← Quay lại trang sách

Chương 1385 Thần Khoa học kỹ thuật

Đỗ Địch An thấy tin đó không hiển thị tên, đây là tin nhắn từ người không có trong danh bạ. Hắn cau mày lại, sau đó thì một giọng nam vang lên: “Là Tô Minh đúng không, em gái ngươi đang ở trong phòng phẫu thuẩn, chuẩn bị thực hiện phẫu thuật. Mời ngươi đến đây ngay.”

“Phòng phẫu thuật?” Mắt Đỗ Địch An trợn tròn lên, hắn định hỏi là bệnh viện nào thì tự dưng nhớ ra điều gì đó, nói một câu khác: “Ta đến ngay đây, mấy ngươi cứ vào phòng phẫu thuật trước đi, phải hẹn bác sĩ giỏi nhất ấy!” Nói xong, hắn chủ động tắt cuộc gọi đi.

Mặt Trần Đại Bảo biến sắc: “Em gái ngươi sắp phải làm phẫu thuật sao?”

Đỗ Địch An sốt ruột quá cứ rung đùi, hắn đột nhiên nhớ ra điều gì đó nên mới nói: “Chết rồi, quên hỏi hắn là bệnh viện nào rồi.”

“Đương nhiên là ở bệnh viện An Hải lúc trước, Tiểu Chu vẫn chữa ở đấy.” Triệu Đại Bảo đưa tay nàng lên chạm vào vai mình, an ủi: “Đừng sốt ruột, bây giờ chúng ta đi thì còn kịp không?”

“Có thể phiền ngươi bay nhanh một chút được không?” Đỗ Địch An nói với phi công trước mặt.

Phi công cũng nghe được tình hình phía sau, gật đầu nói: “Sẽ đến rất nhanh thôi, ngươi đừng nóng vội.”

“Cảm ơn.” Đỗ Địch An cảm kích nói.

Hai tay hắn chà xát, dáng vẻ sốt ruột, nhưng trong lòng âm thầm suy nghĩ. Lúc trước, khi tra hỏi Tô Minh, đã vặn hỏi rất nhiều tình huống, nhưng khó tránh khỏi có điều sơ suất. Mà chuyện em gái của hắn bị bệnh, trước mắt chính là chuyện sơ suất lớn nhất, nhất định nhất định phải cẩn thận một chút, không thể lộ ra sơ hở, nếu không sẽ không chỉ tay nhiễm huyết quang, mà còn có thể bỗng dưng rước thêm phiền phức cho mình.

Máy bay trực thăng bay qua từng bãi từng sân đỗ hàng không rộng bát ngát. Trên sân đỗ có những máy bay chiến đấu, có từng hàng cơ giáp Cự Ma đang đậu ở đó. Có không ít người lái xe sửa chữa đến những cơ giáp này để bảo trì và kiểm tra.

Bỗng nhiên, ở cuối sân đỗ, phía trước một khu rừng tươi tốt, có một pho tượng cổ xưa đứng đó, cao hơn hai ba trăm mét, là một người đàn ông phương Tây, có một khuôn mặt tuấn tú phi phàm, đầu đội vương miện, một tay giơ cao ngọn lửa thiêng, tay kia đang cầm một quyển sách, dưới chân là dây xích quấn quanh.

“Tượng Nữ thần Tự do?” Đỗ Địch An thấy tư thế tạo hình quen thuộc thì ngẩn ngơ. Hắn đã tra hỏi Tô Minh, tín ngưỡng của những người ở nơi này của bọn họ là gì, đáp án mà Tô Minh nói cho hắn là Thần Khoa học kỹ thuật!

Chẳng lẽ, đây chính là Thần Khoa học kỹ thuật?

Thế nhưng tạo hình này hoàn toàn là copy tượng Nữ thần Tự do của thằng Mỹ mà!

