← Quay lại trang sách

Chương 1214 Ma ngân thứ ba (2)

Borrow cấy hai đạo ma ngấn cho mỗi cơ thể thí nghiệm “Dana” để quân bình cân bằng, một đạo ma ngấn là đến từ Đế quốc Thần La, một đạo kia là đến từ Đế quốc đại lục phía Đông, mà nàng Dana này cũng vậy, ma ngân đầu tiên mà Borrow cấy cho nàng ấy chính là ma ngân có khả năng đọc được ký ức, với ma ngân bốc cháy hiện tại, còn ma ngân quái vật vùng biển, rất có khả năng là nàng ta lén lút cấy vào trong cơ thể của bản thân.

Hơn nữa là được giấu suốt!

Chính là giấu diếm dưới tầm kiểm soát của Borrow!

Tại sao nàng ta lại phải mạo hiểm đến vậy để cấy cho bản thân mình ma ngân thứ ba quái vật vùng biển?

Nếu nói là muốn tăng cường sức chiến đấu, hiển nhiên là khả năng không lớn, chỉ cần từ sự thay đổi của cơ thể ma ngân rực lửa ngay trước mặt, Đỗ Địch An đã có thể cảm nhận được nguồn năng lượng tràn trề, đây chắc chắn là một ma ngân công kích cực mạnh!

Lời giải thích duy nhất, chính là nàng ấy không thể không sử dụng ma ngân quái vật vùng biển.

Ví dụ như là… chạy trốn!

Nàng ta sớm đã chờ đợi ngày này rồi! Và vì điều này mà âm thầm chuẩn bị!

Khi cơ hội đến rồi, người có sự chuẩn bị sẵn sàng có thể nắm bắt nó!

Nghĩ đến những điều này, Đỗ Địch An cảm thấy ớn lạnh trong lòng, vốn tưởng rằng mưu kế của mình đủ sâu và đủ xa, nhưng không ngờ Dana trước mặt còn táo bạo hơn hắn!

Ngộ nhỡ Borrow nổi lòng sinh nghi muốn kiểm tra cơ thể của nàng ấy, há chẳng phải là bại lộ rồi sao?

Vì một cơ hội không có nhiều khả năng xuất hiện, mà mạo hiểm lớn như vậy, thật là điên rồ mà!

Trong lúc Đỗ Địch An trong lòng kinh ngạc, đồng tử đột nhiên co rút lại, đã nhìn thấy một màn khó tin!

Ma thân Dana dần đi đến bước hoàn chỉnh, các góc cạnh của cơ thể biến hóa ngày càng rõ ràng hơn, mà dáng vẻ của ma thân, lại khiến cho Đỗ Địch An khó mà quên được!

Ngọn lửa cháy bòng, cơ thể như Cự Long… Dị tộc Hỏa Long!

Ma thân này lại có thể biến thành dị tộc Hỏa Long!

Đỗ Địch An đã chính mắt thấy được khi đang ở bên ngoài cứ điểm quan trọng trên Tường Chiến Thần, vĩnh viễn không bao giờ quên.

Nhưng mà, so sánh với những dị tộc Hỏa Long mà hắn ta thấy qua, dáng vẻ của Dana ngay trước mắt này hiện rõ là nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa dường như thiếu một thứ gì đó, cụ thể là thiếu thứ gì thì hắn cũng nói không được, hình như là không đủ bạo lực, không có cảm giác khiến người ta sợ hãi vô cùng.

Trong khi Đỗ Địch An đang ngẩn người ra, Dana đã bay lên trên bầu trời phía trên thành phố, bóng dáng rực cháy mang theo áp lực mạnh mẽ, không ngừng bay qua đầu của rất nhiều binh lính.

Đỗ Địch An cùng Helisha theo sát phía sau, hắn nhìn binh lính rút lui dưới chân, nhìn vẻ mặt sợ hãi cùng khiếp sợ của bọn lính, trong lòng dần dần hiểu ra điều gì đó.

Cho đến khi Đỗ Địch An bay đi rất xa, đám binh lính này cũng chưa có hành động gì khác, vẫn ở phía xa quan sát, không có ai dùng súng ống bắn tới, để bọn họ vọt bay qua.

Sau khi bay về phía sau thành phố không đến mấy phút, Đỗ Địch An nhìn thấy bức tường thành cao thứ 2, chiều cao của những bức tường thành cao này chỉ khoảng 200 mét, vuông vuông vức vức, trong bức tường thành cao ấy thấy được những tòa kiến trúc cổ kính mang phong cách Trung Quốc cổ đại, thành từng cụm thành từng dãy, phồn hoa náo nhiệt.

Đỗ Địch An khi nhìn thấy phong cách của những kiến trúc này, có hơi kinh ngạc, trong lòng đột nhiên cảm thấy không hiểu nổi.

Bức tường thành phòng thủ thứ hai này cũng có lính canh tuần tra, khi nhìn thấy Dana bay thẳng tới, tất cả đều chuyển từ cảnh giác sang trạng thái quỳ gối và thần phục, điều này đã khẳng định chứng thực suy đoán của Đỗ Địch An, dị tộc Hỏa Long tại Đế quốc đại lục phía Đông, có địa vị rất cao.

Thậm chí là, Vương tộc của nơi này.

Đợi đến khi bay vào trong thành cổ phồn hoa, Đỗ Địch An thấy trong những kiến trúc cổ kính này, lại có số lượng lớn những khuôn mặt phương Tây sinh sống trong đó, cảm giác không khỏi có gì đó kỳ quái, hốt nhiên nghi ngờ những phỏng đoán của bản thân trước đó.

Lúc này, Dana đã bay thẳng đến một tòa nhà hùng vĩ với diện tích cực lớn ở trung tâm thành cổ. Tòa nhà này hơi giống Cố Cung, khắp nơi đều có hàng ngũ vệ binh đi tuần, hầu hết những vệ binh này đều có khuôn mặt châu Á, rất ít có khuôn mặt phương Tây.

Khi Dana bay đến bầu trời phía trên tòa nhà, những người lính canh đang tuần tra cũng nhận ra Dana, nhưng lại ngoảnh mặt làm ngơ, như thể họ không nhìn thấy.

Ngay sau đó, Đỗ Địch An đã nhìn thấy trước tòa kiến trúc giống như cung điện lớn nhất này, có ba bốn bóng người đi ra, tất cả đều mang khuôn mặt châu Á, đang ngẩng đầu nhìn Dana ở giữa không trung.

Vèo!

Ngọn lửa trên người Dana dần dần thu lại, từ từ đáp xuống, khi đáp xuống bậc thang phía trước cung điện, cơ thể ma quỷ đã dần thay đổi trở lại thành hình dạng con người.

Đỗ Địch An và Helisha cũng đáp xuống theo sau, cũng đáp xuống ngay bên cạnh, hắn trông thấy vài khuôn mặt đầy nghi hoặc hậu duệ Châu Á, trong lòng khẽ lay động, đứng qua một bên lui về một khoảng xa.

“Ngươi là?” Một người đàn ông trung niên mạnh mẽ đứng ở giữa nhìn Dana đầy nghi ngờ, ngôn ngữ hắn ta thốt ra, hiển nhiên là tiếng Hán!

Nghe thấy tiếng Hán lâu lắm không gặp này, Đỗ Địch An trong lòng dấy lên một cảm giác khó tả, giống như là, trở về quê hương của mình!