← Quay lại trang sách

Chương 1548 Sát thủ

“Năng lực này vậy mà lại có thể tiêu hóa thần pháo Cự Ma!” Vẻ mặt Đỗ Địch An đầy khiếp sợ, nhờ có thấu thị mà hắn có thể thấy rõ ràng hơn người khác. Cỗ thần pháo Cự Ma kia lao vào tấm màn đen của Phi Nguyệt thì đã nhanh chóng bị năng lượng màu đen bao lấy, năng lượng hắc ám lập tức thâm nhập vào cỗ pháo đang lao đến, từ từ phân giải nó. Cuối cùng thần pháo Cự Ma cũng vỡ nát, hình thành sóng năng lượng đánh ầm ầm vào tấm màn đen, Phi Nguyệt không phải chịu chút thương tổn nào.

Phải biết là, trong trí nhớ của Lâm Trường Sinh thì thần pháo Cự Ma chính là vũ khí laser siêu mạnh có thể bắn thủng cả cơ giáp Sáng Thế Thần đấy!

Dựa theo suy đoán của Liên bang thì nó có thể nổ chết một Vương giả. Hơn nữa với đường đạn của thần pháo Cự Ma thì những Vương giả bình thường căn bản không thể phản ứng kịp với nó, Vương giả chết dưới thần pháo Cự Ma không được tám người thì cũng năm người.

Thế nhưng tình hình trước mắt đã hoàn toàn phủ định những gì được ghi chép, thần pháo Cự Ma có thể uy hiếp Vương giả thế mà lại mất hiệu lực trước Phi Nguyệt, Liên bang còn có thể dùng thứ gì để ngăn cản nàng? Dùng cơ giáp Sáng Thế Thần hội đồng? Hay là một lượng lớn bom nguyên tử, bom hydro?!

Cùng lúc đó, trong trung tâm chỉ huy của Liên bang, rất nhiều tướng lĩnh đang ngẩng đầu mong chờ, lúc thấy thần pháo Cự Ma tiêu tán nhưng Phi Nguyệt vẫn nhẹ nhàng đứng ở chỗ cũ, đột nhiên hiện trường lặng ngắt như tờ, mọi người trừng to hai mắt, vẻ mặt chấn động rồi chuyển màu xanh lét, đến cơ thể cũng đang run nhè nhẹ.

“Thứ quái vật gì vậy?” Có người đang run rẩy.

“Nàng ta là tân vương của Ma tộc? Năng lực của nàng có thể ngăn cản cả thần pháo Cự Ma ư? Loại năng lực quái quỷ gì thế!”

Mọi người lâm vào bối rối, thế nhưng một âm thanh to lớn nhanh chóng vang lên: “Lập tức điều động tất cả thần pháo Cự Ma nhắm vào nữ Ma vương này, bắn chết nàng ta!”

Mọi người nghe thấy như đã có được chủ kiến, nhanh chóng tỉnh táo lại, tức khắc quay về vị trí của mình, điều khiến chiến trường.

Lúc này đây, tình hình cuộc chiến đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, tấm màn đen lan ra, nhanh chóng bao phủ đến lân cận chiến trường, gần như bao phủ cả không trung. Phía sau tấm màn đen, hai tay của Huyết Gai quân vương đã hóa thành huyết đằng đầy trời, nhanh chóng cắm sâu vào mặt đất, hút lấy một lượng lớn chất dinh dưỡng, sinh sôi nảy nở khắp nơi. Từng nhánh huyết đằng như rồng đất luồn lách xen kẽ trên mặt đất, cơ giáp bốn sao gì đó gặp phải huyết đằng thì trong nháy mắt cũng bị đâm thủng, yếu ớt như một tờ giấy. Trên mặt đất bao la, rừng rậm huyết đằng đã dần thành hình, phạm vi bao trùm càng lúc càng lớn.

Chỉ mới xuất hiện hai vị Vương giả đã mang đến ưu thế áp đảo trên chiến trường.

Đỗ Địch An chưa từng nghĩ đến, tại nơi trăm vạn binh lính đang đại chiến mà lực lượng của một cá nhân lại có thể phát huy kinh khủng đến vậy.

“Còn hai vị Vương giả chưa xuất hiện mà tình hình chiến trường đã nghiêng đảo như thế, nếu cả bảy vị Vương giả của Đế quốc đều đến thì không biết tình huống sẽ thế nào nữa? Có điều nếu thật sự như thế, nhất định Liên bang sẽ dùng đên vũ khí hạt nhân.” Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng.

Lúc này, Đỗ Địch An phát hiện khu vực không trung bị tấm màn đen bao phủ, có không ít cơ giáp đang chiến đấu với chiến sĩ ma ngân đã gặp sự cố. Có người bỗng nhiên đứng ngây ra một chỗ, có người đang bay thì đột nhiên chuyển hướng đâm vào đồng đội, dường như đã mất khống chế.

Đỗ Địch An dùng thấu thị theo dõi, phát hiện không ít cơ giáp bị một loại từ trường đặc thù gây nhiễu, những cơ giáp có vấn đề đều dưới ba sao, còn những cơ giáp bốn sao Athena đang chiến đấu giữa không trung hay dưới vực đều không bị gì cả.

“Phải rồi, sao ta không nghĩ ra chứ!”

Hai mắt Đỗ Địch An đột nhiên sáng ngời, lực lượng chiến đấu chính của Liên bang chính là khoa học kỹ thuật, Lâm Trường Sinh không có cơ thể nên ý thức lẻn vào máy chủ, thế nên Liên bang cũng không mở rộng quy mô của chiến sĩ ma ngân mà lợi dụng sức mạnh của khoa học kỹ thuật để đối kháng với ma vật và Đế quốc. Khoa học kỹ thuật đứng đầu, đó chính là nguyên nhân mà Lâm Trường Sinh có thể khống chế cả Liên bang trong tay, cũng khiến Liên bang không thể không phụ thuộc vào tập đoàn tài chính Terrass – con rối trong tay hắn.

Một khi Liên bang biến thành xã hội giống Đế quốc, chủ lực chiến đấu là chiến sĩ ma ngân, càng ít phụ thuộc vào khoa học kỹ thuật thì sự tồn tại của Lâm Trường Sinh sẽ suy yếu, thậm chí có thể bị thay thế, bị khống chế, bị tiêu diệt!

Tuy nhiên, chính là vì ỷ lại vào khoa học kỹ thuật nên Lâm Trường Sinh mới có thể thống trị Liên bang. Nếu kết quả không có khoa học kỹ thuật, không có quân đoàn người máy, không có điện, không có bất kỳ nguồn năng lượng khác, Liên bang tiến vào hình thái xã hội nguyên thủy thì sẽ không bị Lâm Trường Sinh uy hiếp.

“Nếu có biện pháp nào cắt đứt nguồn năng lượng cung cấp cho máy chủ, hoặc là dùng từ trường gây nhiễu tín hiệu của quân đoàn người máy, chẳng khác nào chặt đứt tay chân của Lâm Trường Sinh!” Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe ánh sáng.

Lúc này, trên chiến trường lại xuất hiện biến cố, Liên bang khởi động không ít vũ khí khoa học kỹ thuật, cộng thêm mười cỗ thần pháo Cự Ma cùng lúc bắn vào tấm màn đen. Thế nhưng lại không có hiệu quả, tấm màn đen bị bắn thủng vài chỗ nhưng không bao lâu đã khôi phục, trở lại nguyên vẹn.