Chương 1381 Kiểm tra ma ngân
Sau khi các binh lính mềm nhũn, tấm lưới lớn rơi xuống rơi vào thùng container, đỉnh thùng lập tức đóng lại, ngay sau đó, trong thùng có một trận kịch liệt giằng co, nhưng rất nhanh chóng đã dừng lại.
Hết đợt này đến đợt binh lính khác được đưa vào thùng container, một số binh lính có thể chất tương đối cao, đã tránh được luồng ánh sáng. Tuy nhiên, sau khi né được lần đầu tiên, tiếp đó đến lần thứ hai, một số lượng luồng ánh sáng lớn hơn đã lao ra, cho đến khi những binh lính trong lưới lớn ngừng di chuyển.
Đỗ Địch An ngồi trong Cự Ma Cơ Giáp, nhìn cảnh tượng này từ xa, mở tầm nhìn động thái nhìn chụp rõ cái luồng ánh sáng đó là băng mỏng như những que tăm mỏng, khi bắn ra, băng mỏng tan nhanh và biến thành một dòng nước sắc bén, trực tiếp bắn vào thân thể của những binh lính trong tấm lưới lớn, tác dụng tương tự như thuốc mê, nhưng liều lượng thì mạnh hơn gấp trăm lần.
Một số binh lính khôn khéo, né được luồng ánh sáng giả vờ chết, nhưng sau khi rơi xuống thùng chứa bên dưới, một làn sương dày đặc phun ra từ thùng chứa, không thể tránh khỏi, và lập tức ngất đi như những người khác.
“Có vẻ như những người này sẽ được đem đi làm thí nghiệm...” Đỗ Địch An im lặng quan sát, những thợ máy Cự Ma Cơ Giáp rơi vào tay Tường Lớn, có lẽ cũng kết cục như vậy, đây là chiến tranh, không có đúng hoặc sai, chỉ có lập trường.
Sau khi tất cả binh lính được chất đầy vào thùng chứa, khoang ngực của những Cự Ma Cơ Giáp khác đang đậu trên bến sẽ mở ra, từ bên trong những chiếc thang hợp kim được đưa ra, các thợ máy lần lượt bước ra ngoài.
Đỗ Địch An cùng Triệu Đại Bảo trên cỗ máy bên cạnh cùng nhau đi xuống, nhân tiện đem đồ đạc cá nhân ở trong tầng chứa, đặc biệt là máy liên lạc cá nhân nằm bên trong, hình dáng như đồng hồ đeo tay, tương tự điện thoại di động thời đại cũ, hắn thấy những thợ máy khác ai ai cũng đều đeo cả, lóng nghĩ chắc không ai lại sơ suất để quên thứ này trên cỗ máy cả.
“Số lượng chiến sĩ Ma Tộc bắt được lần này khá lớn, cấp trên chắc hẳn sẽ có phần thưởng không nhỏ, nhưng tiếc là cả hai chúng ta đều không bắt được.” Triệu Đại Bảo bước đến bên cạnh Đỗ Địch An, có chút ngưỡng mộ mà nhìn những thợ máy trở về từ khu vực thùng chứa nói.
“Không xảy ra chuyện là tốt rồi.” Đỗ Địch An cười khổ nói.
Triệu Đại Bảo biết Đỗ Địch An đang lo lắng cái gì, bèn vỗ vỗ vai hắn cười lớn và nói: “Sợ cái gì? Đây là vấn đề của cấp trên, chúng ta theo đó mà xui theo thôi, cũng không trách được ngươi.”
“Mong là như vậy.”
Cả hai đi theo đám đông đến một sàn hợp kim trên bãi đậu máy bay, khi mọi người đã đứng vững, thì sàn kim loại khẽ run và hạ xuống.
Tấm kim loại lên xuống giống như thang máy này hạ trực tiếp xuống tầng dưới cùng, trước mặt mọi người là một lối đi, phía bên trên bảng chữ Hán, cũng có bản dịch tiếng Anh. Mọi người xếp hàng trước lối đi, lần lượt vào cửa ở cuối lối đi.
“Cửa ra Kiểm tra sức khỏe…..” Đỗ Địch An nhìn cánh cửa cuối của lối đi, ánh mắt lóe lên, trầm mặc không nói.
Rất nhanh ngay sau đó, tất cả những người phía trước đều rời đi, đến lượt Đỗ Địch An và Triệu Đại Bảo, hai người lần lượt bước vào trong cửa, chỉ thấy nơi này rất rộng rãi, có một vài thiết bị đặc biệt, khi hai người bước vào, một trong số các thiết bị lập tức phát ra ánh sáng xanh, quét lên hai người họ.
“Xin mời qua đây ạ.” Một người phụ nữ mặc quân phục, khí khái hiên ngang, hướng dẫn hai người họ.
Triệu Đại Bảo rõ ràng là đã rất quen thuộc rồi, rất phối hợp mà đứng trên thiết bị do người phụ nữ mặc quân phục chỉ định, để tiến hành kiểm nghiệm, trong khi Đỗ Địch An được một người phụ nữ khác có khuôn mặt tròn đưa đến thiết bị tương tự ở bên phải để thử nghiệm.
“Thứ này cái gì cũng có thể kiểm nghiệm ra phải không?” Đỗ Địch An sau khi đứng trên thiết bị, thản nhiên hỏi một câu, khẩu khí có vài phần trêu chọc.
Người phụ nữ mặt tròn cười ngọt ngào, có hai đồng điếu, “Đây là thiết bị chuyên phát hiện bụi bức xạ trên người ngươi, nó chỉ có thể phát hiện bức xạ hạt nhân, mời ngươi hãy cởi đồng phục ra.”
Đỗ Địch An cởi bỏ áo khoác thợ máy trên người ra, chỉ lộ ra đồ lót bên trong, trên tay vuốt ve thiết bị liên lạc, chỉ thấy bên trên thiết bị có một vật thể hình vòng tròn, một vật thể giống như chiếc vòng đang từ từ đáp xuống đỉnh đầu của Đỗ Địch An, trong khi xếp hàng Đỗ Địch An đã lén dùng thấu thị quan sát qua, trong cái vật thể hình vòng tròn này có một bộ phận tinh thể Uranium, lúc này quét qua cơ thể, hắn cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác kỳ quái, lỗ chân lông trên toàn thân hơi dựng lên, có một cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Hắn ta nghĩ đến chiếc vòng uranium bị vỡ bọc trong khi chế tạo da động vật thô sơ trước đó, trong khi đến đây hắn ta bèn nó đi, để cùng với đồ dùng cá nhân của Tô Minh.
“Thứ này có thể tẩy sạch bức xạ hạt nhân trong cơ thể không?” Đỗ Địch An nói thầm trong lòng.
Vật thể vòng tròn đáp xuống chân, rồi lại từ từ bay lên, cứ lặp đi lặp lại chu kỳ này vài lần, thiết bị mới hết rung động, kết thúc kiểm trắc.