← Quay lại trang sách

Chương 1237 Sóng Thần quang

“Hồi bẩm Thần nữ, thuộc hạ nguyện đi!” Lập tức có người lên tiếng nói.

Vừa dứt lời, một tráng sĩ dáng người thẳng tắp khác nói: “Hồi bẩm Thần nữ, Daze của thủ thành khu Tây đã hy sinh, kẻ địch tuyệt đối không phải người Thác Hoang bình thường, chắc là Chúa Tể, vẫn nên để ta đi!”

“Ta cũng đi, hai chúng ta cùng nhau sẽ càng nắm chắc phần thắng hơn!” Một nữ tử khác mặc đồ bó màu đen lên tiếng, bên hông đeo hai thanh đoản kiếm, vừa nhìn đã biết là giỏi tốc độ và chém giết.

“Ta cũng đi!”

“Thuộc hạ cũng nguyện góp sức!”

Những người khác lần lượt nói.

Thấy mọi người nhao nhao như vậy, thiếu nữ khẽ vuốt cằm, “Các vị không cần tranh nhau, Pedi nói rất đúng, kẻ địch rất có khả năng là Chúa Tể, những người khác chờ ta xem xét, Pedi, Sensi, hai người các ngươi dẫn quân đi trước, cố hết sức không làm hại bách tính.”

“Rõ!” Tráng sĩ và nữ tử đồ đen bó sát đồng thanh vâng lệnh.

Hai người nhanh chóng rời đi.

Lúc này, một người mặc giáp vàng chạy như bay vào, cả người có những hoa văn kì dị, là một tên Hoang vệ, nói với thiếu nữ: “Hồi bẩm Thần nữ điện hạ, ‘Thiên Nhãn’ đã khởi động, đã khóa chặt kẻ địch.”

“Vậy sao, cắt hình mang ra đây.” Thiếu nữ phân phó.

Trên không trung trong đại điện Vương cung, có một màn hình ánh sáng đang chiếu, trôi nổi giữa không trung, không có màn hình thực, nhưng trong đó lại xuất hiện cảnh tượng rất rõ ràng, trong cảnh tượng lúc đó có ba bóng người từ không trung bay tới, đạn pháo không ngừng bay tới, bị thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn nhìn có vẻ chưa qua mười bảy mười tám tuổi dễ dàng bắt lấy, không phá mất sự cân bằng bên trong viên đạn, chuyển hướng ra công trình đằng xa.

Đoàng!

Mặt đất nổ tung, khói bụi mù mịt, mảnh gỗ bay tứ tung xuất hiện trên cảnh tượng, tuy không có âm thanh, nhưng không khó để nhìn ra hiện trường thảm liệt tới cỡ nào.

Vèo! Vèo! Vèo!

Mười mấy bóng người bay từ mặt đất tới, biến ra ma thân, tạo thành từng con quái vật nửa người nửa ma, gào thét xông về phía thiếu nữ. Trên người thiếu nữ bỗng toát ra lửa, đạn theo ánh lửa mà bắn ra, giống như từng ngôi sao hỏa dài như ngón tay, bắn ra nhanh như mũi tên phát sáng.

Những chiến sĩ xông lên phía trước bỗng chốc đều bị xuyên thủng người, không chút sức phản kháng.

“Sao có thể!”

“Đây…”

“Chưa làm gì hết, đã giết hết bọn họ?!”

“Những người này chắc đều là đội Thanh Hoang, sao lại không đỡ nổi một đòn như này!”

Nhìn thấy những cảnh trong cảnh tượng, trong đại điện bỗng vang lên âm thanh ớn lạnh, tất cả mọi người đều tỏ vẻ chấn động, những người trước đây xin được xuất chiến giờ đây tràn đầy sợ hãi trong ánh mắt, nếu như ban nãy Thần nữ cho phép bọn họ xuất chiến, có lẽ sẽ chết không lối về!

“Là hắn!” Người phụ nữ trên Vương vị và thiếu nữ đứng trước mặt nhìn cảnh tượng, ánh mắt bị người đằng sau lưng thiếu nữ phát ra lửa đó hấp dẫn, trong mắt có chút kinh ngạc, không ngờ sau nhiều năm như vậy mà hắn vẫn sống!

Từ sau khi hai người họ đến Tường Lớn này chưa gặp qua Đỗ Địch An, cũng chỉ biết hắn luôn sống trong rừng hoang dã, mà trong rừng hoang dã đó nguy hiểm vô kể, kể cả là Chúa Tể cũng không sống được lâu, nhưng thời gian qua lâu vậy rồi, Đỗ Địch An không những còn sống, mà sức mạnh còn mạnh lên!

Ngoài bọn họ ra, sau đại điện còn có hai bóng người không đáng chú ý trên mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc!

“Là Địch An!”

“Hắn trở về rồi!!”

Trong mắt hai người ngập tràn sự kích động, nắm chặt thành nắm đấm.

Lúc này, thiếu nữ toát ra lửa trong cảnh tượng một đường hướng về phía trước, trên đường có mũi tên, đạn, pháo,… không ngừng bắn tới từ xa, tất cả đều tránh được, hoặc bị bắt lấy, không tạo thành vết thương nào. Không tới vài phút, trong cảnh tượng bỗng có một người bay tới, giống như pháo đạn gào thét bay tới với tốc độ cao nhất, đôi cánh trên lưng giống như đôi tay khổng lồ, bên trên đầy những tia máu vằn vện và gân guốc nhô lên, chính là tráng sĩ Pedi rời đi từ đại điện ban nãy.

“Bọn họ đi rồi!”

“Cố lên, Pedi!”

Nhìn thấy Pedi đến nơi, mọi người ở trong đại điện thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn có chút căng thẳng, nhìn cách ban nãy của thiếu nữ toát ra lửa, không còn nghi ngờ gì chính là Chúa Tể, thậm chí là sự tồn tại cực mạnh trong cấp Chúa Tể, chỉ dựa vào Pedi và Sensi chưa chắc đã là đối thủ, nhưng ít nhất có thể níu chân đối phương một lúc…

Chính vào lúc mọi người đang nghĩ như vậy, Pedi đã xông tới trước mặt thiếu nữ toát ra lửa, hú! Đôi cánh cổ quái của Pedi bỗng nắm chặt, giống như đôi tay khổng lồ, mạnh bạo đấm về phía thiếu nữ toát ra lửa.

Ầm!

Cơ thể của Pedi ngừng lại, cơ thể dùng hết sức để nghiêng tới bỗng dừng lại, sau đó mọi người nhìn thấy ngọn lửa trên cánh tay thiếu nữ mất đi, tay nhỏ tinh tế trắng mịn giơ lên, đặt trên đôi cánh như bàn tay khổng lồ của Pedi.

Lát sau, ngọn lửa từ đầu ngón tay trắng ngần lộ ra, lan ra nhanh chóng.

Phù! Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa lan ra cả người Pedi.

Từ trong cảnh tượng, mọi người có thể nhìn thấy tiếng kêu thảm thiết của Pedi, gương mặt đau khổ, cơ thể ngã xuống trong chốc lát.

Cùng lúc hắn ngã xuống, một bóng đen bắn ra từ khu nhà phía xa, nhanh như tia chớp, nháy mắt bắn tới đằng sau lưng thiếu nữ toát ra lửa, lộ ra dáng người, chính là Sensi - đồng hành cùng Pedi.