← Quay lại trang sách

Chương 1383 Có tin

Khâu kiểm tra dịch bệnh cuối cùng mới là khâu mà Đỗ Địch An lo nhất, cần phải lấy máu. Máu của hắn có phần tử của Hoang Thần và gen của mấy ma ngân khác, không biết liệu có bị kiểm tra ra không.

Hắn đã chuẩn bị tinh thần cho tường hợp xấu nhất rồi, nhỡ đâu bị lộ thì sẽ tấn công vào trong thành rồi mai phục ở đấy luôn.

Cho dù bọn họ có điều tra thì cũng có vô số các cư dân trong thành yểm hộ cho, hắn tin rằng với thủ đoạn của mình, hắn sẽ trốn ở trong đó được thôi.

Cô gái mặt tròn đưa Đỗ Địch An đến phòng cách ly kiểm tra dịch bệnh xong thì rời đi, bên trong đó bảy, tám người mặc đồ cách ly màu trắng, đeo mặt nạ chống khí độc, trùm hết cả đầu.

Đỗ Địch An xếp hàng ở sau Triệu Đại Bảo, lần lượt đi vào.

Kiểm tra đặc trưng của cơ thể, lấy máu để xét nghiệm, kiểm tra trong dạ dày, quét cơ thể bằng tia laze vân vân. Ngoài ra còn mấy bước kiểm tra không có trong thời đại cũ như là xét nghiệm nước bọt, thu thập gàu, rút máu ra cho vào một ống nghiệm, giọt máu đó sẽ biến thành một con côn trùng.

Đỗ Địch An nhìn thấy máu của Triệu Đại Bảo rơi vào trong ống nghiệm đó, một con côn trùng trông rất giống rết được ngâm trong đó. Máu trong ống nghiệm ít đi mấy cc chỉ trong chớp mắt. Lúc này, có người dùng nhíp để lấy con côn trùng đó ra, rút hết máu trong cơ thể nó để làm hóa nghiệm.

“Nhược Huyết Trùng?” Đỗ Địch An hỏi.

Chàng trai kiểm tra cho Đỗ Địch An nghe vậy thì quay sang nhìn hắn một cái, gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Hắn trả lời Đỗ Địch An mỗi câu đó thôi, không nói thêm gì nữa, cũng không giải thích gì cả. Rõ ràng là hắn thấy những thợ máy như Đỗ Địch An qua đây kiểm tra không biết bao nhiêu lần rồi nên biết Nhược Huyết Trung là chuyện đương nhiên.

Đỗ Địch An nhìn về phía con côn trùng đó, nghĩ thầm: “Nhược Huyết Trùng mà Tô Minh nói là con này rồi, hắn nói tìm được một loại ma trùng đặc biệt bên trong cơ thể của ma vật, nó là một loại côn trùng kí sinh. Cấu tạo cơ thể của nó rất đặc biệt nên được đưa đến biên phòng, làm công cụ xét nghiệm.”

Nhược Huyết Trùng thích Ma Huyết. Ma Huyết ở đây không chỉ máu tươi của các chiến sĩ ma ngân mà là chỉ máu tươi bị các loại virus và ký sinh trùng làm bẩn. Ví dụ như là máu của các ma vật. Những ma vật đó sống bên ngoài bức tường, trong cơ thể có vô số ký sinh trùng và virus, bất cứ một loại nào cũng có thể lây sang cho con người. Cho dù là những kẻ Khai Hoang có cơ thể và linh hồn mạnh mẽ nhất thì cũng không muốn uống máu của những ma vật đó để giải khát.

Thế nhưng với Nhược Huyết Trùng, máu của Ma Huyết là một món ăn ngon, các ký sinh trùng và virus trong máu đều là điểm tâm với chúng, chúng coi đó là đồ ăn.

Nếu là máu sạch sẽ thì chúng sẽ không có hứng thú gì cả.

“Xem ra tình hình sức khỏe của Triệu Đại Bảo không được tốt lắm.” Đỗ Địch An nhìn thấy một cô gái đang hóa nghiệm máu của con Nhược Huyết Trùng đó. Hắn thầm nghĩ trong lòng, Nhược Huyết Trùng sẽ phân giải các virus và ký sinh trùng, tiêu hóa từ từ hoặc là biến chúng thành chất thải, từ đó ta sẽ biết được trong đó có chứa virus gì.

Có một vài virus chỉ với các thiết bị ở đây thôi thì không tìm ra được, nhưng nếu như có Nhược Huyết Trùng phân hóa trước đó thì sẽ tìm ra được, bởi thế nên đây là cách thứ hai để xét nghiệm máu.

Rất nhanh thôi đã đến lượt Đỗ Địch An rồi.

‘Mong sự suy đoán của ta là đúng.” Đỗ Địch An nghĩ thầm, hắn nhìn bác sĩ nam lấy máu cho mình. Nếu như chuyện này bị bại lộ thì bác sĩ nam này sẽ là người đầu tiên hắn giết.

Bác sĩ nam cúi đầu, đưa những giọt máu vào trong ống nghiệm, hắn không biết có một đôi mắt ma lạnh lẽo đang nhìn hắn, sinh mệnh hắn sẽ bị kết thúc bất cứ lúc nào.

Khi máu tươi rơi vào đáy ống nghiệm, Nhược Huyết Trùng bị ngâm trong máu tươi. Nó chĩa xúc tu của mình ra, định hút máu tươi. Thế nhưng vào giây tiếp theo, con Nhược Huyết Trùng này như là bị sợ vậy. Nó rụt cái xúc tu mảnh như sợi lông tơ về, cơ thể giãy giụa liên tục. Hai chiếc càng lớn thò ra từ phía trước cơ thể của nó, cố bò ra khỏi đống máu tươi, cố bò ra ngoài ống nghiệm, dường như nó muốn trốn khỏi ống nghiệm này.

Đỗ Địch An quan sát được những thứ rất nhỏ, nhìn thấy con Nhược Huyết Trùng này sợ, nhưng trong mắt bác sĩ nam kia Nhược Huyết Trùng chỉ bé như hạt đậu xanh thôi. Còn về xúc tu thì lại càng không nhìn thấy được, hắn chỉ nhìn thấy con Nhược Huyết Trùng muốn bò ra khỏi ống nghiệm, không muốn ở trong đó thôi.

“Con côn trùng này còn muốn chạy cơ á!” Bác sĩ nam nghĩ thầm, lấy một chiếc kìm gặp nó ra rồi lấy máu đi hóa nghiệm.

“Nó chưa hút máu mình, quả nhiên là nó sợ phần tử Hoang Thần trong máu mình. Thứ này nhỏ nhưng cũng thông minh đấy, vẫn có bản năng trốn tránh sự nguy hiểm. Nhưng mà điều này cũng có nghĩa là phần tử Hoang Thần đáng sợ quá, nếu nó mà hút máu thì chắc chắn sẽ bị nuốt trọn!” Đỗ Địch An nghĩ trong đầu.

Rất nhanh thôi bác sĩ nam đã lấy được báo cáo hóa nghiệm máu lấy ra từ con Nhược Huyết Trùng đó rồi. Hắn nhìn một cái rồi gật đầu bảo: “Khỏe mạnh.”