← Quay lại trang sách

Chương 1304 Sinh mệnh mới

Nhìn thấy Hắc Pháp Sư đi đến, vệ sĩ áo đen đang canh giữ cúi đầu chào.

Hắc Pháp Sư trực đi thẳng đến tầng thứ hai của hầm ngầm, dừng lại trước căn phòng thứ tư ở giữa, đẩy cửa ra, bên trong là một phòng thí nghiệm. Lúc này trên giường kim loại trong phòng thí nghiệm có một nữ tử dáng người đầy đặn đang nằm, hai tay hai chân bị xiềng xích khóa bên giường, đang lâm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Nghe được tiếng động, nữ tử chậm rãi mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Hắc Pháp Sư, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thù hận dữ tợn.

Hắc Pháp Sư không bị ánh mắt dữ tợn như muốn ăn người trên mặt nàng hù đến, ngược lại còn khẽ mỉm cười: “Không tệ, xem ra ngươi đã thích ứng rồi, giãy giụa mù quáng chỉ sẽ gây tổn thương đến một mình ngươi, rất tốt.”

Cô gái đầy đặn phẫn nộ nhìn hắn chằm chằm, cắn răng nói: “Thứ cặn bã nhà ngươi, một ngày nào đó Thần Điện sẽ bắt giữ ngươi, đốt cháy ngươi trên Thánh Hỏa!”

Hắc Pháp Sư vén mũ trùm lên, một mái tóc màu xám bạc xõa xuống, dưới ánh đèn mờ nhạt chập chờn, thân thể thẳng tắp, chỉ nhìn đơn thuần bóng lưng giống như là một Thánh Kỵ sĩ vĩ đại và cao ngạo, nhưng trên mặt cũng đã có nếp nhăn, không cách nào ngăn cản sự ăn mòn của năm tháng. Mặt hắn nở nụ cười, ánh mắt từ trên mặt nữ tử di chuyển xuống, theo phần cổ và gáy của nàng chậm rãi chuyển tới trên ngực của nàng, đây cũng không phải vị trí khi một người đàn ông nhìn thấy sẽ bị kích thích, mà là hình tượng sẽ trong nháy mắt rụt trứng.

Xương quai xanh ở dưới phần cổ và gáy của nữ tử vẫn trắng như tuyết, nhưng da thịt tới nơi đây thì im bặt mà dừng, một nửa phía dưới bị mổ ra, bên trong có thể thấy rõ hệ thống máu thịt, gần giống bị lột da sống, mà ở chỗ hơi lệch xuống dưới hệ thống máu thịt này, nơi ngang với trái tim, mấy chiếc xương quai xanh mở ra giống như nanh vuốt của bộ xương khô, bên trong ôm hết lấy một hệ thống màu đỏ sậm khẽ vặn vẹo, và một trái tim đỏ rực nhảy lên.

Trong mắt Hắc Pháp Sư lóe lên ánh sáng, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, trong mắt mang theo mấy phần cuồng nhiệt và mê say, mặc dù dùng thị giác của hắn vẫn có thể thấy vô cùng rõ ràng, nhưng lúc này thân thể của hắn vẫn không nhịn được nghiêng về phía trước, nhìn sát vào, dường như muốn nhìn tỉ mỉ mỗi một mạch máu.

Nữ tử thấy vẻ mặt này vẻ hắn, chỉ cảm thấy buồn nôn, chán ghét nhìn hắn: “Ngươi phản bội Bern đại nhân, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị giết chết!”

Hắc Pháp Sư nghe được lời của nàng, khẽ nghiêng đầu, nhìn nàng một cái, khẽ cười nói: “Nếu như phải bị phán quyết, vậy cũng chỉ có Thần mới có thể phán quyết ta, đáng tiếc, trên đời này không có Thần, đám người trong thần điện kia chỉ biết giả thần giả quỷ mà thôi. Hơn nữa, thủ đoạn mà bọn hắn dùng cũng không tốt hơn ta chỗ nào, khác biệt duy nhất chỉ là, bọn hắn mạnh mẽ, cho nên là hợp pháp, mà ta không tuân theo quy củ của bọn hắn, cho nên ta là không hợp pháp.”

Nữ tử khinh bỉ một tiếng: “Đồ ác độc như ngươi thì nên chết không có chỗ chôn!”

Hắc Pháp Sư cười nhẹ một tiếng, quay người rời đi, vẫy tay nói: “Nếu đã muốn ta chết như vậy thì lo sống sót cho tốt đi, nếu không sao ngươi có thể nhìn đến ngày đó được đây?”

Dứt lời, người đã ra khỏi cửa, thuận tay đóng lại căn phòng.

Sau khi rời khỏi căn phòng này, Hắc Pháp Sư lại đi đến một phòng thí nghiệm ở tầng hầm thứ ba, trong phòng thí nghiệm ngâm các loại bộ phận cơ thể được cắt ra, có đầu của trẻ sơ sinh, cánh tay của phụ nữ, cùng với con mắt và vuốt nhọn dã thú, còn có thứ được ngâm đến đỏ đen, nhìn không ra là trái tim, dạ dày của con người hay là quái vật.

Hắc Pháp Sư cởi áo khoác ra, treo ở một bên, thay vào quần áo bảo hộ trong phòng thí nghiệm, lấy từ trong tủ lạnh ra một ống nghiệm thuỷ tinh nhỏ, bên trong lại đông lạnh một con Ký sinh hồn trùng. Hắn cầm tới trước bàn làm việc, xoay mở đèn, sau đó ở trước một thiết bị dùng nhíp gắp Ký sinh hồn trùng ra, dùng dao nhỏ cắt miếng, sau đó để lên thiết bị quan sát.

Nhìn thấy thiết bị này, trong mắt Đỗ Địch An hiện lên một chút ánh sáng, đây là một chiếc kính hiển vi, cấu tạo so với thời đại trước cơ bản giống nhau, nhưng xem xét về chất liệu, rõ ràng thấy được là do thời sau chế ra, có vết tích ghép lại rất rõ ràng.

“Ngược lại là đạt được mà không cần tốn nhiều sức.” Khoé miệng Đỗ Địch An hơi cong lên, nhưng không lập tức hành động, hắn chuẩn bị quan sát một chút nữa, nhìn xem phía sau gia tộc Bern này còn có thế lực nào hay không.

Một đêm trôi qua.

Hắc Pháp Sư ở trong phòng thí nghiệm đùa nghịch các loại cơ quan, Đỗ Địch An cũng quan sát suốt cả đêm, đến sáng sớm hôm sau, Hắc Pháp Sư cảm thấy mệt mỏi, đứng dậy rời khỏi tầng hầm, trở lại trong lâu đài cổ nghỉ ngơi. Mà Đỗ Địch An cũng nhân cơ hội nhắm mắt dưỡng thần, chưa tới một tiếng sau, ánh sáng ban mai của bình minh chiếu rọi đến trong lâu đài cổ, Đỗ Địch An mang vẻ mặt còn đang buồn ngủ ngồi dậy, ngáp một cái.

Lúc này, ba người khác cũng lần lượt thức dậy, từng người rời giường rửa mặt.

Đỗ Địch An rửa mặt xong đi theo ba người tới phòng bếp, lúc này, người bán đồ ăn trong chợ đồ ăn đã đưa đồ ăn bọn hắn đặt trước đến trong lâu đài cổ, mấy người đi trước tiếp nhận, sau đó dùng một chiếc xe ngựa do phòng bếp chuyên môn phân phối kéo mấy bao lớn đồ ăn chở về trong phòng bếp.