Chương 1213 Ma ngân thứ ba
Dana đứng dậy, vỗ nhẹ bụi trên tay áo và nói: “Đi thôi.”
Helisha lại đưa Đỗ Địch An và Dana cất cánh lần nữa, bay theo hướng mà Dana đã chỉ, đường bay quanh co quanh co khúc khuỷu, dọc đường đi có đất hoang và bầy quái vật.
Đỗ Địch An phát hiện ra, ma vật ở nơi đây nhìn chung có sức mạnh không cao, trên đường đi gặp phải vô số ma vật, nhưng con mạnh nhất cũng chỉ ở mức Vực Sâu, so với Đế quốc Thần La thì vùng đất hoang bị cuốn vào này có vẻ còn “an toàn” hơn.
“Đến rồi.” Đột nhiên, tiếng của Dana vang lên.
Đỗ Địch An ngẩng đầu lên nhìn, thấy trước mặt đất hoang rộng lớn, là một tòa cao ốc nguy nga, giống như một bức tường thành cổ, những tảng đá vuông khổng lồ chất đống với đường kính ba bốn mét, chiều cao đạt đến hai ba trăm mét, vô cùng tráng lệ…
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy qua bức tường thành khổng lồ cao nghìn mét, khi lại nhìn thấy bức tường thành như vậy, trong lòng Đỗ Địch An không có chút gì chấn động, ngược lại còn có chút kinh ngạc, hướng về Dana hỏi: “Đế quốc đại lục phía Đông không có tạo ra bức tường khổng lồ bảo vệ quốc gia như Tường Chiến Thần à?”
“Đương nhiên là có, nhưng đợi đến khi ngươi nhìn thấy, thì hầu hết chúng ta đều đã bị bại lộ.” Dana cười khúc khích nói, “Vùng biển mà lúc chúng ta đến, tương đương với tuyến phòng thủ đầu tiên của Đế quốc đại lục phía Đông, Đế quốc Thần La hoàn toàn không thể vượt qua tuyến phòng thủ đó, Tường Chiến Thần của bọn họ được xây dựng trên vùng đất lục địa bên trong, còn bọn ta chỉ ở rìa bên ngoài, đây chỉ là nơi trú ẩn để bảo vệ những lưu dân bị trục xuất tị nạn.”
“Nơi bảo vệ lưu dân?” Đỗ Địch An nhìn về bức tường khổng lồ càng lúc càng gần ngay trước mắt, đột nhiên nghĩ đến những kẻ man rợ bị trục xuất ra bên ngoài khu vực bức cực vách ở Sylvia, có lẽ cũng tồn tại giống như vậy.
Hơn nữa, bức tường thành khổng lồ này hiển nhiên là do nhân lực xây dựng, không giống như một bức Cự Vách, hoàn toàn là tự nhiên, cũng không có dấu vết của việc xây đắp lên.
“Nơi mà ngươi cùng với Borrow đã từng đến là đây sao?” Đỗ Địch An hỏi.
Dana liếc hắn ta một cái, “Tất nhiên là không phải rồi! Có rất nhiều nơi bảo vệ lưu dân trú ẩn như vậy bên ngoài Tường Chiến Thần của đại lục phía Đông, đây chỉ là một trong số đó, bọn ta đã từng đến những nơi trú ẩn khác, ta làm sao có thể đến cùng một nơi trú ẩn được, đó chả phải tự đi tìm đường chết sao, nếu hắn ta chưa chết, chắc chắn sẽ đuổi kịp ngay.”
“Rất nhiều à?” Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động đậy, nghĩ đến lúc trước nàng ta cố ý bẻ cong đường đi, phần lớn là vì muốn bỏ qua con đường mà cô đã đi trước đó, hắn ta nói: “Có lẽ cái nơi trú ẩn mà trước kia các ngươi đã đến ngược lại sẽ an toàn hơn, nơi nguy hiểm là nơi an toàn nhất,. Chắc chắn hắn ta sẽ không nghĩ rằng chúng ta dám đến nơi trú ẩn đó.”
Dana dửng dưng nói: “Nói như vậy cũng có lý, nhưng tiếc là ngươi không hiểu rõ hắn ta, bản tính hắn ta đa nghi, lòng ngờ vực còn nặng hơn của ngươi, chắc chắn sẽ phỏng đoán được những gì ta nghĩ, nghĩ rằng ta sẽ sử dụng một cách “thông minh” hơn để trốn thoát, nếu như thật sự đến nơi đó, ngược lại sẽ bại lộ ngay từ đầu.”
Đỗ Địch An thấy nàng ta đã có sự hiểu biết của chính mình, cũng không nói gì thêm.
Lúc này, hai người mới dần dần tới gần tòa thành cổ nguy nga này, từ trên cao nhìn xuống, Đỗ Địch An nhìn thấy thành cổ này cũng như Cự Vách, cũng là hình vuông vức, nhưng lại được xây dựng có hình dáng giống với thành trì cổ của thời Hoa Hạ Cổ Đại. Lúc này phía trên thành, có một toán binh lính đang tuần tra, mặc khôi giáp, nhưng khuôn mặt lại là khuôn mặt người phương tây, nước da trắng trẻo mắt xanh, trên eo có trang bị hỏa khí cổ.
Nhìn thấy bộ dáng của những thị vệ này, Đỗ Địch An càng thêm tin tưởng đại lục phía Đông chắc chắn là phương Tây ở thời đại cũ.
Lúc này, các thị vệ trên thành trì dường như đã có người nhìn thấy bọn họ, tiếng chuông báo động vang lên, rất nhiều binh lính nhanh chóng tập trung lại trên tuyến đường bay tới của bọn họ.
Đỗ Địch An liếc nhìn Dana một cái, nàng ấy không hề để cho Helisha giảm tốc độ, chắc là có cách nào đó.
Vèo!
Lúc Đỗ Địch An đang phỏng đoán, thì một đôi cánh màu đỏ sẫm nhô ra từ sau lưng của Dana, thả Helisha ra, bay thẳng về phía trước, trình độ ma hóa trên người cũng theo đó mà mở rộng ra, rất nhanh, nguyên người hóa thành một người khổng lồ cao ba bốn mét, toàn thân nước da đỏ bừng, từ từ đốt lên ngọn lửa, hai cánh sau lưng thiêu đốt thành đôi cánh lửa, thân thể càng hiển lộ thêm biến hóa rõ ràng.
Đỗ Địch An nhìn đến ngẩn người ra.
Đây, đây là…
Ma thân hoàn toàn mới tinh.
Đỗ Địch Nhân nhớ rất rõ ràng, ma thân đầu tiên của nàng ấy là yêu quái tương tự như nhện khổng lồ, có khả năng đọc được ký ức, còn ma thân thứ hai là thủy quái vùng biển, toàn thân có vảy, nhưng bộ dạng quái dị trước mặt rõ ràng là một ma thân mới.!
Nàng ta có ma ngân thứ ba?!
Đỗ Địch An mặt đầy sửng sốt, bất chợt, nghĩ đến lời Dana nói lúc trong bụng thủy quái, ma ngấn quái vật vùng biển thứ hai của nàng ta, Borrow cũng không hề biết!
Bỗng chốc, hắn lập tức hiểu ra rồi.