Chương 1442 Rời khỏi (2)
Lucian đánh giá Đỗ Địch An, trong mắt dần dần lộ ra vẻ nghi ngờ: “Ngươi thật sự là người của Đế quốc?”
Đỗ Địch An không nói gì, toàn thân được bao trùm bởi Cát Liệt sắc bén đen như mực, phân bố khắp người, bao gồm cả khôi giáp có gai nhọn mọc trên đỉnh đầu, trên người hắn phủ đầy Cát Liệt giống như một con quái vật, con ngươi của hắn hơi phát ra ánh sáng màu đỏ, cảm nhận được nhiệt độ trong không khí: “Ta có thể cứu ngươi ra ngoài, cũng có thể để ngươi chết ở chỗ này, tùy thuộc vào ngươi có muốn nghe lời hay không.”
Đồng tử của Lucian co rụt lại, hắn cảm nhận được cảm giác quen thuộc bất thường pha trộn trong Ma thân của Đỗ Địch An, hắn ngạc nhiên nói: “Ngươi là Vực Sâu? Không, ngươi là chủ Vực Sâu?!”
“Có thể coi là như vậy..” Đỗ Địch An hờ hững nói.
“Những dị tộc này không thể đào tạo ra Vực Sâu, bọn họ cũng không biết đào tạo ra Vực Sâu, Ma thân của ngươi được bao phủ hoàn toàn như vậy, cho dù không phải là chủ Vực Sâu, thì theo ta ngươi cũng là Thượng vị Vực Sâu!” trong mắt Lucian có chút ngạc nhiên và nghi ngờ: “Ngươi là người Đế quốc, nhưng tại sao ngươi lại điều khiển cơ giáp, tại sao ngươi xuất hiện ở đây? Còn bọn họ đâu?”
Vào lúc này, hắn mới phát hiện không có cảnh vệ bên ngoài, đột nhiên hắn có một suy đoán trong lòng.
“Nơi này bây giờ là địa bàn của ta, ta đã từng xem qua tài liệu ghi chép của ngươi, bị bắt chín năm trước, xếp hạng tội phạm cấp 3s, sức mạnh Thượng vị Vực Sâu.” Đỗ Địch An thờ ơ nói: “Ta muốn biết lý do ngươi bị bắt, với tư cách là thủ hạ của Quang Minh Vương, tại sao ngươi lại đến Tường Chiến Thần để tham gia vào cuộc chiến tranh biên giới, có chiến dịch nguy cấp gì đã từng xảy ra vào chín năm trước sao? Ngoài ra, hãy nói cho ta biết chuyện của Quang Minh Vương.”
Nghe Đỗ Địch An gọi “Tường Chiến Thần.” Lucian càng thêm chắc chắn rằng Đỗ Địch An đến từ Đế quốc, bởi vì những dị tộc chỉ biết gọi nó là “Tường Ma”! Hắn thay đổi vẻ mặt, cười nói: “Hóa ra là hiểu lầm, nếu chúng ta đều là người một nhà, thì chúng ta hãy rời khỏi đây trước rồi lại nói sau!”
Hắn đang định đứng dậy, hiên ngang mà tới gần Đỗ Địch An, thì đột nhiên một cỗ sát khí bao trùm lấy hắn, làm cho lông tơ cả người hắn dựng lên, Đỗ Địch An lạnh lùng nhìn hắn, giống như một cái xác không hồn, ánh mắt này làm cho hắn rét lạnh trong lòng.
“Cùng người Đế quốc, nhưng không hẳn là người một nhà, ta muốn biết ngươi là gián điệp của Đế quốc, hay kẻ phản bội, hay là người vô tội.” Đỗ Địch An lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lucian hơi thay đổi, nhìn Đỗ Địch An chằm chằm, nói: “Hình như ngươi có thù oán với Quang Minh Vương, ta sẽ không nói cho ngươi biết về chuyện của Quang Minh, cho dù ngươi có giết ta cũng vậy thôi!”
“Vậy thì đi chết đi!” Đỗ Địch An nói xong, ghế lái thu vào trong cơ giáp, Cửu Vĩ Hồ rục rịch ngóc đầu dậy.
