← Quay lại trang sách

Chương 1242 Sản phẩm thí nghiệm mới

“Làm sao ngươi có thể còn sống được?” Thần Nữ nghiến răng nói. Nàng cảm thấy dường như ông trời đang trêu đùa với mình, tim cũng bị đánh thủng rồi, vậy mà vẫn có thể sống sót, chẳng phải là cố tình muốn lấy mạng nàng sao?

“Ngươi tên là Amily nhỉ? Cô nhóc cũng đủ ác độc đấy, ân nhân cũ của mình mà cũng có thể hạ độc thủ, cũng may hai tên đó đủ trung thành, đã ngăn chặn kịp thời. Nếu không, vật thí nghiệm của ta sẽ phải bị các ngươi phá hỏng mất rồi.” Dana có vẻ mặt lạnh nhạt nhưng giọng điệu lại già dặn: “Nói đi, các ngươi muốn chọn cách chết thế nào?”

Thần Nữ chính là Amily, nàng nhìn Dana chằm chằm: “Chuyện này không thể trách ta, ai bảo hắn dẫn ngươi đến càn quét bừa bãi, muốn chiếm đoạt Tường Lớn. Nếu hắn chỉ yên lặng trở về, để báo ân hắn, ta có thể chia một nửa quyền thống trị cho hắn cũng chả sao. Thế nhưng rõ ràng là hắn muốn cướp hết toàn bộ! Đây là gốc rễ của bộ tộc bọn ta, bọn ta tuyệt đối không thể chắp tay tặng cho người khác được!”

“Ha ha…” Dana khẽ cười: “Ếch ngồi đáy giếng, an phận ở một góc nhỏ bé thôi cũng đủ thỏa mãn rồi, loài người thật đáng buồn!” Vừa nói, thân thể nàng từ từ bay về phía Amily.

Vèo! Vèo!

Amily nhanh chóng bóp cò, vài tia laser lập tức được bắn ra.

Thân thể Dana khẽ dao động, tia laser sượt qua cơ thể nàng chỉ lệch mất một ly, nhiệt lượng mà nó mang theo cứa lên người nàng như lưỡi dao găm nhưng nàng được bao bọc trong ngọn lửa, không hề để ý đến chút cảm giác bị đốt cháy này.

“Làm sao có thể?” Đồng tử Amily giãn ra, vẻ mặt nàng đầy vẻ khiếp sợ. Nàng liên tục bóp cò không ngừng, thế nhưng toàn bộ tia laser vẫn bắn vào khoảng không, không có phát nào trúng mục tiêu.

Vụt!

Thân thể Dana đột nhiên lóe lên, xuất hiện bên cạnh Amily như dịch chuyển tức thời, ngọn lửa trên người nàng rút đi, để lộ cơ thể bình thường. Nàng giơ tay tóm chặt súng trong tay Amily, vừa cười lớn vừa nói: “Súng là đồ tốt nhưng đáng tiếc là người dùng súng quá yếu, đường đạn dễ đoán như thế, đúng là khiến người ta xấu hổ thay.”

Sắc mặt Amily lập tức trở nên vô cùng khó coi, bàn tay nàng thoáng giãy giụa nhưng không thể hất ra được. Bàn tay trắng nõn thon nhỏ của đối phương giống như một chiếc vòng sắt, khóa chặt cổ tay nàng.

“Đưa cho ta!” Dana vừa cười vừa nói, cổ tay khẽ run lên, bàn tay của Amily liền không thể tự chủ được mà thả lỏng, nàng rên nhẹ một tiếng đau đớn.

Súng laser rơi vào tay Dana, nàng thưởng thức một lúc, khóe môi cong lên. Ngón tay nàng bỗng chốc dài ra, cắm vào trán Amily.

“Dừng tay!” Một tiếng quát giận dữ vang lên từ bên cạnh, chỉ thấy Đại Thần Tự lưng gù đứng phắt dậy, da dẻ nhăn nheo khắp người đột nhiên co rút lại, khôi phục sức sống với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, từ vàng khô biến thành trắng nõn, da dẻ cũng từ từ giãn ra, không còn nếp nhăn, căng mọng đến mức gần như có thể vắt ra nước.

“Còn chưa đến lượt ngươi.” Ánh mắt Dana hờ hững, nàng không hề đưa mắt nhìn sang mà chỉ nhấc súng lên.

Đùng!

Bàn tay của Đại Thần Tự mới trẻ lại vừa giơ lên đã bị tia laser xuyên thủng chỉ trong tích tắc.

“Đừng động đậy!”

Một súng bắn ra, họng súng đen ngòm nhắm thẳng trán của Đại Thần Tự, Dana khẽ nghiêng đầu, biểu cảm hơi có vẻ lạnh lùng.

Đại Thần Tự vừa khôi phục sự trẻ trung và sức chiến đấu lập tức câm nín, lòng bàn tay truyền đến đau đớn, nàng cắn chặt khớp hàm, chịu đựng tức giận nói: “Ngươi đến cùng là muốn đạt được điều gì?”

“Tất cả những thứ ở đây.” Đáp án của Dana đơn giản mà trực tiếp, Amily bị nàng nhắc đến đã ngừng vùng vẫy, giống như lên cơn sốc, chỉ là thân thể thỉnh thoảng nhẹ nhàng run rẩy, cứ như bị khơi ra dây thần kinh đau đớn vậy.

Đại Thần Tự phẫn nộ nhìn nàng, khống chế cơ thịt trong lòng bàn tay, ấn chặt mạch máu để máu ngừng chảy, thân thể lại không dám có chút động đậy gì. Nếu chỉ là so đấu võ lực, nàng tự nhận mình còn có thể tiếp vài chiêu, nhưng tay Dana cầm súng laser, hơn nữa cũng đã tiên phát chế nhân, rút súng để khóa chặt nàng trước tiên, thời khắc này cho dù trong tay nàng cũng có súng laser, cũng không có thời gian cho nàng rút súng.

Súng laser này nằm trong tay Amily thì là thùng rỗng kêu to, nhưng nếu rơi vào tay Dana, vậy hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, tốc độ nổ súng và đường đạn, không phải là thứ mà Amily có thể so được.

Sau mấy phút giằng co, Dana vung tay, ném Amily còn chưa tỉnh táo ra ngoài, đụng về hướng Đại Thần Tự.

Đại Thần Tự nhanh chóng tiếp được, lại thấy vết thương bị toét ra ở trán của Amily đã không thấy nữa, cứ như bị con đỉa hút máu vậy, vết thương tự động chữa lành, đến một chút vết máu cũng không chảy ra.

“Ưm....” Amily khẽ rên một tiếng, nhẹ nhàng mở mắt, có chút mờ mịt, nhưng khi thấy mặt Đại Thần Tự, lập tức kinh ngạc, một khắc sau đã giơ tay, ngón tay sắc như dao, phập một tiếng, dưới ánh mắt sững sờ của Đại Thần Tự, đâm vào lồng ngực đầy đặn của nàng.

“Đi chết đi!” Amily một lần đã thành công, nhanh chóng lùi về sau, trở về trước mặt Dana, lạnh lùng nhìn Đại Thần Tự.

“Ami...ly!” Đại Thần Tự kinh ngạc mà nhìn, chưa từng nghĩ đến nàng sẽ dùng biểu cảm như vậy đối mặt với mình, trong mắt lồ lộ ra sát ý chân thực, tuyệt đối không phải là ngụy trang, nàng thật sự muốn giết mình?

Nàng có chút mơ hồ, mờ mịt, nhưng càng nhiều hơn là bi thương.