← Quay lại trang sách

Chương 1468 Tướng quân

“Tần Mặc?” Diêu Kiệt khẽ gật đầu, “Tần tiên sinh chữa lành cho ta, ân tình này không có gì báo đáp. Sau này nếu như Tần tiên sinh có gặp chuyện gì phiền toái thì có thể tìm ta, trở về ta sẽ gửi số liên lạc của ta cho ngươi.”

Đỗ Địch An nói luôn: “Trên tin tức gần nhất về chuyện Ma tộc tập kích hình như ta đã thấy tên của ngươi, có vẻ là một tướng quân. Ta thấy khí chất của ngươi cẩn thận lại tỉ mỉ, tư thế đứng ngồi đoan chính ngay thẳng, nhìn qua liền biết là quân nhân. Lẽ nào ngươi chính là vị tướng quân kia?”

Đám người Mã Tĩnh nghe nói vậy, giật thót mình, kinh ngạc mà nhìn Diêu Kiệt. Người nam nhân này là tướng quân? Một tướng quân của quân đội lại ngồi trước mặt bọn họ?!

Diêu Kiệt lắc đầu cười một tiếng, nói: “Không ngờ ta khiêm tốn vậy rồi mà vẫn bị Tần tiên sinh nhận ra. Xin chính thức giới thiệu, Diêu Kiệt, sư đoàn thứ 3 thuộc Bộ Giới Đấu của Liên bang, chàoTần tiên sinh.”

“Xin chào.” Đỗ Địch An gật đầu, cảm thấy câm nín, thầm nghĩ ngươi nếu như muốn khiêm tôi thì tại sao lại tiết lộ tên của mình.

Đám người Mã Tĩnh thấy hắn thừa nhận, không khỏi há to miệng, không ngờ nhân vật lớn xuất hiện trên tin tức Liên bang lại có thể ở ngay trước mắt bọn họ. Mã Tĩnh phản ứng nhanh nhất, vội vàng nói: “Diêu tướng quân, trước kia có gì đắc tội, mong ngươi thứ lỗi cho, là ta có mắt không tròng...”

Diêu Kiệt khoát tay nói: “Không cần để bụng, huống chi các ngươi cũng có một phần công lao trị liệu thương thế của ta, ta còn phải cảm tạ các ngươi mới đúng.”

Mã Tĩnh thấy có vẻ hăn thật sự không để bụng thì mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: “Diêu tướng quân nói gì vậy, có thể giúp ngươi là phúc khí của chúng ta. Diêu tướng quân, thương thế của ngươi chắc hẳn là do ma vật tạo thành nhỉ? Ta nghe nói bộ giới đấu chủ yếu chịu trách nhiệm dẹp yên các mối nguy dị tộc ẩn giấu trong thành, như ma vật lẻn vào thành hoặc là giống như lần Ma tộc tập kích vừa rồi, hoàn toàn dựa vào bộ Giới Đấu các ngươi ra tay giải quyết. Nghe nói người của bộ Giới Đấu các ngươi ai cũng có năng lực phi phàm, lấy một địch mười, có thật không vậy?”

Diêu Kiệt nghe thấy lời nịnh nọt của nàng, có chút hưởng thụ, cười nói: “Cũng không khoa trương như lời đồn vậy đâu, chưa nói tới năng lực phi phàm, còn lấy một địch mười thì cũng không khó.”

Đỗ Địch An có phần kinh ngạc, hắn chỉ nhìn ra được thể chất Diêu Kiệt này có chút cường tráng hơn so với người bình thường mà thôi, vậy mà có thể lấy một địch mười, chẳng lẽ là có kỹ thuật chiến đâu cực kì điêu luyện?

Diêu Kiệt không để ý tới dáng vẻ sùng kính đầy mặt của đám người Mã Tĩnh, mà là quay đầu nhìn về phía Đỗ Địch An, phát hiện vẻ mặt người thanh niên này vẫn không chút gợn sóng, không nhịn được cười một tiếng, xem trọng hắn thêm mấy phần, nói: “Tần tiên sinh, xem tuổi của ngươi, hẳn là mới vừa tốt nghiệp nhỉ? Tuổi còn trẻ lại có thể nghiên cứu phát minh ra kỳ tích như Thuốc tái sinh, đúng là hậu sinh khả úy!”

Đỗ Địch An lắc đầu nói: “Ta còn chưa tốt nghiệp, trước mắt còn đang vừa học vừa khởi nghiệp.”

“Vậy còn lợi hại hơn!” Diêu Kiệt tán thưởng.

Đám người Mã Tĩnh cũng lần đầu biết chuyện về Đỗ Địch An, không khỏi nhìn hắn kinh ngạc. Vừa học vừa khởi nghiệp? Lão đại mà mình đi theo lại còn là một học sinh?! Nghĩ tới đây, ba người đều có loại cảm giác câm nín và mất mặt. Bản thân lăn lộn ở trong xã hội nhiều năm như vậy, kết quả là lại làm công cho một đứa học sinh, mấy năm qua đúng là phí công lăn lộn rồi!

“Tần tiên sinh, ta phải nhắc nhở ngươi một câu.” Diêu Kiệt tán dương xong, bỗng nhiên thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Thuốc tái sinh của người một khi được ra mắt, nhất định sẽ dẫn đến một trận động đất rung chuyển cả giới y dược. Tuy rằng có chút tàn khốc nhưng ta phải nói cho ngươi biết, đến lúc đó có lẽ sẽ có không ít người muốn mua bản quyền điều chế loại thuốc này, thậm chí là cướp đoạt. Hơn nữa, rất có thể sẽ gặp khó khăn ngay khi xét duyệt.”

Nghe thấy hắn nói vậy, đám người Mã Tĩnh sửng sốt, sắc mặt lập tức trở nên hơi khó coi. Bọn họ đều là cáo già lăn lộn trong xã hội, lập tức liền nghĩ tới vấn đề lợi hại bên trong.

Trên mặt Đỗ Địch An lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó thì nghi hoặc và cuối cùng là cau mày.

Diêu kiệt an ủi: “Cửa xét duyệt này ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm trước, bọn họ sẽ không làm khó ngươi.”

“Làm khó ra sao?” Đỗ Địch An hỏi.

Diêu Kiệt mỉm cười, đúng là còn quá trẻ, “Tài liệu xét duyệt mà ngươi đệ trình đủ để thể hiện tầm quan trọng của thuốc tái sinh, rất có thể sẽ dẫn tới lòng tham của vài người, khiến ngươi không qua được xét duyệt! Cho dù ngươi cung cấp tất cả tài liệu hoàn thiện để xét duyệt, đối phương chỉ cần muốn bới móc ngươi thì thế nào cũng tìm được chỗ để bới móc. Bọn họ có thể một bên kéo dài thời gian xét duyệt của ngươi, một bên thì nhanh chóng đem tài liệu này đi phục chế, nghiên cứu ra một loại thuốc tái sinh cùng loại, sau đó sẽ công bố với bên ngoài, đến lúc đó bọn họ sẽ danh chính ngôn thuận thành chính chủ rồi, còn có thể kiện ngươi tội sao chép trộm. Hơn nữa ăn cắp bản quyền nghiên cứu kỹ thuật ở Liên bang là trọng tội, ít nhất ngồi tù mười năm.”

Đám người Mã Tĩnh nghe thấy mấy lời này thì không khỏi rùng mình, mười năm tù, như vậy là hỏng một đời rồi còn gì.