← Quay lại trang sách

Chương 1274 Biến hóa

Đỗ Địch An đi đến trước đàn Lang Mã, khi hắn đến gần, Lang Mã lập tức quay đầu lại, một đám nhe răng trợn mắt, lộ ra răng nhọn sắc bén, phần đầu vừa giống ngựa vừa giống sói, sát khí mười phần, nếu là người bình thường thì đã sớm bị dọa lùi lại.

Đỗ Địch An giống như không nhìn thấy, trực tiếp đi tới.

Hắn đi đến càng gần, Lang Mã đang nhếch miệng lộ ra răng nhọn cũng nhanh chóng thu lại, cả đám thấp giọng kêu ô ô, thối lui về phía sau, dường như đang sợ hãi cái gì.

Đỗ Địch An xoay người ngồi trên lưng một chú ngựa có kích thước hơi lớn, tứ chi Lang Mã này nhũn ra, dường như sắp nằm sấp xuống, không ngừng thấp giọng kêu ô ô, ngay sau đó, một âm thanh rầm vang lên, Đỗ Địch An cúi đầu nhìn, lập tức thấy phân và nước tiểu của Lang Mã này đều chảy ra ngoài, tứ chi run cầm cập, giống như lúc nào cũng sẽ gục xuống.

Một màn này khiến mấy người tâm phúc Neuss cùng trợn mắt cứng họng, bọn họ biết Lang Mã này thô bạo khó thuần phục cỡ nào, không nghĩ tới Đỗ Địch An chưa làm cái gì, con Lang Mã này đã sợ tới mức sắp ngất xỉu, đây là tình huống gì?

Đỗ Địch An cũng cảm thấy nghi hoặc, hắn không cố tình phóng ra sát khí, cũng không lộ ra hơi thở ma ngân của bản thân, theo lý thuyết cảm giác lúc này hắn lộ ra ngoài, hẳn cũng không khác người bình thường lắm, sao Lang Mã này lại không chịu được?

“Thiếu gia, nếu không ngươi đổi qua con khác?” Neuss tiến lên lau mồ hôi nói.

Đỗ Địch An có chút bất đắc dĩ, xoay người xuống dưới, đi đến bên cạnh một con Lang Mã.

Những Lang Mã khác ở phía sau con Lang Mã này theo bản năng lui về phía sau, còn con Lang Mã bị Đỗ Địch An nhìn chằm chằm dường như cũng muốn lui về phía sau, nhưng tứ chi lại giống như cây đinh trên mặt đất, chậm chạp không chịu hoạt động, nó khẽ kêu ô ô giống như cầu xin, tứ chi không nhịn được run rẩy.

Đỗ Địch An có chút cạn lời, chỉ có thể dừng lại, nói: “Các ngươi cưỡi ngựa đi, ta bay qua.”

Neuss cũng nhìn ra những Lang Mã kia đều sợ Đỗ Địch An tới gần, nghe vậy trên mặt hắn có một tia xấu hổ, nói: “Làm sao được chứ, thiếu gia, ta tìm một xe ngựa khác đến đây cho ngươi được không?”

“Không cần.” Đỗ Địch An khẽ lắc đầu, ý nghĩ khẽ động, muốn kích phát sức mạnh của ma ngân kẻ Tách Rời.

Nhưng loại cảm giác quen thuộc kia cũng không hề xuất hiện, hắn bỗng nhiên phát hiện, bản thân không cảm nhận được sức mạnh của ma ngân!

“Sao lại như vậy được…” Đỗ Địch An hơi giật mình một chút, không khỏi cúi đầu nhìn thân thể của mình, thử kích phát ra ma thân kẻ Tách Rời… Không phản ứng.

