Chương 1313 Tam đại Thần Khí
Đỗ Địch An khẽ nhếch mép, nhưng không vạch trần hắn, từ lời nói rời rạc của nữ nhân bị biến đổi trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất, hắn có thể biết được lão nhân đang nói dối, mặc dù Barritt là một bá tước quý tộc, nhưng tốt xấu gì thì Hắc Pháp Sư cũng là Chúa Tể, tất cả người ở trong lâu đài cổ đều là người tai to mặt lớn, Barritt sẽ không ngu xuẩn mà khất nợ tiền lương của cao thủ như vậy, ngay từ đầu hắn đã nhằm vào gia tộc Bern rồi, chính là có mục đích.
Nhưng mà những thứ này không liên quan gì đến hắn.
Hắn đột nhiên nghĩ đến vị tiểu thiếu gia tên Leo mà hắn nhìn thấy lúc mới tới, và thiếu gia lén vào phòng vợ bé con trai mình thiếu gia vào ban đêm, còn có vị nhị tiểu thư thích chơi những trò bệnh hoạn, rõ ràng là những người này đã bị trúng Vu Huyết Thuật do Hắc Pháp Sư hạ cho gia tộc bọn hắn, dục vọng thoát khỏi gông xiềng, không còn bị khống chết, cuối cùng sẽ chỉ mang đến sự hủy diệt, mà sự hủy diệt này chính là đoạn tử tuyệt tôn!
“Độc dược dù sao cũng là độc.” Đỗ Địch An khẽ thều thào nói.
Hắc Pháp Sư cười khổ: “Ta cũng vì muốn bảo vệ chính mình thôi...”
“Ta thích.” Đỗ Địch An nhìn hắn rồi mỉm cười: “Thứ tốt như vậy, tại sao ngươi không đưa nó đến trong toàn bộ Tường Lớn, nói như vậy, ngươi còn cần gì phải lo lắng bị Thần Điện bắt bớ?”
Hắc Pháp Sư lấy làm lạ, nghi ngờ lỗ tai mình nghe lầm, nói: “Cái này nguy hiểm quá đi chứ?”
“Ngươi còn sợ nguy hiểm sao?”
Hắc Pháp Sư đột nhiên nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Đỗ Địch An, trong lòng hắn chợt kinh sợ, hắn cảm thấy Đỗ Địch An dường như đang nghĩ vậy, không phải là đang thăm dò hắn, đúng là, ý nghĩ đó thật sự quá điên rồ, hắn chưa bao giờ nghĩ tới cả.
Hắn đột nhiên cảm thấy mình có chút ngu ngốc, đúng vậy, tại sao không đem thứ này đến toàn thành?
Trong lòng hắn kích động một hồi, nhưng là hưng phấn và kích động này nhanh chóng bị dập tắt, hắn liền nghĩ đến một người tồn tại vĩ đại.
“Làm sao?” Đỗ Địch An nhận ra sự thay đổi trên gương mặt hắn, khẽ nheo mắt.
Hắc Pháp Sư lắc đầu nói: “Nếu như tung ra ở diện rộng, nhất định sẽ khiến Thần Điện dốc toàn lực lùng bắt, nhưng nếu chỉ là Thần Điện thôi xem như không sao, nhưng nếu động tĩnh quá lớn, thì chắc chắn sẽ khiến cho Vua Pháp Sư chú ý, một khi hắn đã ra tay thì hành tung của ta sẽ nhanh chóng bị bại lộ, trước đây, có Pháp Sư đã phá lệ, đại khai sát giới ở nhiều trấn nhỏ, sau đó không đợi người chấp pháp của Thần Điện đuổi đến thì người nọ đã bị Vua Pháp Sư bắt, xử tử hình ở tại cánh đồng Shura.”
“Vua Pháp Sư?” Giữa đôi lông mày của Đỗ Địch An nhíu lại: “Còn lợi hại hơn cả Bát Đại lãnh chúa sao? Cho dù là như vậy, cũng không chống cự lại Vu Huyết Thuật này của ngươi đúng không?”
Hắc Pháp Sư cười khổ, nói: “Điều đáng sợ nhất của Vua Pháp Sư không phải là sức mạnh của hắn, mà là hắn thông suốt mọi sự, Vu Thuật không gì là không làm được, mặc dù Vu Huyết Thuật của ta đây thần kỳ nhưng ở trong tay hắn, chắc chắn là có thể bị phá giải. Mặc dù huyết thống của ta là phép thuật, nhưng nó nhất định có thể bẻ gãy trong tay hắn.”
“Ngươi tin tưởng hắn vậy sao?”
“Không còn cách nào khác, ai bảo hắn nắm trong tay Tam Đại Thần Khí mà tất cả các Pháp Sư đều mơ ước chứ, tất cả các Pháp Sư đều có thể bị phá giải trước Tam Đại Thần Khí, Vua Pháp Sư cầm Tam Đại Thần Khí trong tay, không người nào có thể địch lại!”
Đỗ Địch An có hơi ngạc nhiên, hắn hứng thú nói: “Tam Đại Thần Khí gì vậy, nói nghe một chút đi.”
“Tam Đại Thần Khí này phân chia thành Mắt Chúng Thần, Thần Kính Thái Dương và Vong Linh Bảo Châu.” trong mắt Hắc Pháp Sư lóe sáng vì cảm khái và ước ao: “Mắt Chúng Thần có thể tiêu diệt mọi Pháp Sư, nhìn thấu mọi ảo ảnh, nhìn thấy ở mức độ nhỏ hơn kính hiển vi, có thể giải quyết mọi vấn đề từ gốc rễ! Thần Kính Thái Dương còn lợi hại hơn, nó có thể soi chiếu các đường thẳng không bình thường vô cùng xuất sắc, trong truyền thuyết có thể tạo ra ánh sáng!”
“Mà Vong Linh Bảo Châu, nghe đâu có thể nghe được âm thanh của người chết từ bên trong, còn có thể dễ dàng hút lấy linh hồn, nó là bảo vật duy nhất có đủ khả năng chiến đấu mạnh mẽ trong Tam Đại Thần Khí, cho dù là Tường chủ cũng vô cùng kiêng kỵ Vong Linh Bảo Châu, đây là lý do tại sao Thần Điện không dám tiến hành tiêu diệt chúng ta trên quy mô lớn, cho nên, nhóm chúng ta đây có thể đắc tội Thần Điện, đắc tội Tường chủ, nhưng tuyệt đối không thể đắc tội Vua Pháp Sư, nếu không thì không ai có thể giữ được ngươi nữa đâu.” Hắc Pháp Sư một bên vừa nói vừa quan sát biểu cảm của Đỗ Địch An, thấy hắn nghe rất nghiêm túc, trong lòng càng ngạc nhiên hơn, nhưng mà hắn chỉ thăm dò một chút, không ngờ lại thật sự thăm dò ra, hiển nhiên là Đỗ Địch An không hải người trong vu bọn họ.
Nhưng mà trước đó Đỗ Địch An đã sử dụng kính hiển vi, thủ pháp thuần thục, rõ ràng là không phải lần đầu tiên sử dụng, chẳng lẽ hắn là người của Viện nghiên cứu bí mật? Phản bội Viện nghiên cứu bí mật?
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, suy nghĩ bắt đầu linh hoạt.