Chương 1363 Cự Ma
Đỗ Địch An vẫy tay chào tạm biệt Lenen, sau đó theo Coulee đến trong lều bạt diện tích lớn nhất nơi này, chỉ thấy một dáng người thon dài, thanh niên ôn hòa như ngọc ngồi phía sau bàn làm việc trong lều bạt, trong tay đang lật một quyển sách, nghe thấy tiếng gọi của Coulee, ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt rất nhanh rơi vào trên người Đỗ Địch An bên cạnh Coulee.
“Lão đại, đây là người mới tới, gọi là Ryan Doo.” Coulee hào sảng nói.
“Chào Trung đội trưởng.” Đỗ Địch An gọi một tiếng, đồng thời quan sát vị Trung đội trưởng Buffett này, người sau này còn trẻ hơn so với hắn tưởng tượng, hơn nữa không giống với những người kia bên ngoài, đối phương có dáng vẻ thư sinh, nhưng không có vẻ nho nhã yếu ớt, vừa nhìn chính là người sát khí nội liễm.
Buffett khẽ cười, “Đến đây rồi chính là người trong nhà, không cần khách sáo.”
“Không sai, lão đại rất dễ nói chuyện.” Coulee cười nói.
Buffett liếc hắn một cái, “Vật tay thua, còn không biết xấu hổ lấy tiền, gần đây da mặt của ngươi càng ngày càng dày rồi.”
Coulee ngẩn ra, sắc mặt lúng túng, “Lão đại, ngươi đều biết à, cái này không thể trách ta, Doo huynh đệ là Ma Ngân loại hình nhanh nhẹn, ta còn chưa phản ứng thì đã thua rồi.”
Buffett khẽ hừ một tiếng, “Thua thì thua, còn kiếm cớ, được rồi, ngươi dẫn hắn xuống thay đồng phục của Trung đội chúng ta, ngoài ra nói với hắn quy củ của Trung đội chúng ta, không có chuyện gì khác thì đừng đến làm phiền ta.”
Coulee vội vã cười làm lành, dẫn Đỗ Địch An lui xuống.
“Đừng nhìn lão đại như thế này, thực ra hắn rất dễ nói chuyện.” Ra khỏi lều bạt, Coulee lập tức giải thích cho Buffett.
Đỗ Địch An khẽ cười, “Ta biết, có thể thấy rằng hắn là một người tốt.”
Coulee cười ha ha, “Không sai, Buffett lão đại tốt hơn nhiều so với những Trung đội trưởng của đoàn khác, sau này ngươi sẽ biết, đi, ta dẫn ngươi đi thay quần áo trước, sau đó lại đưa ngươi đi ăn một bữa thịnh soạn, thuận tiện cũng tẩy trần cho ngươi.”
Nói đến “tẩy trần” trong mắt hắn lóe lên tia hứng thú.
Đỗ Địch An khẽ cau mày, lờ mờ ngửi thấy một ít “tẩy trần” mà hắn nói là có ý gì, xem ra có lẽ ở đây có nghề nghiệp quân kỹ vân vân, hiển nhiên cuộc sống của loại người này là bi thảm, rất có thể là đến từ thành nhỏ, hoặc là dân tị nạn từ nơi chinh chiến thường xuyên trong khu ổ chuột của Đế Quốc lại đây.
“Vừa đến thì đi tẩy trần, không tốt lắm đi, lần sau lại đi, đến lúc đó ta mời ngươi.” Đỗ Địch An cười cười, “Ta mới đến, có chút chưa quen thuộc với nơi này, ngươi nói với ta chút chuyện ở đây đi, nghe nói dị tộc Cự Ma bên ngoài thành Chiến Thần vô cùng hung tàn, hơn nữa trông hết sức kì lạ, ngươi biết ở đâu có thể những Cự Ma này không, xác của bọn chúng cũng được.”
“Ngươi chưa từng thấy Cự Ma sao?” Coulee có chút kinh ngạc, nhưng không truy hỏi, mặc dù hắn có vẻ thô lỗ, nhưng không ngốc, sẽ không mạo muội xâm phạm chuyện riêng tư của người khác, cười nói:”Quả thật Cự Ma trông kỳ quái, toàn thân đều là khôi giáp kim loại, trong đôi mắt có thể bắn ra ánh sáng đỏ, bị bắn trúng chính là một lỗ, hơn nữa năng lực cảm nhận của bọn chúng mạnh đến mức đáng sợ, cho dù ngươi trốn ở đâu, chúng đều có thể tìm ra ngươi.”
“Lợi hại như vậy?” Hình ảnh sơ lược hiện ra trong đầu Đỗ Địch An, hơi ngẩn người, “Tất cả Cự Ma đều như thế sao?”
Coulee “Ừ” một tiếng, “Năng lực của bọn chúng có nhiều điểm giống nhau, nhưng cũng có chút khác biệt, có thể giương lên một tấm khiên ánh sáng lớn, chống lại công kích, cho dù ngươi là công kích vật lí hay là công kích loại năng lượng, bao gồm những ngọn lửa và hàn băng này, đều sẽ bị ngăn lại, ồ đúng rồi, những Ma Vật này còn có một điểm vô cùng đáng sợ, miễn dịch độc tính.”
“Bất kỳ độc tính nào, đều không gây nên tổn thương gì cho chúng, cho dù là virus xác sống cũng không được!”
Đỗ Địch An giật mình, nhịp tim đột nhiên tăng lên vài nhịp, virus xác xống cũng không có cách nào lây nhiễm được? Lẽ nào trong gien của Cự Ma này có kháng thể chống lại virus xác sống?
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn kích động đến mức hận không thể lập tức xoay người lao ra ngoài thành, tìm một con Cự Ma giải phẫu làm thí nghiệm, nhưng lí trí vẫn bảo hắn kiềm chế tâm trạng kích động lại.
“Ngươi sao vậy?” Coulee khó hiểu liếc hắn một cái, phát hiện vai của Đỗ Địch An khẽ run lên.
Đỗ Địch An lập tức tỉnh táo lại, lắc đầu nói:”Không có gì, chỉ là cảm thấy Cự Ma này thật sự khủng khiếp, lại có thể miễn dịch với tất cả nọc độc, nếu nói như vậy, chúng ta chiến đấu với Cự Ma, há chẳng phải là chỉ có thể dựa vào làm việc bền bỉ với kiếm thật giáo thật sao?”
“Ừ, chỉ có thể bền bỉ.” Coulee gật đầu, nhếch mép cười một tiếng nói:”Tuy nhiên, việc chiến đấu với Cự Ma, cũng không đến lượt chúng ta, chúng ta gặp phải Cự Ma, thì chỉ có mức tự sát, ngay cả khi nó đứng ở đó cho chúng ta giết, chúng ta cũng không có cách nào làm tổn thương được nó, khôi giáp kim loại cứng trên người con Cự Ma này không có cách nào xuyên qua, căn bản không phải là điều chúng ta có thể làm tổn thương được, chỉ có thể dựa vào những Hành Tẩu giả Vực Sâu này ra tay.”
Đỗ Địch An hiếu kỳ nói:”Ngươi chưa từng chiến đấu với Cự Ma, thế tại sao ngươi biết những điều này.”