng lại.

Khi cửa khoang đóng lại, ánh mắt Đỗ Địch An nhanh chóng quét qua, nhìn thấy Borrow và Dana áo choàng đỏ tươi đang mang theo dụng cụ trong phòng thí nghiệm.

“Đây là chuẩn bị dời đi trận địa sao?” Đỗ Địch An hơi ngẩn ra, tầm mắt trở nên tối đen lại.

Khi cửa khoang đóng lại, dường như âm thanh bên ngoài cũng được đóng lại.

Bóng tối, im lặng.

Trong khoang kim loại nhỏ hẹp, Đỗ Địch An chỉ có thể nghe được tiếng hít thở và nhịp tim của mình. Hắn nghĩ đến lời nói của Dana váy trắng, trong lòng bỗng nhiên có chút chờ đợi, người của thành Chiến Thần nếu thông qua giám sát trên chiến giáp nhìn thấy Borrow, có thể nhận ra thân phận của hắn hay không? Có thể phái rất nhiều cường giả tới ngăn cản hay không?

Câu trả lời rõ ràng là có.

Điều này cso thể thấy qua việc Borrow gấp gáp muốn dời đi sau khi nhận thấy sự việc, hắn cũng đang sợ hãi.

Có lẽ, đây là một cơ hội sống cho chính mình?

Hắn thầm cầu nguyện trong lòng, đồng thời trằn trọc thân thể, áp lỗ tai lên khoang kim loại, rất nhanh thì nghe được tiếng va chạm cực nhỏ, dường như là tiếng dụng cụ bị tháo rời, dường như trên mặt đất có cái gì đang ma sát, ngoài ra còn mơ hồ nghe được một tiếng gầm thê thảm.

Tiếng gầm này có chút quen thuộc, khiến Đỗ Địch An không khỏi nghĩ đến Zachit trên giường bệnh bên cạnh.

Hắn đang phản kháng sao?

Không, đáng lẽ hắn phải chết.

Tiếng kêu thảm thiết không kéo dài, chỉ là một tiếng rồi dừng lại. Đỗ Địch An suy đoán chắc là Borrow không có ý định dẫn Zachit đi cùng, cũng như không muốn để hắn bị những kẻ truy đuổi dò xét ra tin tức, cho nên trực tiếp diệt khẩu.

Hắn thở dài trong lòng, đồng thời lại có vài phần may mắn.

Cũng may mình tạm thời không có chuyện gì.

Không bao lâu, Đỗ Địch An cảm giác được khoang kim loại bị nâng lên, thân thể của mình cũng theo đó nghiêng đi, giống như đang bị kéo.

Bỗng nhiên Đỗ Địch An nghĩ đến Helisha, trong lòng trở nên căng thẳng, Borrow khẩn cấp dời đi mà không thể không vứt bỏ Zachit, vậy có thể hay không cũng vứt bỏ Helisha?! Nghĩ đến điểm này, hắn rốt cuộc không kiềm chế được nữa, nâng nắm đấm hung hăng đấm vào khoang kim loại.

Đùng! Đùng!

Nắm tay đấm thẳng lên khoang kim loại, khiến nó run lên.

Cảm giác bị kéo bỗng nhiên biến mất, Đỗ Địch An cảm giác khoang kim loại bị để nằm ngang, hắn lập tức dừng đập phá lại.

Cạch một tiếng, cửa khoang mở ra, Dana váy trắng nhìn hắn với vẻ mặt đầy sát ý: “Không phải đã nói cho ngươi biết, đừng làm ồn, không nên phát ra tiếng động sao? Ngươi muốn ta chặt đứt cánh tay của ngươi sao?!”

Đỗ Địch An bất chấp uy hiếp của nàng, vội vàng nói: “Có phải các ngươi muốn chuyển đi không, có thể mang luôn cả Helisha... Chính là Thi Vương kia được không? Chỉ cần nàng ấy ở thì ta hứa sẽ phối hợp làm tất cả các thí nghiệm của các ngươi!”

“Nghĩ hay lắm!” Dana váy trắng không chút nghĩ ngợi nói: “Muốn mang theo nhiều thứ như vậy, nào có sức mà mang theo một con Thi Vương.”

“Ngươi!” Trong mắt Đỗ Địch An hàn quang đại phóng, ánh mắt như đao, dữ tợn nhìn nàng: “Nếu các ngươi không dẫn theo nàng, ta cam đoan các ngươi sẽ không đạt được nửa điểm chỗ tốt từ trên người ta!”

“Ngươi dám uy hiếp ta?” Dana váy trắng nhướng mày, giơ tay lên, chuẩn bị dạy dỗ Đỗ Địch An.

“Được rồi.” Lúc này, cách đó không xa truyền đến giọng nói của Borrow, mang theo vài phần lạnh lùng: “Dẫn theo thì dẫn theo đi, dù sao cũng không chênh lệch bao nhiêu, hơn nữa nàng cũng đúng là còn có một ít giá trị nghiên cứu.”

Dana váy trắng nghe được lời của hắn, sát ý trên mặt chợt tiêu tan, cung kính gật đầu: “Đã biết, cha.” Nói xong, cúi đầu liếc mắt nhìn Đỗ Địch An trong khoang kim loại, hừ lạnh một tiếng: “Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lại muốn làm ra âm thanh lung tung lần nữa thì ta sẽ phế cánh tay của ngươi, lần này coi như tha thứ cho ngươi!” Nói xong, không đợi Đỗ Địch An mở miệng, đóng sập cửa khoang lại.

Nhìn cửa khoang đóng chặt, Đỗ Địch an tâm thở phào nhẹ nhõm, có những lời này của Borrow, Helisha chắc không sao đâu, chắc vậy...