← Quay lại trang sách

Chương 1248 Kiểm tra

Nghĩ đến những điều này, trong những ánh mắt nhìn về phía Đỗ Địch An, có không ít là vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ, còn có cảm thán.

“Hôm nay gọi mọi người đến đây, không có nguyên nhân gì khác, chỉ muốn nói với mọi người một việc, lúc trước các ngươi làm thuộc hạ thế nào, bây giờ tiếp tục làm như vậy, đừng có ở sau lưng ta giở trò quỷ gì.” Dana không tiếp tục để ý Đỗ Địch An, quay sang nói với những người trong đại điện.

Mọi người sớm đã biết mục đích Dana triệu tập bọn họ, chính là muốn chính thức thông báo việc thay đổi vương vị, chỉ là không ngờ nàng lại nói thẳng thắn, đơn giản như vậy, không để tâm chút nào.

“Lời ta nói, các ngươi có nghe hay không?” Dana thấy mọi người không trả lời, trên gương mặt lạnh nhạt lộ ra nét cười nhỏ.

“Vâng, gia tộc Zauri mãi hiếu trung với Phi Nguyệt bệ hạ!”

“Dực tộc săn ma nguyện hiếu trung với Phi Nguyệt bệ hạ!”

Mọi người lập tức thể hiện thái độ, không dám ra mặt ngay lúc này.

Dana vẫy tay kêu Amily đứng bên cạnh, nói với nàng vài câu, sau đó đứng lên quay sang Đỗ Địch An: “Ngươi đi theo ta.”

Đỗ Địch An trong lòng thở phào, lúc trước thấy Amily triệu tập nhiều đại lão trong thành đến, hắn còn tưởng nàng thật sự muốn quản lý Tường Lớn, hên là nàng chỉ nói mấy câu đã mất kiên nhẫn, vốn không muốn phí tâm tư trên mặt này.

“Tại sao mọi người lại gọi ngươi là Phi Nguyệt bệ hạ?” Tiến vào hậu điện, Đỗ Địch An hiếu kỳ hỏi Dana kéo lê trường bào trước mặt.

“Đây là tên của ta.” Dana không quay đầu lại, giọng nói lạnh lùng truyền đến, “Đây là cái tên ta tự đặt, sau này ngươi phải gọi ta như thế, biết chưa?”

Đỗ Địch An hơi bĩu môi, “Ngươi muốn từ biệt quá khứ sao, vậy tại sao lại gọi là “Phi Nguyệt”, cái tên này có ý nghĩa gì sao?”

“Đừng gộp ta và những tên người phàm các ngươi vào làm một, các ngươi khi đặt tên thích những cái tên hàm chứa sự chúc phúc hoặc là sự kỳ vọng về tương lai, ta chỉ muốn ta nhớ kỹ khoảnh khắc mà ta sinh ra.” Dana lạnh nhạt nói.

“Ồ?” Đỗ Địch An suy tư một chút, “Hình như đâu có ngày lễ nào gọi là ‘Phi Nguyệt’.”

“Đây không phải là ngày lễ.” Dana đi tới chỗ quẹo của hành lang, khóe mắt liếc Đỗ Địch An một cái, “Bầu trời đêm khi ta sinh ra đời có trăng máu treo giữa trời, các vì sao đều ảm đạm, dùng suy nghĩ của người Hoa Hạ các người mà nói thì ta chính là trăng máu giáng thế, thiên mệnh chi nữ, cuộc đời ta đã được định trước là sẽ giống với vầng trăng máu này, chiếu soi vạn thế, mà các ngươi chỉ có thể là những vì sao ảm đạm ở xung quanh ta mà thôi.”

Đỗ Địch An có chút ngạc nhiên, lập tức cười khẽ nói: “Theo ta được biết ánh trăng là màu trắng hoặc cũng có thể được coi là màu bạc, thế nhưng khi nói đến trăng máu, thì quả thật là hiếm thấy.”

“Tất nhiên rồi, nếu như ngày nào đều có thể nhìn thấy trăng máu, vậy thì còn gì là hiếm lạ nữa chứ, chỉ có hiện tượng đặc biệt này, mới có thể xứng với ta.” Dana nói một cách khinh miệt.

Đỗ Địch An cười nhạt, không tiếp tục thảo luận với nàng về vấn đề tên này nữa, hắn hỏi: “Nguyên liệu thí nghiệm chuẩn bị xong hết chưa, lần này sau khi chinh phục bộ tộc Amily, chắc hẳn là ngươi đã đến phi thuyền của bọn họ coi qua rồi phải không, có thu hoạch gì không, ngươi không định sử dụng vật thí nghiệm nào khác để kiểm tra trước sao?”

“Yên tâm, ta sẽ giữ ngươi lại đến cuối cùng.” Dana, hay là người đã đổi tên thành Phi Nguyệt liếc hắn một cái, tựa như đang nói, ngươi không cần phải sợ chết.

Đỗ Địch An không để ý ánh mắt của nàng, nói: “Ngươi đã lấy được siêu chip rồi, những thứ trong đó ngươi vẫn chưa học hết nhỉ, đợi ngươi học hết rồi gọi ta đến cũng không muộn, để ta khỏi phải qua đó gây thêm phiền phức cho ngươi.”

“Cũng coi như ngươi thành thật, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chơi ngu chạy trốn.” Vẻ mặt Phi Nguyệt thản nhiên, “Chỉ tiếc Helisha, vật thí nghiệm tốt như vậy, vậy mà lại bị tên ngu ngốc nhà ngươi thả đi mất, cho dù không thể lấy ra làm thí nghiệm thì cũng có thể huấn luyện thành trợ thủ siêu cấp, nàng là kết tinh vật thí nghiệm săn ma, còn ăn huyết nhục Hoang Thần, tiềm lực của nàng còn kinh khủng hơn nhiều so với những gì ngươi tưởng tượng, đoán chừng chỉ dựa vào mỗi việc ăn uống thôi nàng cũng có thể trở thành Vương giả!”

Đỗ Địch An ngây ra, đây đúng là điều mà hắn ta không nghĩ tới, hắn không nhịn được nói: “Nào có khoa trương đến mức ấy, xác sống cho dù chỉ dựa vào mỗi việc ăn uống để tiến hóa thì cũng chỉ có mức độ thôi chứ, nếu mà có thể ăn đến mức trở thành Vương giả thì phải ăn biết bao nhiêu thứ chứ?”

“Ai biết được, dù sao thì cả vùng đại lục này cái gì cũng thiếu nhưng mà chẳng thiếu người, cũng chẳng thiếu ma vật.” Phi Nguyệt đẩy cửa hậu điện ra, vừa đi vừa nói: “Nhưng mà cho dù nàng có ăn đến mức trở thành Vương giả cũng chẳng sao, những tên ở Đế quốc mới là người phải đau đầu về việc này, đợi thí nghiệm của chúng ta thành công rồi, muốn tìm thấy nàng thì vô cùng dễ dàng, ta không tin nàng có thể vượt qua Tường Thần, nếu như mà như thế thật thì chắc chắn sẽ làm kinh động đến mấy tên kia.”

Trong lòng Đỗ Địch An cả kinh, đúng thế, nếu Helisha một đường chạy về phía trước, chạy đến vùng lân cận của Tường Chiến Thần, dựa vào bản tính khát máu của xác sống, tất nhiên sẽ xông lên đồ sát mà không kiêng kỵ gì, sau đó sẽ làm kinh động đến những đến Vương giả ở Đế quốc và bọn họ sẽ phải chạy qua trấn áp.