← Quay lại trang sách

Chương 1482 Bất tử (2)

Ba người đó liếc nhìn nhau, sắc mặt khó khăn, nhưng nghĩ đến quyền hạn cao nhất của Đỗ Địch An, không đến lượt bọn họ từ chối Tiền Dịch lập tức gật đầu nói: “Được, ngươi còn trẻ, đứng bên cạnh xem nhiều chút cũng có lợi.”

“Cảm ơn sư phụ Tiền.” Đỗ Địch An nói lời cảm ơn.

Tiền Dịch cười, sau đó bận rộn làm thí nghiệm trong tay cùng ba người họ.

Đỗ Địch An đứng xem ở một bên không quấy rầy, thấy ba người họ thảo luận rất nhập tâm, hắn không chút để ý đi tới góc bên kia phòng thí nghiệm, nơi đó có một dãy tủ kim loại giống như nhà xác, Đỗ Địch An tiện tay kéo ra một cái, bên trong là một thiếu nữ sắc mặt trắng bệch đang nằm, môi cũng tái nhợt đáng sợ, trên người không có quần áo, thân thể được rửa rất sạch sẽ, không có dấu vết bị thương.

Đỗ Địch An nhìn thoáng qua rồi đẩy trở lại, tiện tay kéo tủ kim loại bên cạnh ra, bên trong là một đứa bé chưa đủ tuổi cai sữa giống như gốm sứ điêu khắc lẳng lặng nằm trong đó, không có hơi thở.

“Tần Mặc, ngươi đang làm gì vậy?” Sở Tuệ Như cẩn thận chú ý tới Đỗ Địch An, nhẹ giọng hỏi.

Đỗ Địch An quay đầu cười, nói: “Không có gì, chỉ tiện thể xem thôi, không quấy rầy các người chứ?”

Sở Tuệ Như khẽ lắc đầu nói: “Trong những tủ đông đó đều là đối tượng thí nghiệm của bọn ta, phần lớn bọn họ chết vì bệnh tật nên người nhà đã quyên tặng, bọn ta dùng thân thể của bọn họ làm nghiên cứu hy vọng có thể có thu hoạch, cũng coi như là không chà đạp bọn họ.”

Đỗ Địch An mỉm cười nói: “Nếu dùng thân thể của bọn họ nghiên cứu ra thuốc có lợi cho xã hội thì cũng coi như là tích đức cho bọn họ.”

Sở Tuệ Như dịu dàng cười, nói: “Đây cũng là chuyện bọn ta phải cố gắng.”

Lúc này hình như Tiền Dịch và Sovas xảy ra mâu thuẫn nên lập tức kéo Sở Tuệ Như qua đó.

Đỗ Địch An dứt khoát đi tới kệ kim loại bên cạnh tủ đông, phía trên có rất nhiều chai lọ có kích thước không giống nhau, trên bề mặt dán tem có chữ cái nhưng không có tên, cũng không có ghi chép hiệu quả, nghĩ chắc là Tiền Dịch bọn họ có thể nhận ra bên trong là vật gì từ tem bên trên. Hắn tiện tay cầm lấy nhìn mấy cái, cảm thấy không thú vị lập tức đi qua góc khác của phòng thí nghiệm, nơi này là một dãy giá sách, phía trên còn trưng bày không ít tài liệu.

Hắn tiện tay rút ra mấy quyển rồi xem một chút, một quyển là tài liệu gien di truyền của Bàn Hổ Thú, một quyển là báo cáo điều tra virus của bệnh hắc hóa.

Hắn nhanh chóng lật ra xem, ghi nhớ kỹ kiến thức bên trong dựa vào trí nhớ hơn người, tuy rằng có vài thứ nhìn không hiểu nhưng sau này có thể học từ từ, xem liên tục bảy tám quyển khiến hắn cảm giác được cái cao của khoa học kỹ thuật Liên bang, rất nhiều thứ bản thân chưa từng nghe qua hoàn toàn nhìn không hiểu, có lẽ dù cho hắn học được tất cả kiến thức trong siêu chip thì cũng chỉ miễn cưỡng suy đoán được một hai.

Học không ngừng nghỉ, càng học trong lòng Đỗ Địch An càng cảm thán, đồng thời có chút phấn chấn, đây quả thật là chuyện tốt đối với hắn.

Lúc Sở Tuệ Như và Tiền Dịch, Sovas đang thảo luận thì thỉnh thoảng cũng để ý đến Đỗ Địch An, lại thấy hắn tiện tay cầm lấy tài liệu thí nghiệm lật xem, vẻ mặt tùy ý giống như chỉ là giả bộ.

Sau khi nàng nhìn mấy lần thì không còn để ý đến nữa.

“Phẫu thuật thay đổi chân tay xác sống…” Bỗng nhiên Đỗ Địch An rút được một phần tài liệu rất dày, sau khi mở ra đã nhìn thấy mấy chữ tiêu đề này, ánh mắt hắn hơi sáng lên, nhanh chóng lật tiếp.

Trong tài liệu này ghi chép lại một cuộc phẫu thuật, người thí nghiệm có suy nghĩ rất kỳ diệu đó là tổ chức chắp vá hoán đổi thân thể của các xác sống khác nhau cho nhau, hy vọng mượn cơ hội này tìm ra bí mật của thân thể xác sống, từ kết quả thí nghiệm cho thấy, thay đổi cánh tay, đùi giữa các xác sống khác nhau lại không hề có ảnh hưởng gì!

Dưới sự phẫu thuật khâu tinh xảo của người thí nghiệm, một thân thể xác sống có thể dính với bốn năm cánh tay xác sống khác, lúc công kích mỗi cánh tay của xác sống đều có thể hành động!

“Tính tồn tại thần kinh của xác sống…” Đỗ Địch An nhìn thấy kết luận và suy đoán của người thí nghiệm ở bên trên, cảm giác thu hoạch được không ít, trước kia hắn chưa từng nghĩ tới dùng cách như vậy để nghiên cứu xác sống, càng không ngờ khi chắp vá những tứ chi xác sống này lại với nhau lại không bài xích, thậm chí có thể nối liền thành đoạn.

Đọc xong tài liệu này, Đỗ Địch An không lưu luyến mà tiện tay đặt trở lại, lại tiếp tục rút ra một quyển khác rồi lật xem.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong phòng thí nghiệm ngoại trừ tiếng Đỗ Địch An lật xem ra thì chính là tiếng ba người Sở Tuệ Như đang thảo luận thí nghiệm, cùng với tiếng thỉnh thoảng bọn họ động dao giải phẫu và âm thanh tít tít của dụng cụ điện tử.

“Phương pháp huấn luyện phản xạ có điều kiện…” Đỗ Địch An nhìn thấy cách lợi dụng phản xạ có điều kiện huấn luyện xác sống từ một trong những tài liệu đó không khỏi cảm thấy kỳ lạ, trong lòng vừa tiếc nuối vừa bội phục, không thể không nói trên đời này có rất nhiều người thông minh, mà người thông minh tích lũy mấy trăm năm ở Liên bang sớm đã đủ phương diện tiến hành nghiên cứu xác sống, bao gồm cả phần phẫu thuật hoán đổi tứ chi xác sống trước đó, hắn còn nhìn thấy một suy đoán có liên quan đến nó từ trong một tài liệu khác, đó chính là ghép nhiều xác sống lại với nhau tạo ra xác sống càng mạnh hơn.

Rồi lợi dụng phản xạ có điều kiện huấn luyện ra quân đoàn xác sống!