Chương 1297 Tòa lâu đài kỳ dị
Đỗ Địch An giật mình, vội vàng nói: “Cảm ơn.” Nói xong lập tức quay người rời đi.
Lúc hắn vội vàng rời đi rõ ràng đã nghe thấy tám kỵ sĩ đằng sau phát ra tiếng cười, dường như cảm thấy dáng vẻ thoát thân mà chạy của hắn rất buồn cười, mang đến sự thích thú cho đám người đang buồn tẻ bọn họ.
Pinder nhìn thấy Đỗ Địch An đi tới, trong lòng cảm thán, hắn cứ nghĩ bản thân giả vờ đủ giỏi rồi vậy mà thanh niên trước mắt còn cứng cỏi hơn hắn, với lại trên mặt còn không có chút giận dữ nào, không phải cố ý đè nén mà là thật sự không tức giận.
Đây mới là uy phong của cường giả, co được dãn được, hoàn toàn không chấp nhặt với đám chó giữ cửa các ngươi!
Trong lòng Pinder bái phục, cũng bái phục biểu cảm trên mặt đó, đồng thời cùng rời đi với Đỗ Địch An, khâm phục nói: “Đại nhân, ngươi thật sự muốn đến gia tộc Bern làm việc sao, ta thấy tiếng xấu của gia tộc Bern rất nổi có lẽ cũng không đối xử tốt lành gì với thuộc hạ, rất dễ xảy ra chuyện, đương nhiên với thực lực của đại nhân ngươi có lẽ bọn họ sẽ không uy hiếp được ngươi, nhưng rất dễ bị lộ…”
“Không sao, ta tự có dự tính.”
Đỗ Địch An xua tay, ngồi lên xe ngựa trở về hiệp hội tuyển dụng.
Lúc này hai người họ lại lần nữa bước vào đại điện, vừa nhìn thông tin tuyển dụng bên trên, thông tin của gia tộc Bern vẫn còn đó mà học piano và làm vườn gia tộc Stantine lại không còn.
“Quả nhiên tiếng xấu gia tộc Bern vang danh, chẳng ai chịu đến đó mà lương còn thấp nữa.” Pinder cười nhẹ.
“Vừa đúng ý ta.” Nhưng Đỗ Địch An lại rất vừa ý xếp hàng chờ đợi, một lúc sau đến lượt hắn, hắn giao chứng minh thư của mình ra nhưng lai bị người đẹp tóc xù ở quầy lễ tân nói còn cần phải có giấy chứng nhận đầu bếp.
Đỗ Địch An vỗ đầu một cái, quên mất chuyện này.
Hắn rời khỏi đám người rồi cười khổ, hiệp hội tuyển dụng cũng coi như đã cố gắng hết sức vì công việc, không dám tùy tiện đề cử bất cứ người nào nên hắn chỉ có thể thành thật làm theo trình tự, sau đó nói với Pinder: “Đi đâu làm giấy chứng nhận đầu bếp vậy?”
Pinder giật mình, khổ não nói: “Xem ta đã quên mất chuyện này kìa, muốn giấy chứng nhận đầu bếp rất dễ, hoặc là đến học viện đầu bếp học một khóa đợi tốt nghiệp rồi sẽ có giấy chứng nhận đầu bếp, hoặc là đến trung tâm đào tạo đầu bếp, ta đề nghị chúng ta nên đến trung tâm đào tạo đầu bếp, chỉ cần đại nhân biết một hai chiêu bỏ thêm chút tiền thì sẽ dễ dàng mua được giấy chứng nhận.”
Đỗ Địch An gật đầu, giấy chứng nhận là cơ sở đầu tiên để tìm việc, mà tiền lại là đường tắt của giấy chứng nhận.
Rất nhanh bọn họ đã đi tìm trung tâm đào tạo đầu bếp, Pinder móc tiền đưa một trăm đồng vàng trực tiếp mua một tấm giấy chứng nhận đầu bếp cao cấp.
Ở phạm vi tiền bạc cho phép, giấy chứng nhận đầu bếp cao cấp đã là cực hạn, còn việc muốn mua giấy chứng nhận bậc thầy thì cần phải hối lộ càng nhiều người, cần phải tiêu tiền gấp mười gấp trăm lần. Phải biết rằng, một trăm đồng vàng đã tương đương với lương của một đầu bếp cao cấp làm mười năm mới có thể kiếm được, với lại mua được giấy chứng nhận cũng chưa chắc thật sự là đầu bếp cao cấp, đợi sau khi phỏng vấn đối diện với chủ thuê, nếu như không có tay nghề thì sẽ bị sa thải, cho nên thông thường chẳng ai ngu ngốc đi mua giấy chứng nhận đầu bếp cao cấp, nhưng đệ tử của những nhà giàu lại là ngoại lệ, giấy chứng nhận có thể tăng quan hệ nhân mạch và đường đi cho bọn họ và cũng có thể khoe khoang.
Đương nhiên, quý tộc sẽ không mua những giấy chứng nhận bình thường này, thông thường bọn họ đều mua giấy chứng nhận piano gì đó để cho bản thân có thân phận mạ vàng.
Sau khi lấy được giấy chứng nhận, hai người họ quay lại hiệp hội tuyển dụng, giấy tuyển dụng của gia tộc Bern vẫn còn, Đỗ Địch An dựa vào giấy chứng nhận đầu bếp cao cấp thuận lợi được tuyển dụng, dù sao thì yêu cầu bên trên chỉ cần đạt được đầu bếp trung cấp mà thôi.
“Đại nhân, ngươi đến Gia Tộc Bern rồi, còn ta đi dâu đây?” Pinder và Đỗ Địch An cùng nhau bước ra khỏi Hiệp Hội Tuyển Mộ, thấy Đỗ Địch An không có ý định cho mình cùng gia nhập Gia Tộc Bern, mặt đầy vẻ không nỡ hỏi.
Đỗ Địch An liếc hắn ta một cái, “Ngươi nên tìm một công việc ở gần Gia Tộc Bern, đợi sự điếu phái bất cứ lúc nào, tốt nhất đừng nên rời khỏi Gia Tộc Bern phạm vi bán kính ba mươi dặm, một khi mà ta không thể cảm tri được ngươi, hậu quả ngươi nên tự hiểu rồi đấy.”
Pinder trong lòng cảm thấy thật sốc, khả năng cảm tri phạm vi bán kính ba mươi dặm? Hắn ta cũng là một người có khả năng cảm tri tuyệt vời, trong vùng hoang dã cũng có thể cảm tri chuyển động cách xa ngoài ba mươi dặm, thậm chí xa hơn nữa, nhưng cảm ứng không đến nỗi rõ ràng. Và trong thành phố Phượng Hoàng dân cư sấm uất này, chưa nói đến việc cảm tri ba mươi dặm, thậm chí khóa mục tiêu người ở cách xa mười dặm, đã là điều vô cùng khó khăn, suy cho cùng, đây không phải việc đơn giàn chỉ dựa vào khứu giác và thính giác là có thể làm được.
“Thưa ngươi, Pinder luôn trung thành với ngươi, mong ngươi đừng nghi ngờ ta, ta sẽ không bao giờ phản bội ngươi, chúng ta là những người trên cùng một con thuyền.” Tuy rằng trong lòng sốc vô cùng, phản ứng của Pinder lại không chậm chạp, vội vàng nói với những nụ cười cung kính.