Chương 1498 Lộ Thần
Nhưng gen Hoang thần kia lại tiêu tan cả cái chìa khoá này, khảm triệt để vào trong lỗ khoá của “cửa”, khiến cho cánh cửa không cách nào đóng kín được.
Phát hiện này có ý nghĩa rất đặc biệt với Đỗ Địch An!
Lúc trước hắn không dám hấp thụ quá nhiều ma ngân, là vì sợ khiến cho lực lượng của mình phức tạp, cũng sợ khiến cho cơ thể của mình chống đỡ không nổi, giống như một kẻ ăn quá nhiều cuối cùng sẽ khó tránh khỏi cái chết vì bụng khổng lồ bị nứt ra.
Nhưng bây giờ sau khi biết được nguyên nhân, hắn không còn kiêng nể gì mà hấp thu các ma ngân khác nhau, mượn những ma ngân này để kích phát ra nhiều năng lực của cơ thể.
Chỉ là, khi hắn nhìn thấy khả năng của “Thần”, sự ngạc nhiên này cũng không quá lớn.
Theo hắn thấy, đây là năng lực tự nhiên sẽ nắm giữ được khi sinh mệnh tiến tới một trình độ nhất định, có lẽ là sau khi vượt qua Vương giả sẽ có năng lực như vậy - không cần mượn nhờ ma ngân, chỉ dựa vào sự rèn luyện của bản thân và khống chế gen, có thể làm cho gen kéo dài ra các năng lực khác nhau, mỗi một tế bào của thân thể cũng giống như ngón tay của mình, có thể tùy ý khống chế, cũng có thể tuỳ ý rèn luyện.
Tay có thể nắm tay, cũng có thể làm kiếm chỉ, mà tính biến hoá của tế bào còn phức tạp hơn nhiều so với năm ngón tay, có thể thiên biến vạn hoá, muốn ngưng tụ ra thị giác thấu thị thì có thể ngưng tụ ra, muốn cơ thể sinh ra lớp vảy thì có thể sinh ra lớp vảy!
Đến trình độ này, có thể vượt ra khỏi chủng tộc, không còn là con người nữa, cũng không phải là loài thú, có thể hoá thành dã thú, thành người khổng lồ, thành một khối nham thạch, một mảng nước...Trong mắt Đỗ Địch An, đây chính là sinh mệnh được rèn luyện đến tiến hoá cực hạn, cũng chính là Thần!
Những thứ này nghe qua giống như ảo tưởng, nhưng chính xác là khả năng mà Đỗ Địch An dùng máy móc cao cấp tinh vi nhất nhìn thấy được, nếu công bố số liệu nghiên cứu của hắn ra bên ngoài, đủ để khiến cho giới khoa học của Liên bang chấn động, đánh nát tam quan của vô số người.
Nhưng mà, Đỗ Địch An chưa bao giờ cho rằng, chuyện mà khoa học không thể giải thích được thì sẽ không tồn tại, huống chi những gì mình nhìn thấy mang đến suy đoán này, chính là do máy móc khoa học hỗ trợ mình thấy.
Khoa học và kiến thức chỉ là công cụ giúp con người nhận thức về vũ trụ, khoa học kỹ thuật không thể giải thích thì không có nghĩa là không tồn tại.
Tồn tại mới là chân lý, khoa học không thể giải thích, thì chỉ có thể nói rằng khoa học quá lạc hậu.
“Ma ngân giống như một cái bóng mờ, quá trình phóng thích ra lực lượng ma ngân này, giống như việc thân thể con người vẽ lại cái bóng mờ của ma ngân này, ở giai đoạn kẻ Đi Săn, chỉ có thể vẽ đến phượng mao lân giác, đến giai đoạn của Hành Tẩu giả Vực Sâu, là giai đoạn có thể vẽ ra hoàn toàn lực lượng bên trong ma ngân, hoá thành quái vật, chiến lực tăng mạnh, nhưng cuối cùng những thứ này chung quy lại cũng chỉ là vẽ ra, một khi ‘nguyên hoạ’ của ma ngân này không thấy nữa, thì sẽ mất đi lực lượng.”
“Nhưng cường giả chân chính, làm sao có thể dựa vào vẽ ra? Vương giả trong Đế quốc vẽ không thành, ngược lại còn bị ma ngân ký sinh trong não, giống như một hoạ sĩ suy tâm, vẽ ra danh tác, nhưng ngược lại bị cảnh trong danh tác ảnh hưởng, hoàn toàn si mê quên đi bản thân.”
“Trong Đế quốc, chiến sĩ sớm nhất cũng không phải là chiến sĩ ma ngân, mà là loại chiến sĩ Thú Ma như đám người Helisha, đem huyết nhục của ma vật nhập vào thân thể, cũng giống với vẽ, nhưng mà chiến sĩ Thú Ma dần dần tuyệt tích, cũng không phải là do bị chiến sĩ ma ngân thay thế, dường như ở giữa có sự đứt gãy, có lẽ, đã từng xuất hiện chiến sĩ chỉ dựa vào tự thân tiến hoá, thể hiện ra sức mạnh phi phàm!” Ánh mắt Đỗ Địch An lấp loé, trong đầu hiện lên một ít tư liệu tuyệt mật và một số biên sử trong Tường lớn, loại khả năng này cũng không phải không có!
Nhưng nếu có, cũng đồng nghĩa với việc nước trong Đế Quốc sâu hơn mình tưởng!
Nếu như có chiến sĩ dựa vào tự thân tiến hoá ra lực lượng vượt qua người thường, vậy vì sao lại mai danh ẩn tích?
Đáng tiếc, đến cuối cùng hắn cũng không có tiếp xúc đến bí mật nòng cốt của Đế quốc, bao gồm cả những gì hắn nhìn thấy bây giờ, cũng là chính hắn dùng những máy móc của Liên bang phát hiện ra, tự mình tìm tòi con đường.
Đế quốc lưu truyền ra kẻ Đi Săn, kẻ Giới Hạn, người Khai Hoang, thậm chí là kẻ Vực Sâu, những biện pháp nâng cao này là do ai quy định? Đế quốc thật sự sẽ đem bộ biện pháp đi tới lực lượng chí cao này thản nhiên truyền lại cho tất cả con dân trong Tường lớn sao?
Đỗ Địch An muốn tìm kiếm bí mật ẩn giấu sau lưng Đế quốc, nhưng cũng biết lấy thực lực trước mắt của bản thân khó đảm bảo chứ đừng nói là hy vọng xa vời đi Đế quốc. Nhưng nghiên cứu lần này mang đến thu hoạch khá lớn, để cho hắn thấy được bóng dáng của “Thần”.
Nhìn thấy, thì có khả năng làm được.
“Dùng ma ngân kích thích, cuối cùng chỉ là hạt cát trong sa mạc, cũng không thể kích phát ra toàn bộ tiềm lực, còn cần thông qua nghiên cứu tìm được biện pháp thích hợp hiệu quả cao hơn…” Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng, mặc dù thấy được đường nhưng muốn bước lên bước này lại rất khó, từ xưa đến nay, chắc chắn hắn không phải là người đầu tiên nhìn thấy khả năng này, ví dụ như Borrow, Phi Nguyệt, lúc bọn họ tiến hành nghiên cứu cũng đã nhìn thấy cảnh giới sinh mệnh như vậy.