Lần này Đỗ Địch An hơi kinh ngạc, chẳng lẽ ma ngân của mình bị lấy ra rồi? Hắn không nhịn được muốn nhìn tình trạng trong cơ thể, ý nghĩ vừa động, giống như bản năng, tầm mắt của hắn đã xảy ra biến hóa, quần áo bên ngoài cơ thể và lớp da mỡ bị xuyên thấu, chỉ nhìn được xương, nội tạng và các khí quan khác trong cơ thể.

Hắn hơi ngẩn ra, tầm mắt nhanh chóng khôi phục như ban đầu.

“Năng lực thấu thị vẫn còn, sao ma thân lại không phản ứng…” Trong lòng Đỗ Địch An nhẹ nhàng thở ra, đồng thời không khỏi có chút nghi ngờ, rất nhanh, hắn đã hồi tưởng lại cảm giác khi đồng tử kích phát ra thấu thị, dường như đó là bản năng thân thể, mà không phải là khởi động sức mạnh ma ngân trong cơ thể trước, rồi lợi dụng sức mạnh ma ngân dũng mãnh tràn vào khiến đồng tử xảy ra biến hóa.

“Chẳng lẽ nói…” Hắn giống như suy tư gì đó, trong lòng vừa động một cái.

Vèo!

m thanh cắt bỗng nhiên vang lên, còn có âm thanh mới vừa phát ra tiếng kêu ngao ô thảm thiết đột nhiên im bặt.

Đỗ Địch An theo bản năng muốn nhìn về phía sau lưng, tầm mắt cũng thay đổi theo, thấy được tình huống sau lưng, tiến vào tầm nhìn 360 độ của ma ngân kẻ Tách Rời, chỉ thấy quần áo sau lưng hắn đã bị xé rách, màu đen giống như lưỡi dao nối liền lên cánh Cát Liệt triển lộ ra ngoài, bởi vì duỗi thân quá đột nhiên, khoảng cách quá gần, vô tình cắt Lang Mã đang chảy phân và nước tiểu ở phía sau thành mấy đoạn.

Neuss ở bên cạnh cũng sợ tới mức nhảy dựng, vừa nãy hắn cũng đứng gần, suýt chút nữa đã bị quẹt trúng.

“Cũng may…” Trong lòng Đỗ Địch An âm thầm nhẹ nhàng thở ra, tất nhiên hắn cũng chú ý tới Neuss thiếu chút nữa đã bị ngộ thương, thật may mắn, chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn cảm nhận cánh Cát Liệt ở sau lưng trong chốc lát, cảm giác giống cánh tay được kéo dài ra, khống chế rất tự nhiên, nhưng cánh Cát Liệt này dường như khác với lúc trước, hắn vừa định cảm nhận tinh tế hơn, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Patton và Macon, cùng với tất cả tâm phúc đều nhìn hắn ngây ngốc.

“Các ngươi xuất phát trước đi, ta sẽ theo sau.” Đỗ Địch An lập tức dặn dò.

Mấy người Patton và Macon phục hồi tinh thần lại, liếc nhìn Đỗ Địch An mắt một cái, không hề hỏi nhiều, lập tức lên tiếng để từng tâm phúc cưỡi lên Lang Mã.

“Thiếu gia, vậy ta đi trước đó?” Neuss dùng ngay khúc cuối, hướng Đỗ Địch An hỏi: “Ngươi biết đường không?”

“Biết, đi đi.” Đỗ Địch An cười.

Chờ sau khi Neuss cũng rời đi, biểu cảm của Đỗ Địch An cũng trầm tĩnh lại, chậm rãi cảm nhận cánh Cát Liệt trên lưng, cũng đồng thời động ý nghĩ, rất nhanh, toàn thân hắn bị vảy đen bao trùm, trong nháy mắt đã hoàn toàn tiến vào trạng thái ma thân kẻ Tách Rời, giống như một con quái vật cả người đều là lưỡi kiếm sắc bén, ngay cả đồng tử cũng có chút quỷ dị, không còn nhìn thấy bóng dáng nhân loại nữa, hoàn toàn ma hóa.