← Quay lại trang sách

Chương 1370 Máy móc

“Mau chạy đi!” Lúc này đám người Cổ Lực và Fate cũng chạy tới, nhanh chóng đuổi theo Đỗ Địch An và Delai rồi vội vàng phất tay quát với hai người họ.

Delai gấp đến độ đầu đầy mồ hôi nóng, bước chân chạy như điên nhưng tốc độ của hắn lại chỉ tăng lên được một chút, vẫn chậm hơn rất nhiều so với đám người Cổ Lực và Fate nên bị tụt lại phía sau. Đỗ Địch An thấy vậy bất chấp chạy lại cùng hắn rồi tăng tốc đuổi theo Fate ở phía trước.

Trong nháy mắt, mấy người họ đi đến nơi khí cầu đang dừng phía sau chiến trường, Đỗ Địch An và Fate giành chung một khí cầu rồi nhanh chóng chui vào, Fate hoảng loạn hét lên với người điều khiển: “Mau cho bay lên!”

Người điều khiển giật mình nói: “Người còn chưa đủ…”

“Khốn kiếp, mau khởi động, bọn họ sắp qua đây rồi!” Fate nện một đấm lên lưng ghế, gầm thét dữ tợn.

Bỗng nhiên Đỗ Địch An phát hiện mình có chút không nhận ra trung đội trưởng này nữa, hắn chênh lệch quá xa so với hình tượng tao nhã lúc trước, trong lòng hắn hơi trầm xuống: “Trung đội trưởng, trước đây đã xảy ra tình hình như vậy sao? Không phải hỏa pháo đoàn của chúng ta ở phía sau chiến trường sao, có phải Cự Ma đã đánh tới hay không?”

Fate liếc nhìn hắn hơi thu liễm sự tức giận lại, cắn răng nói: “Không biết, chắc chắn là có chỗ nào đó xảy ra sai sót rồi, đám khốn kiếp của bộ tình báo, ta không tin bọn họ không biết tình hình phía trước, vậy mà bây giờ mới báo cho chúng ta rút lui, đáng chết!”

Gầm!

Đúng lúc này truyền đến một tiếng gầm gừ từ đằng xa. Đỗ Địch An nhanh chóng nhìn lại, đồng tử lập tức co rụt lại, chỉ thấy một đám cự thú màu đen thân cao hơn mười mét phá vỡ tường đá rồi ném qua đây.

Thân thể cự thú này cấu tạo quái dị, duy trì hình thái thẳng đứng, toàn thân có kim loại bằng giáp dữ tợn, mặt trên trải rộng lưỡi đao sắc bén và nòng pháo, thoạt nhìn tựa như máy móc có hình thái cự thú!

Đầu cự thú này có hình dạng đầu rắn mối cực lớn nhưng ánh kim loại phản xạ sáng bóng vừa nhìn đã biết là máy móc, đôi mắt hẹp dài màu đỏ như máu lại giống như hai viên ruby hình thoi.

Đây đâu phải là quái vật mà hoàn toàn là một cỗ máy!

Sau khi khiếp sợ thì tinh quang trong mắt Đỗ Địch An chợt lóe, trong nháy mắt nhìn xuyên thấu bên trong cơ thể cự thú, mà cảnh tượng nhìn thấy được khiến cho hắn lần nữa ngốc trệ. Quả nhiên cấu tạo bên trong cự thú này là linh kiện máy móc tạo thành, nhưng ở vị trí lồng ngực cự thú lại khảm một loài người, tay chân, vùng cổ, trán và các bộ vị đều cắm ống quản vào giống như nối liền thân thể của bọn họ với cự thú này lại với nhau.

“Máy móc... loài người…” Đỗ Địch An có chút choáng váng, phản ứng không kịp.

Đợi đến khi nhìn thấy trong con ngươi màu đỏ như máu của một cự thú bắn ra một luồng sáng đỏ kích nổ một tòa pháo gần đó, hắn mới đột nhiên giật mình, nhịn không được bắt lấy Fate bên cạnh hỏi: “Đám đó chính là Cự Ma sao?”

Fate bị Đỗ Địch An nắm lấy cơ thể lảo đảo một cái suýt nữa không ngồi vững, hắn có chút khiếp sợ nhìn ánh mắt vội vàng của Đỗ Địch An lập tức trả lời theo bản năng: “Đúng vậy, đây chính là dị tộc Cự Ma!”

Đỗ Địch An cảm giác đầu óc có chút ù ù, có chút trống rỗng, qua mấy giây sau hắn mới bình tĩnh lại, tâm trạng lại có chút khó có thể hình dung. Trước khi nhìn thấy Cự Ma hắn vẫn luôn cho rằng Cự Ma tồn tại giống như dị tộc Hỏa Long phía đông, có khả năng bên này cũng có một tòa đế quốc Nhân loại không thua kém đế quốc Thần La mà Cự Ma chính là chiến sĩ của đế quốc này. Thậm chí hắn còn nghĩ đến, có phải ma ngân trong cơ thể Cự Ma này sẽ không giống với Cực Băng Trùng và hồn trùng Liệt Diễm hay không, sau khi hắn đạt được có thể nào nghiên cứu ra thứ trợ giúp mình tăng thực lực lên từ bên trong đó hay không.

Nhưng giờ phút này lại biết được Cự Ma lại là một cỗ máy móc!

Lúc này khí cầu đã khởi động, khởi đầu có chút lắc lư khiến suy nghĩ của Đỗ Địch An cũng lắc lư theo.

Hắn nhìn cỗ máy Cự Ma phá hoại trắng trợn, biểu cảm phức tạp nhưng rất nhanh khiến hắn nghĩ đến một chuyện, tuy rằng Cự Ma này là máy móc nhưng người điều khiển bên trong máy móc lại là dị tộc, nói cách khác bên ngoài bức thành phía nam cũng có thể có một đế quốc siêu cấp tồn tại! Hơn nữa tiêu chuẩn khoa học kỹ thuật của đế quốc này cực cao, giỏi khoa học kỹ thuật và máy móc! Thậm chí đế quốc này hoàn toàn không dùng phương pháp tiến hóa nhân loại của ma ngân để bồi dưỡng chiến sĩ!

Là một người thời đại cổ, Đỗ Địch An rất tôn trọng khoa học, uy lực của khoa học đã sớm khắc vào xương tủy, một chút hóa chất nhỏ đã có thể dễ dàng đầu độc một kẻ săn bắn thậm chí là người khai hoang, đây chính là sức hấp dẫn mà khoa học mang đến.

Lớn hơn mà nói, dù là tồn tại như thất đại vương giả thì đa phần cũng không cách nào ngăn cản được lực công kích của vũ khí hạt nhân bùng nổ.

Chỉ riêng nhiệt độ cao khi nổ đã đủ để làm tan chảy mọi thứ.

“Có lẽ có thể tìm được cách cứu vớt thi thể ở chỗ này…” Trong đầu Đỗ Địch An hiện lên suy nghĩ như vậy, vờn quanh một lúc rồi lập tức có chút si ngốc.

“Đợi bọn ta với!”

“Mau đến đây!”

“Khởi động đi, mẹ nó, đã bảo ngươi khởi động đi!”