← Quay lại trang sách

Chương 1379 Đường về (2)

“Tìm kiếm định vị…..”

“Tìm kiếm định vị…..”

Liên tục tìm kiếm, cuối cùng Đỗ Địch An cũng nhìn thấy những ký hiệu của Cự Ma Cơ Giáp khác trên rìa của mạng lưới chiến đấu của Cự Ma Cơ Giáp, đó là những chấm đen nhỏ, nếu có những chấm đỏ nhỏ xuất hiện, thì nó tượng trưng cho kẻ thù.

Lần theo khoảng cách càng ngày càng gần, Đỗ Địch An nhìn thấy càng ngày càng nhiều chấm đen nhỏ, tụ tập thành từng đoàn, quét đại một lượt, bất thình lình đã nhìn thấy có bảy tám mươi cỗ máy.

Đỗ Địch An trong lòng thầm kinh ngạc, những Cự Ma Cơ Giáp này đều đại diện cho sức mạnh chiến đấu ở cấp Vực Sâu, lại có nhiều đến như vậy, mà còn là số lượng máy móc dành cho việc tham gia một chiến dịch nhỏ!

Những chấm đen nhỏ này di chuyển về phía nam, nhưng tốc độ không nhanh, Đỗ Địch An dùng toàn lực đuổi theo chúng, nhanh chóng đã tiếp cận từ từ, trong lòng hắn không khỏi căng thẳng, cuối cùng, dùng thiết bị bên sát bên ngoài của cỗ máy cũng có thể thấy được những cỗ máy Cự Ma Cơ Giáp trước mặt, từng cỗ từng cỗ máy cao hơn chục mét như những người khổng lồ đang đi trong vùng hoang dã, có thân hình màu đen và vạm vỡ, một số có ống pháo nhọn hoắc nhô ra, nhìn như những chiếc gai hung ác của nhím gai.

“Đây là chuẩn bị trở về đại doanh trại sao...” Đỗ Địch An ánh mắt khẽ lay động, chậm rãi mà đi theo đuôi của cỗ máy Cự Ma Cơ Giáp cuối cùng.

Lúc này, hắn nhìn thấy trong tay của một số cỗ máy Cự Ma Cơ Giáp đang treo tấm lưới lớn, bên trong những tấm lưới là những chiến sĩ bên trong thành, một số chiến sĩ đang vật lộn và gầm lên giận dữ, trong khi một số thì như đã chết.

Bầy máy móc đi khắp núi sông hơn nửa tiếng đồng hồ, đột nhiên, có một tiếng ong ong vang lên từ một cỗ Cự Ma Cơ Giáp, quay đầu tiến lại gần đến trước mặt cỗ máy của Đỗ Địch An, sau đó Đỗ Địch An nghe thấy tiếng liên lạc bên tai, một giọng nói vô tư truyền đến từ loa, “Tiểu tử ngươi đã chạy đi đâu rồi, ta còn tưởng nhà ngươi đã bị giết trong trận chiến, muộn như vậy mới xuất hiện!”

Đỗ Địch An quay đầu nhìn chằm chằm, trong con ngươi lóe lên một tia sáng vàng, nhìn thấy trong cỗ máy này có một tên mập khoảng hai mươi mấy tuổi ngồi trong đó, trong mắt hắn liền hiện lên một tia sáng tỏ, hắn nói: “Cái miệng quạ hôi nhà ngươi, điều tốt nói không trúng, điều tồi tệ xém nữa bị ngươi nói trúng phóc.” Hắn liền điều chỉnh giọng nói của mình, trước đó khi hắn ta tra khảo gã thanh niên đã chú ý đến giọng nói của hắn, thậm chí còn yêu cầu hắn ta phát ra âm thanh dở khóc dở cười cho mình, lúc này, việc bắt chước gần như giống nhau.

“Á đu, có chuyện thiệt hả?” Gã mập trong cỗ máy giật mình, cỗ máy quay đầu lại, thiết bị quan sát nhìn về phía thợ máy của Đỗ Địch An, chợt nhìn thấy lớp sơn đen trên cỗ máy, và những cành cây lá xanh đang ghim trên cỗ máy, kinh hãi nói: “ Xảy ra chuyện gì rồi, bên địch có Vực Sâu sao?”

“Có thể là Trung Vị Vực Sâu, may mà ta phản ứng nhanh bỏ chạy kịp, nhưng hai người khác đi cùng ta, không nhìn thấy cỗ máy của họ nữa, chắc đã xảy ra sự cố rồi.” Đỗ Địch An trầm giọng nói. Gã mập trong cỗ máy này là bạn tốt của gã thanh niên, tên là Triệu Đại Bảo, gã thanh niên này tên là Tôn Minh.

“Trung Vị Vực Sâu? Sao có thể vậy được, cuộc tấn công này đã được bên trên lên kế hoạch từ trước, nói như vậy, bọn ta không mất đi hai người sao?” Triệu Đại Bảo mặt đầy kinh hãi, nếu như để bên trên biết được bị mất mát hai người, không biết là cơn thịnh nộ như thế nào đây!

“Có lẽ chúng ta ám toán rồi!” Đỗ Địch An nghiến răng nghiến lợi.

Triệu Đại Bảo cũng nghĩ tới điều này, nghe thấy Đỗ Địch An nói như vậy, cũng liền gật đầu, gật đầu lia lịa nói: “Những tên dị tộc chết tiệt này, dùng mấy tên lính nhãi nhép để đổi lấy hai đồng đội và hai cỗ máy của chúng ta, tính toán hay thiệt đấy!”

“Chuyện này cũng phải trách ta.” Đỗ Địch An thở dài, bực bội nói: “Khi ta bắt đầu nhìn thấy người đó, còn tưởng rằng hắn chỉ là Hạ Vị Vực Sâu, ta muốn đuổi theo và giết chết hắn, lập công lớn, ai mà biết được rằng đối phương đã che giấu thực lực, đã cố tình dẫn dụ ta”

Triệu Đại Bảo hơi giật mình, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn ta, “Lão Tô, ta biết em gái ngươi xảy ra chuyện, đang cần tiền gấp, nhưng chiến trường cũng không phải trò con nít, ta sẽ tìm vài huynh đệ tụ tập lại, gom góp lại cho bạn, để ngươi ứng phó trước cái.”

Em gái bệnh rồi?

Đỗ Địch An ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại choáng váng, hắn ta sơ suất rồi, mặc dù đã dò hỏi quan hệ gia đình của Tô Minh, nhưng Tô Minh không có chủ động nói chuyện em gái của hắn bệnh rồi, hắn cũng không ngờ Tô Minh lại đối mặt với rắc rối như vậy.

Triệu Đại Bảo nhìn thấy Đỗ Địch An im lặng không nói gì, thở dài và nói: “Bất kể như thế nào, thì giải quyết chuyện của em gái ngươi trước đi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, nhưng lần này mất đi hai thợ máy, cấp trên đa phần sẽ phải chất vấn ngươi đấy, ngươi phải đối đáp cho thật tốt, nếu bọn họ muốn đưa ngươi đi điều tra, ngươi cứ đi đi, chuyện của em gái ngươi để ta nghĩ cách cho.”

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, giọng nhỏ nhẹ nói: “ Cám ơn nhé.”