Chương 1466 Thử nghiệm thuốc (2)
Người trung niên cường tráng liếc nhìn hắn: “Ngươi là ông chủ? Xưng hô như thế nào?”
Đỗ Địch An khẽ cau mày: “Ngươi là tới thử thuốc, không phải tới thử ông chủ.”
Người trung niên cường tráng sững sờ một chút, khẽ cười nói: “Nói hay lắm, chỉ mong thuốc của các ngươi có tác dụng, bằng không, ta sẽ rất thất vọng.”
Ba người Mã Tĩnh cũng nhìn ra thân phận của người này dường như không tầm thường, chỉ là cơn tức này thực sự làm cho người ta có chút không thoải mái, Mã Tĩnh bĩu môi nói: “Thuốc của chúng ta thuốc khẳng định có tác dụng, cho ngươi thử nghiệm thuốc là ngươi đã chiếm lợi lớn rồi, bằng không đợi thuốc của chúng ta đưa ra thị trường rồi, ngươi còn chưa chắc mua được!”
Người trung niên cường tráng cười ha ha một tiếng, nói: “Hy vọng ngươi thuốc cũng sắc bén như miệng của ngươi.”
Mã Tĩnh tức giận đến mức muốn đập bàn phát tác, nhưng đột nhiên nghĩ đến Đỗ Địch An ở bên cạnh, lập tức nén lại cơn giận, xét duyệt cho xong thân phận tình hình của nhân viên thử nghiệm thuốc cuối cùng, sau đó dẫn bọn họ đến phòng thí nghiệm kiểm tra sức khoẻ thân thể, trải qua kiểm tra, ba người đều phù hợp với yêu cầu tuyển dụng nhân viên thử nghiệm thuốc của bọn họ: cơ thể khỏe mạnh, không mắc các bệnh khác, mà cơ thể lại có khiếm khuyết.
“Đây là thuốc tái sinh, bây giờ lần lượt tiêm vào cho các ngươi.” Mã Tĩnh lấy ra ba lọ thuốc tái sinh đã nghiên cứu phát minh xong, có Đỗ Địch An quan sát bên cạnh, vẻ mặt nàng hơi có vẻ nghiêm trọng cùng căng thẳng, sau khi hít một hơi thật sâu, nàng lấy tới ba cái ống tiêm, lần lượt hút thuốc tái sinh vào trong ống tiêm, sau đó trở về trước mặt người trung niên thứ nhất hơi có vẻ nhát gan, nói: “Thả lỏng cơ thể, không cần căng thẳng.”
“Ta, ta không căng thẳng.” Người trung niên có chút lắp nói, nói xong trên mặt đỏ lên.
Trong lòng Mã Tĩnh cạn lời, nhưng lại không lại khuyên nữa, tiêm thuốc tái sinh vào từ cánh tay của hắn.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người người trung niên đó.
Mã Tĩnh không tiếp tục tiêm cho người thứ hai, nếu như người đầu tiên đã thất bại, tiếp sau đó cũng không cần phải tiếp tục tiêm vào gây hại cho người khác.
“Có cảm giác gì?” Yên lặng chờ qua hai phút, Mã Tĩnh và người trung niên mắt to trừng mắt nhỏ, rốt cuộc không nhịn được hỏi.
Người trung niên vò đầu nói: “Hình như, cơ thể hơi nóng.”
“Có cảm giác gì khó chịu không?” Mã Tĩnh hỏi.
“Không có.” Vẻ mặt người trung niên lập tức trở nên căng thẳng.
Mã Tĩnh lập tức liếc mắt đưa tín hiệu cho hai người kia, bọn họ tiến lên lấy máu của người trung niên, đưa sang một bên xét nghiệm.
Lúc bọn họ vừa đi xét nghiệm, người trung niên bỗng nhiên sợ hãi kêu lên: “Ngứa quá!” Nói xong, vội vàng xé đi vết thương đứt tay được băng bó lại, vết thương này quả nhiên rất mới, còn chưa khép lại, băng gạc dính đầy máu bị xé rách, lại chảy ra rất nhiều máu.
Người trung niên lại dường như không cảm giác được đau đớn, muốn đưa tay ra gãi.
Mã Tĩnh sợ bắn lên, vội vàng nắm lấy tay của hắn, nói: “Đừng cử động, sẽ bị nhiễm trùng.”
“Nhưng mà rất ngứa!” Người trung niên có chút nôn nóng.
Ánh mắt nghiêm nghị của Mã Tĩnh nhìn chằm chằm vào hắn: “Cho dù ngứa chết cũng phải nhịn!”
Người trung niên vẻ mặt trắng bệch, cắn chặt răng, chưa đến nửa phút, máu trên ngón tay của hắn bỗng nhiên ngừng chảy, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vết sẹo trên ngón tay bị đứt chậm rãi lồi ra, từ từ mọc ra theo tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, bốn năm phút sau, một ngón tay hồng nhạt dần dần thành hình, trong quá trình này, trong phòng thí nghiệm hoàn toàn yên tĩnh, cũng không biết người nào bỗng nhiên phát ra một tiếng hút khí lạnh mãnh liệt, mới phá vỡ yên lặng.
“Thế mà thật sự có thể tái sinh!”
“Hiệu quả của thuốc này, quá, quá mạnh đi!”
“Chúng ta...thành công rồi!
Ba người Mã Tĩnh ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, hiệu quả của thuốc này thật sự vượt quá dự liệu của bọn họ, mặc dù cũng đã thấy qua cảnh tượng tương tự trên cơ thể chuột bạch, nhưng đó dù sao cũng là chuột bạch, ai có thể nghĩ tới khi dùng trên cơ thể người, hiệu quả cũng khủng khiếp như vậy!
Đỗ Địch An thấy được cảnh này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù hắn tràn đầy niềm tin, nhưng suy cho cùng cũng chưa được kiểm chứng, dù sao vẫn có mấy phần khả năng xảy ra việc ngoài ý muốn.
“Thế nào, ngón tay có cảm giác sao, có thể cử động không?” Sau khi hết kinh ngạc, Mã Tĩnh nhanh chóng kịp phản ứng, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt, nhìn chằm chằm người trung niên, tựa như hận không thể móc ra tất cả cảm nhận và ý nghĩ trong đầu hắn lúc này.
Người trung niên vẫn là lần đầu bị một người phụ nữ như nhìn một cách cuồng nhiệt như vậy, lập tức cảm thấy hồi hộp một hồi và không khỏi xao động, tim hắn đập rộn lên, lúng ta lúng túng nói: “Có chút ngứa, nhưng, có thể cử động.” Nói xong, hắn cong cong ngón tay, cảm giác không khác gì so với ngón tay trước đó, mà xúc giác của ngón tay này càng nhạy cảm hơn, có thể cảm nhận được dòng khí mỏng manh và nhiệt đọ trong không khí.
Mã Tĩnh nhìn hắn cử động ngón tay, trên mặt càng thêm kích động, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Địch An, giọng run run nói: “Ông chủ, chúng ta thật sự thành công rồi! Chúng ta tạo ra được thuốc tái sinh, chúng ta đã thay đổi toàn bộ ngành công nghiệp dược phẩm của Liên bang!!”
Đỗ Địch An lại rất bình tĩnh, biết nàng hiện tại có chút kích động, nói: “Trước tiên thí nghiệm trên hai người còn lại đi, mới thành công một người thôi, đừng vui mừng quá sớm.”