Chương 1470 Tạo thế
Tuy rằng tiếc nuối nhưng Đỗ Địch An cũng không tiếp tục ảo não. Điều này sẽ chỉ tiếp tục làm mất thời gian một cách vô nghĩa của mình, kịp thời ngăn chặn tổn thất là lý trí cơ bản của một người khôn ngoan. Hắn quay người trở về công ty, vừa trở lại văn phòng, ba người bọn Mã Tĩnh liền gõ cửa chạy vào, lo lắng hỏi: “Ông chủ, những lời của tướng quân Diêu nói đều có khả năng xảy ra, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Đỗ Địch An nói: “Đây không phải là điều các ngươi lo lắng, ta tuyển các ngươi đến là để giúp ta điều chế thuốc chứ không phải để các ngươi kinh doanh sản phẩm, hay là các ngươi muốn thêm tiền của ta? Làm việc này ta sẽ không tăng lương cho các ngươi đâu.”
Ba người bọn Mã Tĩnh ngạc nhiên, không ngờ rằng hắn lại có tâm trạng nói đùa, Mã Tĩnh cười khổ nói: “Ông chủ, chúng ta chỉ là lo lắng cho tình hình của công ty, công ty chính là nhà của chúng ta...”
Đỗ Địch An xua tay nói: “Đừng coi công ty là nhà, nhà chính là nhà, chỉ có một, chỗ làm việc chính là chỗ làm việc, cảm thấy dễ chịu lại có thể kiếm được tiền là tốt nhất. Nếu không còn chuyện gì nữa thì đi làm việc đi, sau này ta sẽ tuyển người vào để phụ trách việc mở rộng thuốc của chúng ta, nhân lúc hiện tại tin tức còn chưa lộ ra, sớm tuyên bố là được, muốn cướp đi, cũng phải xem có bằng lòng chịu đựng mới được.”
Sắc mặt của ba người bọn Mã Tĩnh vẻ kỳ lạ, ông chủ như vậy bọn họ vẫn là lần đầu gặp. Thế nhưng nghĩ kỹ lại, Đỗ Địch An nói cũng có lý, bọn họ lo lắng không có cách giải quyết vấn đề cũng vô ích.
Đợi sau khi tống cố được ba người đi, Đỗ Địch An mới ra thông báo tuyển dụng. Bỗng nhiên lúc này cảm giác được, nếu như bọn Patton và Neuss ở bên thì tốt rồi, có thể tin được, lại có thể giúp được mình. Người được tuyển dụng này bất kỳ lúc nào sẽ bị thọc gậy bánh xe, tiết lộ bí mật của công ty thế nhưng hắn cũng không có cách nào mà từ từ bồi dưỡng lòng trung thành của nhân viên. Trong hoàn cảnh giữ gìn pháp trị hòa bình như vậy của Liên bang, cho dù là quân nhân cũng rất khó duy trì lòng trung thành huống chi là một người bình thường? Đều là lợi ích thôi thúc mà thôi, vì tiền mà phục vụ chứ không phải vì hắn mà phục vụ.
“Nếu tới đón bọn Patton với thân phận hiện tại của ta muốn bí mật ra khỏi Liên bang cũng không khó, muốn trở về cũng có thể bảo Felix tiếp ứng, nếu như vượt qua Tường Chiến Thần có thể xuyên qua các tầng mây cao, Liên bang có thiết bị của lôi điện ngăn cách, đủ để ứng đối với lũ Lôi Điểu đậu trên không ở Tường Chiến Thần. Chỉ là đi đi về về ít nhất cũng mất nửa tháng, hơn nữa Neuss và Patton đến đây còn phải thích ứng với điều kiện của Liên bang, học hỏi thế giới này.” Đỗ Địch An suy nghĩ, cảm thấy gọi bọn họ đến đây không thể giải quyết cấp bách, chỉ có thể đợi sau khi ở đây ổn định sẽ tính kế hoạch lâu dài.”
Mà việc tái sinh thuốc trước mắt cho dù hắn không quảng cáo, thì không còn mấy ngày nữa cũng sẽ truyền đến tai một số nhân vật lớn, nhất định phải trước đó làm cho mọi người đều biết, thứ này là của hắn.
“Chỉ cần tuyên truyền và kinh doanh tiêu thụ tốt, làm cho dân thường Liên bang đều biết đến thứ này và cũng biết thứ này là của ta làm ra, cần phải quảng cáo lớn nhưng chi phí quảng cáo rất cao...” Ánh mắt của Đỗ Địch An chớp.
Quảng cáo xen kẽ vào một số điểm nóng trên TV và tin tức cũng phải tính đến cả mấy triệu, trong tay hắn mới có mấy trăm nghìn, tiêu trong giới quảng cáo cũng không thể xoay chuyển được.
“Chỉ có thể thử kinh doanh vốn thấp, nếu như sức hút không đủ thì lại mượn chỗ của Felix. Tuy rằng hắn nhiều nhất có thể đào ra mấy nghìn tiền để dành thế nhưng là gám đốc của công ty Hosk có thể dùng danh nghĩa của công ty để điều động rất nhiều vốn, chỉ cần bị tra ra, hắn sẽ đen đủi. Thế nhưng một khi danh tiếng thuốc tái sinh được thành lập, đơn đặt hàng cung không đủ cầu, thu hồi vốn sẽ rất nhanh...” Trong đầu của Đỗ Địch An nhanh chóng chuyển động, suy nghĩ đủ loại, rất nhanh đưa ra được chủ ý, quyết định trước tiên thử kinh doanh với vốn thấp.
Rất nhanh, hắn đã viết ra mấy phương án kinh doanh, chuẩn bị giao cho bộ phận kinh doanh tuyển dụng đến để làm.
Bởi vì hắn bỏ tiền mua quảng cáo cho trang web, thông báo tuyển dụng ở trên trang đầu tiên, chẳng mấy chốc liên tục có người gọi điện tới. Đỗ Địch An đơn giản tìm hiểu một chút sau đó bảo những người này đến phỏng vấn.
Trên đường đi này còn có một thư ký tuyển dụng, Đỗ Địch An hỏi ngắn gọn mấy câu, cảm thấy cơ bản phù hợp với điều kiện, cũng sẽ gọi đến.
Đến buổi tối, máy liên lạc lại vang lên, Đỗ Địch An sau khi nhận được cho rằng lại là điện thoại của người ứng tuyển nhưng lại nghe thấy bên trong truyền đến một giọng nói ôn hòa êm đềm, hỏi: “Là ông chủ Tần sao?”
Đỗ Địch An kinh ngạc, hỏi: “Ngươi là?”
“Ta là Tống Kim, trước đây ngươi từng nói bảy ngày sau thuốc tái sinh sẽ được bán ra, bây giờ có thể mua không?” giọng nói ôn hòa của người trong máy liên lạc hỏi, trong giọng nói lại mang chút chờ mong.
“Được.” Đỗ Địch An hỏi: “Ngươi cần bao nhiêu?”
Tống Kim thở nhẹ nhàng, cười nói: “Trước hết cứ lấy một phần đi.”
“Được, vật quý trọng, ngươi tự mình đến lấy đi.” Đỗ Địch An nói.
“Được.” Tống Kim đáp lại.
Sau khi ngắt máy liên lạc, không lâu sau lại có thêm hai người trước đây đã ký hợp đồng VIP với Đỗ Địch An chủ động tìm đến. Đỗ Địch An bảo bọn họ ngày mai trực tiếp đến lấy, tiền trao cháo múc.