Có điều người này cũng mang khuôn mặt u Mỹ. Đỗ Địch An có cảm giác hỗn loạn trong gió, trong đầu hắn không khỏi hiện ra thời kỳ đầu của tai họa. Một người sống sót dẫn đầu những người còn lại sinh tồn, sinh sôi nảy nở, giành được quyền cai trị, sau đó xấu xa tự đúc cho mình một pho tượng Nam thần Tự do như thế!

“Người này nhàm chán đến mức nào chứ...” Khóe miệng Đỗ Địch An hơi giật, khóe mắt liếc qua, lại chú ý tới Triệu Đại Bảo và một người trung niên khác sắc mặt nghiêm nghị, mang theo chút kính nể, đầu cũng tự giác cúi thấp.

Máy bay trực thăng bay vòng qua mà không có trực tiếp bay qua đầu bức tượng. Bởi vậy có thể thấy được ý nghĩa quan trọng của tôn thần này.

Đỗ Địch An muốn hỏi, muốn xác nhận thân phận của tượng thần, nhưng cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Đôi mắt hắn khẽ đảo, thở dài nói: “Mỗi một lần nhìn đều cảm thấy quá đẹp trai, quả thực đẹp trai không chê vào đâu được!”

Triệu Đại Bảo vỗ vỗ vai hắn, mỉm cười nói: “Đương nhiên rồi, Thần Khoa học kỹ thuật là vị thần vừa có trí tuệ vừa có sắc đẹp, mạnh hơn nhiều những quái vật Hoang Thần Ma tộc gì đó. Đây mới chính là Thần, mấy Hoang Thần gì đó, đứa nào cũng là hạ bán thân bất toại. Rõ ràng là yêu ma, vậy mà những tên Ma tộc này còn tôn sùng là Thần, quả nhiên là ma tín ma, người tín Thần!”

Quả nhiên là Thần Khoa học kỹ thuật! Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng, lập tức nghĩ đến nửa người dưới Hoang Thần là hình dạng quái vật dữ tợn vặn vẹo, không khỏi bật cười, thầm nghĩ, ở đây quả thực có khả năng, Thần không thể tồn tại được. Hoang Thần hoặc là chủng tộc ngoài hành tinh, hoặc là chiến sĩ do chiến sĩ thời kỳ đầu và ma vật hợp thành. Có điều nghe nói Hoang Thần đã tồn tại từ thời kỳ đầu khi nhân loại chiến đấu với ma trùng, chắc là chủng tộc ngoài hành tinh có khả năng lớn hơn!

Máy bay trực thăng bay qua rừng rậm tươi tốt, một lúc lâu sau, chỉ thấy phía cuối rừng rậm là từng tòa nhà bằng sắt thép đứng sừng sững, giống như những búp măng trắng bạc cắm dày đặc trên mặt đất, phong thái nghiêm nghị. Ngoài ra, Đỗ Địch An còn thấy không ít tòa nhà sắt thép còn có đường ray bao quanh, giống như cầu trượt ở sân chơi. Đang lúc hắn nghi hoặc thì đột nhiên thấy một đoàn tàu đệm từ từ đằng xa chạy nhanh tới, đi theo đường ray đến một trong những tòa nhà sắt thép và dừng lại.

Sau đó nhìn thấy đoàn tàu mở cửa, có không ít người bên trong đi ra, rồi đi vào từ gian triển lãm dọc theo tòa nhà.

“Trình độ khoa học kỹ thuật cao thế này hả?” Đỗ Địch An sửng sốt trước hình ảnh thành phố tương lai cao cấp trước mắt trong tưởng tượng của thế hệ cũ, không ngờ sự giả tưởng của mọi người trước đây lại trở thành sự thật, ngay cả đoàn tàu đệm từ lơ lửng giữa không trung cũng tạo ra được. Tuy rằng còn kém đoàn tàu đệm từ thực sự không ít, phải phụ thuộc vào đường ray, thế nhưng đó đã là một tiến bộ rất rất lớn rồi!