Lucian đột nhiên thay đổi sắc mặt, vội vàng hét lên: “Hiểu lầm, hiểu lầm, ta chỉ đùa một chút thôi, ta không dám giấu diếm, ta là người được Quang Minh Vương phái tới chi viện cho Tường Chiến Thần, nhưng ta có một nhiệm vụ bí mật, đó là nhân cơ hội trà trộn vào dị tộc, chẳng qua là không ngờ nhiệm vụ của mình lại bị bại lộ, trong quá trình lẻn vào thì bị bắt, sau đó bị đưa tới đây...”
“Làm sao ta có thể tin ngươi đây?” Đỗ Địch An lạnh lùng nói.
Lucian cười khổ, nói: “Đây là sự thật, có kẻ hở của dị tộc trong những lính biên phòng, ta nghi ngờ bên trong Đế quốc cũng có kẻ hở của bọn họ, hơn nữa địa vị cực kỳ cao, có thể là một vị Vương giả!”
Vẻ mặt của Đỗ Địch An hơi thay đổi, lông mày của hắn nhăn lại.
“Ngươi đang châm ngòi ly gián quan hệ giữa Vương giả sao? Ta muốn biết chuyện của Quang Minh Vương và Đế quốc.” Đỗ Địch An quát.
Lucian cười khổ nói với Đỗ Địch An về những gì hắn biết về chuyện của Quang Minh Vương, sau đó Đỗ Địch An hỏi về tình hình Đế quốc, hắn cũng trả lời đầu đuôi gốc ngọn, nhưng sau khi nói xong, trong lòng hắn không khỏi có chút khó hiểu, nhìn dáng vẻ của Đỗ Địch An thì dường như hắn không hiểu về Đế quốc.
Trong lòng hắn càng khiếp sợ hơn, chẳng lẽ đây thật sự là một dị tộc sao? Nếu như vậy, không phải có nghĩa là dị tộc đã nắm được phương pháp tạo ra sức chiến đấu cấp Vực Sâu sao?! Đây hoàn toàn không phải là tin tốt cho Đế quốc!
Hắn thầm kêu khổ trong lòng, tiếc là không thể tin tức về được, hắn cũng không nói dối Đỗ Địch An, hắn quả thật là gián điệp do Quang Minh Vương phái tới xâm nhập vào Đế quốc, hơn nữa hắn còn cố ý làm lộ nhiệm vụ của mình cho thuộc hạ của một vị Vương giả khác, rồi bị bại lộ và bị bắt, hắn vẫn luôn chờ cơ hội để rời đi và truyền tin cho Quang Minh Vương.
Một lúc sau, Đỗ Địch An điều khiển cơ giáp Cửu Vĩ Hồ rời khỏi đây.
Hắn chỉ muốn nhân cơ hội này tìm hiểu tình hình của Quang Minh Vương và Đế quốc, kết quả là hắn biết được nhiều hơn những gì hắn mong đợi, đây thật sự là một gián điệp của Đế quốc, với lại cục diện bên trong Đế quốc có vẻ phức tạp hơn, gián điệp Liên bang đã thâm nhập vào cao tầng của Đế quốc, cũng có nghĩa là trong Liên bang cũng có cao tầng bị Đế quốc thâm nhập sao?!
“Trình độ khoa học công nghệ của Đế quốc Vương Thành không thua gì Liên bang, chẳng qua là cố ý kìm hãm khoa học công nghệ, cấm nghiên cứu tư nhân, tất cả đều là tập trung trong tay Thất Vương, mà Thất Vương lại là con rối của Ma Trùng, như vậy thì có vẻ như những Ma Trùng này cố tình áp chế khoa học công nghệ, lý do là gì?” Đỗ Địch An đưa Cửu Vĩ Hồ trở về trong kho, vừa đi vừa suy nghĩ, đột nhiên rùng mình: “Nếu Thất Vương đã bị khống chế bởi Ma Trùng, tại sao thế lực của bọn họ lại ngấm ngầm đấu với nhau? Chẳng lẽ những Ma Trùng này lại không đoàn kết với nhau?”