← Quay lại trang sách

Chương 1254 Hồn trùng Thái Dương Thú

Gương mặt Phi Nguyệt ửng đỏ, tuy rằng biết đây là kết quả sau khi sửa chữa ký ức, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng được đối xử như vậy, hơn nữa từ trong ánh mắt, giọng nói, biểu cảm của Đỗ Địch An đều có thể nhìn ra, đó là sự chân thành tha thiết phát ra từ tận tâm can.

Nàng bỗng nhiên có chút ghen ghét Helisha đã hóa thành Thi Vương kia, đều là sản vật thực nghiệm, dựa vào đâu nàng có thể có được tình yêu như vậy?!

Nhưng cơn ghen ghét này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nàng cũng lười đi so đo với một xác sống.

“Chờ đến khi thực nghiệm thành công, thế giới này chính là của chúng ta.” Phi Nguyệt nâng gương mặt Đỗ Địch An lên, nhìn gương mặt anh tuấn thanh tú này, nghĩ đến những gì hắn trải qua từ nhỏ đến lớn, trái tim nàng hơi đập nhanh, dịu dàng nói: “Chờ đến khi chúng ta chinh phục thế giới, ta sẽ cùng ngươi đi đến đỉnh núi, ngắm nhìn hoàng hôn đẹp nhất.”

Đỗ Địch An cũng dịu dàng nhìn nàng: “Chúng ta đều sẽ trường sinh bất lão!”

Phi Nguyệt hơi mỉm cười, trong đầu không khỏi hiện ra năm tháng lãng mạn trong cuộc đời dài đằng đẵng của bọn họ, nhẹ giọng nói: “Sau này cho dù có chế tạo ra nhiều vật thí nghiệm hơn nữa, ngươi cũng sẽ là độc nhất, không thể thay thế!”

“Ngươi cũng vậy.” Đỗ Địch An tình cảm nhìn nàng.

Phi Nguyệt bị ánh mắt của hắn nhìn đến nỗi thân thể hơi nóng lên, nàng đột nhiên cúi đầu, hôn nhẹ lên môi hắn, sau đó lui ra giống như chuồn chuồn lướt nước. Chờ đến khi Đỗ Địch An phục hồi tinh thần lại, nàng đã đứng ở sau bàn làm việc, giống như một thiếu nữ ngây thơ trong sáng thời thanh xuân, sắc mặt nàng e thẹn, mang theo một vệt ửng đỏ ngượng ngùng: “Ngươi đi ra ngoài trước đi!”

Đỗ Địch An ngơ ngẩn vuốt miệng của mình, dường như đang cảm nhận hương vị còn sót lại, qua một lúc lâu hắn mới phản ứng lại, cười cười, đứng dậy rời khỏi văn phòng, trước khi đóng cửa còn quan tâm nói: “Đừng thức đêm, mọi chuyện đều có ta, ta sẽ điều chỉnh trạng thái tốt nhất, giúp ngươi hoàn thành thực nghiệm.”

Phi Nguyệt khẽ ừ một tiếng.

Chờ đến khi cánh cửa đóng lại, sắc mặt hồng hào của Phi Nguyệt mới chậm rãi lui xuống, lâm vào trầm tư, qua một hồi lâu mới khẽ lắc đầu, không hề nghĩ nhiều nữa, tiếp tục lật xem tư liệu thực nghiệm lúc trước.

Sau khi Đỗ Địch An ra ngoài, rồi đi ăn tối xong, sau đó hắn lập tức trở lại nơi mình ngủ, lúc này sắc trời đã tối, hắn nhìn bầu trời đầy sao, bên tai nghe nhân viên thực nghiệm bận rộn, tiến hành kiểm tra dụng cụ đo lường lần cuối cùng trong đêm nay.

Ánh sao phản chiếu trên bệ cửa sổ, hắn lặng lẽ quan sát, có hơi ngơ ngẩn.

Sáng sớm ngày tiếp theo, tất cả nhân viên thực nghiệm đều có mặt, toàn bộ không khí sau điện hoàn toàn khác với lúc trước, vô cùng nghiêm túc.

Tất cả nhân viên thực nghiệm đều vô cùng trịnh trọng, sau khi Đỗ Địch An thức dậy, lập tức có người dẫn hắn đi tắm, chờ đến khi hắn tắm xong, lại thay xong trang phục đã tiêu độc, mới đi đến phòng thí nghiệm sau điện.

Lúc này tất cả các phòng thí nghiệm sau điện đều đình chỉ công tác, toàn bộ nhân viên đều chờ bên ngoài phòng thí nghiệm này, sẵn sàng nghe lệnh bất cứ lúc nào.

“Ngươi đã đến rồi.” Phi Nguyệt đi ra từ phòng thí nghiệm, hôm nay nàng mặc áo dài thuần trắng, đeo khẩu trang kháng khuẩn, chỉ có đôi mắt lộ ra khỏi khẩu trang, cũng có thể khiến người khác cảm nhận được vẻ đẹp của nàng.

Khi Đỗ Địch An nhìn thấy nàng, đôi mắt vô cùng sáng ngời, vốn dĩ thân thể có chút khẩn trương cũng thả lỏng rất nhanh.

“Chuẩn bị xong rồi sao?” Phi Nguyệt dịu dàng nhìn hắn, trong mắt có chút âu yếm.

Đỗ Địch An hít một hơi thật sâu, khóe miệng lộ ra nụ cười tự tin, nói: “Chuẩn bị xong rồi, ta tin tưởng ngươi, ngươi có thể làm được!”

Phi Nguyệt nhìn hắn một cái thật sâu: “Nhất định ta sẽ làm được!”

Phòng thí nghiệm vô cùng trống trải, số lượng dụng cụ không nhiều lắm, nhưng đều tương đối phức tạp, ở giữa phòng thí nghiệm là một bệ kim loại, chung quanh có máy rà quét, kính thẩm tách và các thiết bị khác. Đỗ Địch An nhìn thoáng qua, trong lòng hơi cảm thán, tuy rằng có kiến thức từ siêu chip, nhưng việc có thể tạo ra mấy thứ này trong một thời gian ngắn cũng vô cùng khó khăn.

Dù sao đi nữa đây cũng là lý do khiến tổng thể công nghiệp kỹ thuật của Sylvia đi lên. Trong hai năm hắn đảm nhiệm chức Tường Chủ, năng lượng điện đã trở nên phổ biến, nhờ quá trình phát triển năng lượng điện, nền công nghiệp đã tiến bộ rất nhanh, lúc này Phi Nguyệt mới có thể tinh luyện ra tài liệu chế tạo thích hợp của mấy thứ này trong thời gian ngắn, hơn nữa nhân lực đổ dồn vào nơi này, chắc là vượt qua tưởng tượng của hắn.

Dưới sự chỉ đạo của Phi Nguyệt, Đỗ Địch An nằm bên bệ kim loại.

Phi Nguyệt lại mang khẩu trang lên lần nữa, biểu cảm nghiêm nghị, nàng và Đỗ Địch An nhìn nhau một cái, đều thấy được sự tin tưởng trong mắt đối phương.

“Đừng căng thẳng, cố lên!” Đỗ Địch An nhẹ giọng an ủi.

Phi Nguyệt khẽ gật đầu, hít một hơi thật sâu, nói với năm lão nhân xung quanh đi theo nàng học tập nhiều ngày: “Chuẩn bị bắt đầu!”

Trong mắt năm người lập lòe hưng phấn, bọn họ đã chờ đợi ngày này vài tháng rồi, đây chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích vĩ đại, mà bọn họ chính là người tạo ra kỳ tích!