← Quay lại trang sách

Chương 1249 Kiểm tra (2)

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn bỗng trở nên căng thẳng.

Phi Nguyệt tựa hồ nhìn thấu nỗi lòng của Đỗ Địch An, cười nhạo nói: “Ngươi vẫn là nên suy nghĩ cho bản thân mình trước đi, cái mạng mình còn khó giữ, suy nghĩ nhiều thế làm gì, thật là buồn cười!”

Đỗ Địch An lạnh lùng nhìn nàng một cái, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, ánh mắt nhìn lướt qua lồng ngực của nàng, nơi đó vẫn tròn trịa đầy đặn như cũ, ở bên trong áo choàng dài là chiến giáp ôm sát người màu đỏ tươi, nhỏ nhắn xinh xắn ôm theo cơ thể nàng, vô cùng quyến rũ, hắn nhíu mày nói: “Ta nhớ lúc đó ngươi bị cái thứ kia đánh xuyên qua trái tim, vậy mà vẫn không chết?”

Hắn trực tiếp hỏi, Phi Nguyệt nhàn nhạt nhìn hắn một cái: “Đã làm ngươi thất vọng rồi, đối với ta mà nói, trái tim sớm đã không còn là cơ quan trí mạng nữa, đây cũng chẳng phải là năng lực đặc biệt gì, nếu như ngươi muốn, ta sẽ cải tạo ngươi một chút, cũng có thể cho người có được năng lực bất tử như thế này, chịu không?”

Khi nghe thấy tin tức rằng nàng chưa chết, Đỗ Địch An đã nghĩ ngay đến điểm này, chỉ là không ngờ tới quả nhiên là đúng như vậy, thế thì điểm trí mạng duy nhất còn lại của nàng, chắc là đại não nhỉ? Hoặc là nói, cho dù có chém đứt đại não của nàng, cũng chưa chắc đã có thể giết chết nàng?

“Nếu như sau này có cơ hội, xé xác thành trăm mảnh rồi dùng lửa thiêu thành tro bụi, mới là cách ổn thỏa nhất...” Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng.

Phi Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt nàng tựa như nhìn thấu qua được chỗ sâu nhất trong nội tâm của hắn, có một loại cảm giác như đang bị hút đi hồn phách, tay nàng vươn ra vẫy gọi một thiếu niên, nói: “Mang hắn đi kiểm tra cơ thể.”

Hậu điện này hiển nhiên đã được cải tạo thành phòng thí nghiệm, chất đầy các loại máy móc cao cấp mà các thuật sĩ luyện kim phái sinh mệnh sử dụng, trong này hiện có không ít những bóng người đeo mặt nạ đang bận rộn trước những chiếc máy, tuổi tác nhìn qua phần lớn đều khoảng năm sáu mươi tuổi, đầu tóc trắng xám, hoặc là trắng toát, mà thiếu niên này được xem như là người trẻ tuổi nhất trong đám người này, trừ hắn ra thì trẻ tuổi nhất chính là ba người trung niên khác.

Khi thiếu niên nhìn thấy Đỗ Địch An, có chút ngạc nhiên, đặc biệt là khi nhìn thấy đôi chân bị đứt hoàn toàn ở bên dưới đầu gối, chỉ dựa vào hai chi sắc bén được ma hóa kéo dài ra ở phần đầu gối đảm đương nhiệm vụ của đôi chân mà đi lại, đôi mắt thiếu niên mở lớn.

“Sao, chưa nhìn thấy người tàn tật bao giờ hả?” Đỗ Địch An cười với thiếu niên.

Sự ngạc nhiên trên mặt thiếu niên nhanh chóng được thu lại, nhìn sang Phi Nguyệt bên cạnh đang cau mày nhìn hắn, hoảng sợ cúi đầu nói xin lỗi, sau đó đỡ Đỗ Địch An đi tới một cái máy đặt ở một góc, để cho Đỗ Địch An nằm xuống tiến hành kiểm tra cơ thể.

“Từ hôm nay trở đi, cuộc sống sinh hoạt thường ngày của ngươi đều ở chỗ này, không có mệnh lệnh của ta, không được tự động rời khỏi chỗ này, đồ ăn thức uống của ngươi, chỉ có thể do ta cung cấp cho ngươi, không được ăn những món đồ khác, có biết chưa?” Phi Nguyệt bước qua, ra lệnh với Đỗ Địch An đang nằm trên giường kiểm tra.

Đỗ Địch An cuối cùng cũng biết lý do vì sao nàng lại gọi hắn qua sớm như vậy, nàng muốn quan sát trước sự thay đổi chỉ số cơ thể của hắn, hắn gật đầu nói: “Biết rồi.”

Phi Nguyệt xoay người rời đi, nói vài câu với những người khác, rồi đi vào trong một gian phòng nhỏ được ngăn ra riêng ở sâu trong Hậu Điện.

Đỗ Địch An dùng ánh mắt xuyên thấu quét một vòng, thấy nàng ngồi trong phòng lấy Siêu chip và màn ảnh ra bắt đầu học.

“Ngươi... đợi chút nữa sẽ phải lấy máu, còn kiểm tra ma ngân của ngươi, mời ngươi cởi hết quần áo đồ đạc trên người ra.” Thiếu niên cúi đầu, nói chuyện với hắn bằng một thái độ vô cùng lễ phép.

Đỗ Địch An nhìn hắn chăm chú, không tiếp lời, trực tiếp giơ tay lên xé quần áo xuống, trần truồng nằm xuống giường kiểm tra, nhắm mắt lại.

Thiếu niên thấy Đỗ Địch An nhắm mắt bày ra dáng vẻ tùy ý ngươi xử lý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu điều khiển cái máy theo thứ tự để đo lường các chỉ số của Đỗ An Địch, lấy máu hắn, kiểm tra xương cốt, đo tần suất nhịp đập của tim, nồng độ mỡ,...

“Xét nghiệm máu...”

“Nồng độ mỡ trong máu 20%...”

“Giám định hoạt tính ma ngân...”

Đỗ Địch An nằm trên giường tùy ý để cho thiếu niên kiểm tra cơ thể mình, hắn nhắm mắt, trong lòng suy tính chuyện của bản thân.

Khi tất cả mẫu xét nghiệm cần thiết được thu thập xong, thiếu niên đỡ Đỗ Địch An dậy, có hơi căng thẳng nói với hắn: “Ngươi có thể qua bên đây nghỉ ngơi một chút.”

Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, hỏi: “Ngươi tên gì?”

Vẻ mặt thiếu niên khẽ biến, cúi đầu nói: “Ta tên là Samba.”

“Samba...” Đỗ Địch An gọi một tiếng, khẽ gật đầu, đứng dậy từ trên giường, chi gãy ở chỗ đầu gối ngưng tụ thành ma hóa sắc bén, dựng trên mặt đất, kéo rê trên nền đất tạo thành những vết xước, đi về hướng khu nghỉ ngơi ở bên kia hậu điện.

Giờ ăn trưa, có nữ tì mang đồ ăn đến, một miếng bò chín bảy phần và một ly sữa.

Đỗ Địch An ăn xong thì nằm lên ghế sofa tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

Phi Nguyệt vẫn luôn ở trong căn phòng kia, tập trung toàn bộ tinh thần vào việc học tập tri thức bên trong Siêu chip, những đại sư được điều qua từ Tu Đạo viện và Viện nghiên cứu ma vật đều đang bận rộn nhiệm vụ thí nghiệm mà Phi Nguyệt giao cho bọn họ.