Chương 1481 Bất tử
Ba người đó thấy thái độ khiêm tốn, giọng điệu thành khẩn của hắn thì sự bất mãn trong lòng dần phai nhạt, thái độ hòa hoãn rất nhiều, sau đó mỗi người họ tự giới thiệu bản thân, lão già tóc vàng kia tên là Sovas, còn lão già tóc bạc tên là Tiền Dịch.
“Đại sư Tiền Dịch, các người muốn nghiên cứu thuốc chữa trị xác sống sao?” Sau khi nói chuyện vài câu thì Đỗ Địch An thuận miệng hỏi.
Tiền Dịch lắc đầu cười, nói: “Đương nhiên không phải, nhiều năm như vậy mà thuốc chữa trị xác sống cũng không có tiến triển rõ rệt nên công ty cũng đã tài trợ ít đi ở phương diện nghiên cứu này rồi, hiện tại cũng chẳng có ai đi làm nghiên cứu vô dụng này nữa. Bọn ta đang chiết xuất virus bên trong xác sống, phân hủy virus hy vọng có thể trích xuất ra gien phân chia tuần hoàn từ virus xác sống này.”
“Gien phân chia tuần hoàn?” Đỗ Địch An tỏ ra tò mò.
Tiền Dịch cười nói: “Đây là suy đoán của một chuyên gia từ việc nghiên cứu xác sống hai mươi năm trước, nhưng đáng tiếc hắn đã qua đời, mấy năm gần đây gien phân chia tuần hoàn được người ta chứng thực dường như quả thật tồn tại, nghiên cứu của bọn ta cũng đã tìm được ít dấu hiệu, nếu thật sự có thể trích xuất ra được thì tác dụng sẽ rất lớn, có thể khiến cho tuổi thọ của người bình thường chúng ta tăng trưởng vô hạn, đạt tới bất tử cũng nên!”
“Bất tử?” Đỗ Địch An ngạc nhiên: “Trên thế giới này có sinh mạng có thể bất tử sao?”
“Trước kia không có nhưng tương lai rất khó nói.” Tiền Dịch lộ ra nụ cười thần bí.
Mà sắc mặt Sở Tuệ Như bên cạnh lại rất nghiêm túc nói: “Cho dù không thể khiến cho người ta sống lâu thì cũng có thể khiến tuổi thọ tăng lên rất nhiều, sống bốn năm trăm năm không phải là vấn đề, ngươi nghĩ đi nếu như tuổi thọ của mỗi người đều có thể tăng lên phạm vi lớn thì hiệu ứng hồ điệp dẫn dắt sẽ mạnh đến cỡ nào, một người sống năm trăm tuổi thì tri thức của hắn sẽ uyên bác ra sao, hơn nữa sức sinh sôi nảy nở của nhân loại chúng ta, chắc chắn lãnh thổ sẽ khuếch trương không chỉ mười lần, có lẽ có thể đoạt lại địa vị bá chủ trái đất.”
Đỗ Địch An gật đầu, cho dù là tuổi thọ tăng gấp đôi thì hiệu ứng hồ điệp dẫn dắt cũng sẽ đáng sợ đến khó tưởng tượng được! Chỉ là virus trong xác sống này lại có thứ như vậy tồn tại sao? Hắn nghĩ đến cấu tạo thân thể của Cực Băng trùng, tế bào bất tử bất diệt, lột xác phân chia vô hạn, mà virus là Ma Trùng xuất hiện sau khi xâm lấn trái đất, hiện tại xem ra rất có khả năng chính là virus mà Ma Trùng thả vào trái đất.
“Những xác sống này đã bị lây nhiễm, không có cách nào để bọn họ khôi phục thành Nhân loại được sao?” Đỗ Địch An hỏi ba người họ.
Sovas lắc đầu nói: “Một khi bị lây nhiễm hoàn toàn thành xác sống thì cơ bản không cứu được, tế bào và trí nhớ trong não đều bị biến dị do virus tạo thành xé rách, cho dù khiến cho thân thể khôi phục lại thành dáng vẻ của con người thì đại não cũng không cách nào phục hồi lại như cũ, đại não con người là cỗ máy phức tạp nhất, với khoa học kỹ thuật trước mắt thì vẫn chưa có cách chữa trị được một bộ não đã bị hư hại.”
Tâm Đỗ Địch An lạnh như băng, cảm giác giống như cây gai nhọn đang đâm vào trái tim, nhưng trên mặt hắn vẫn cố gắng cầm cự hỏi: “Một cách nho nhỏ cũng không có sao? Nhân loại bị lây nhiễm nhiều như vậy, nếu như có thể chữa trị được cho bọn họ quay lại, giá trị như vậy tuyệt đối không lớn hơn chế tạo ra thuốc bất tử gì đó đúng không?”
Tiền Dịch cười khẽ một tiếng rồi nói: “Sao có thể so sánh dược, nếu thật sự có thuốc bất tử vậy chắc chắn giá trị sẽ không thể nào so sánh được, trên đời này còn có gì có sức hấp dẫn lớn hơn bất tử chứ? Những người bị lây nhiễm chỉ là người bình thường mà thôi, cho dù thật sự có thể nghiên cứu ra thuốc chữa trị thì ai sẽ mua chứ? Những người thân của họ có nhiều tiền để mua thuốc sao? Nếu có thì cũng sẽ không để người thân của họ rời khỏi thành phố bị nhiễm virus đâu.”
Đỗ Địch An giật mình.
Hắn cảm giác trái tim như bị một bàn tay nắm chặt, dùng sức vuốt ve rồi bóp lại.
Lời nói của Tiền Dịch khiến cho đầu óc hắn nóng lên, thậm chí muốn ra tay xé nát ba người bọn họ nhưng lý trí của hắn lại khiến cho thân thể của hắn như đinh đóng tại chỗ, có lẽ hắn nên sớm nhìn thấu điều này.
Những nhân vật lớn luôn hy vọng có thể bất tử tiếp tục hưởng thụ, mà người bình thường lại chỉ hy vọng có thể giữ được tính mạng, có bệnh có thể chữa lành. Thế nhưng các nhân vật lớn lại nắm giữ phần lớn tài nguyên, nhất định những tài nguyên này sẽ nghiêng về nguyện vọng của bọn họ.
Cho dù nghiên cứu ra thuốc thích hợp cho người thường thì cũng chỉ vì yêu cầu của thành phố đó lớn, nhưng đó cũng chỉ làm đầy túi áo cho bọn họ mà thôi.
“Nói như vậy, công ty đã không còn tiến hành nghiên cứu phương diện này nữa sao?” Đỗ Địch An im lặng rất lâu mới chậm rãi mở miệng nói.
Sở Tuệ Nhu nhạy cảm cảm giác được khí tức thanh niên này có chút chấn động, thấy hắn mở miệng nàng lập tức trả lời: “Không phải công ty không tiến hành nghiên cứu phương diện này mà là không có ai chịu đi nghiên cứu những thứ đó, không nói đến độ khó lớn mà ngân sách còn ít, nghiên cứu thất bại lại còn bị phê bình, chuyện khổ sai như vậy trừ khi nắm chắc thành công bảy tám phần, nếu không chỉ là tự tìm lấy khổ mà thôi.”
Đỗ Địch An thở nhẹ một hơi nói: “Ta biết rồi, có thể cho ta tham gia thí nghiệm này của các người không, ta chỉ đứng xem sẽ không ảnh hưởng đến các người đâu.”