← Quay lại trang sách

Chương 1558 Vào thành

“Lâm Trường Sinh phòng bị ta, đoán được ta có được bộ phận kí ức của hắn, hiểu được cạm bẫy bên ngoài thành máy chủ, có khả năng sẽ nghĩ ra mọi cách để lẩn tránh những cạm bẫy này, theo lí mà nói, quả thực có phương pháp khác để trốn khỏi những cạm bẫy này, đi một tuyến đường khác, nhưng với trí tuệ của Lâm Trường Sinh, cộng thêm năng lực tính toán của máy chủ, đủ để nghĩ đến bảy tám loại đối sách, bố trí phòng ngự chặt chẽ hơn ở chỗ khác.”

“Ta hành động ngược lại, con đường này trái lại là an toàn nhất.”

“Có điều, hắn cũng có thể tính toán đến điểm này, hành động ngược lại giống vậy, bảo trì nguyên dạng trước khi bố trí lên ngoại vi, khiến ta lơ là cảnh giác, đến chỗ sâu, lại có hiểm ác.”

Đỗ Địch An nằm rạp trong bùn đất, trong lòng không ngừng tính toán.

Tuy rằng năng lực tính toán của hắn không thể bì được với Lâm Trường Sinh, nhưng có thể từ từ làm rõ suy nghĩ của mình, hắn không gấp rút, suy nghĩ nhanh chậm so với kết quả chính xác, không hề ảnh hưởng.

Chơi cờ lần này, trên bàn cờ không phải chỉ có hắn và Lâm Trường Sinh, còn có một quân cờ di động chưa biết, Ma Đế.

Có điều, “chưa biết” ở đây là đối với hắn mà nói, có lẽ Ma Đế sớm đã đi vào tầm quan sát của Lâm Trường Sinh, bị Lâm Trường Sinh coi là đối tượng chơi cờ.

“Thất bại trước đó của phòng tuyến thứ nhất, ta đã nhúng tay, có lẽ Lâm Trường Sinh sẽ nhìn ra được mục đích của ta, nếu như vậy, Ma Đế sẽ không hẳn được hắn coi là ta.” Đỗ Địch An chầm chậm nhíu mày, trước tiên cảm thấy mình đã hành sự lỗ mãng, không nên nhúng tay vào chiến tranh biên phòng, với sự hiểu biết của hắn về Lâm Trường Sinh, thứ hai có năng lực suy đoán ra kết quả cụ thể của trận chiến tranh này, bao gồm cả số lượng thương vong cụ thể, cùng với quá trình và thời gian tan rã.

Tuy rằng chiến trường thay đổi trong nháy mắt, nhưng Lâm Trường Sinh nhờ vào năng lực suy đoán quá mạnh của đầu não, một phút suy nghĩ bằng được cả trăm năm, đủ để tính toán ra tất cả tình hình chiến trường, nhưng bởi vì sự nhúng tay của hắn, dẫn tới tình hình trận chiến không giống với Lâm Trường Sinh suy đoán, hắn nhận ra điều dị đoan, sẽ đoán ra ngay là mình, từ đó cũng đoán được mục đích của hắn.

Khi ván cờ đến trình độ cao nhất, quân bài của hai bên cơ bản đều là minh bài, dùng minh bài đối chọi, dựa vào là thay đổi và phán đoán trong nháy mắt, chứ không phải là con át chủ bài cất giấu, rút ra biến thành đòn sát thủ.

“Tình huống xấu nhất, chính là Lâm Trường Sinh biết trên bàn cờ có ba người, hơn nữa suy đoán ra vị trí của bọn ta, vị Ma Đế kia cũng cũng biết được sự tồn tại của ta thông qua phương thức khác, tình báo mọi người nắm giữ đều gần như nhau, ưu thế của ta chẳng còn lại gì.” Đỗ Địch An có hơi lo lắng, mặc dù biết rằng đây là suy đoán xấu nhất, nhưng cũng phải nên xong dự định và kế hoạch xấu nhất.

“Nếu như ta là Ma Đế, có lẽ sớm đã ẩn nấp đến trong thành máy chủ rồi, chứ không phải trà trộn vào bên trong lúc thời kì chiến tranh nhạy cảm này, tất cả những người vào thành máy chủ trong khoảng thời gian này, đều sẽ bị Lâm Trường Sinh liệt vào danh sách tình nghi, giám sát cặn kẽ, bất kỳ ngóc ngách nào trong thành, đều là mắt của hắn.” Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lánh, “Cho dù vị Ma Đế kia biết được sự tồn tại của ta, biết rằng có người đang đợi chim sẻ trực sẵn, cũng không có cách nào tiếp tục ẩn nấp.”

“Chiến tranh nổ ra, Phi Nguyệt ra tay, cơ hội hắn bố trí đã xuất hiện, không thể cho qua, ta chỉ cần đợi ở phía sau hắn là được.”

“Có điều, có lẽ hắn sẽ không cam tâm bị người khác ngồi không hưởng lợi, sẽ có một bố trí khác, nếu như ta là hắn, bây giờ sẽ ra tay, bại trận mà rút…”

Rầm!!

Chính vào lúc Đỗ Địch An suy nghĩ, đột nhiên một tràng âm thanh dữ dội truyền đến, mặt đất chao đảo, bãi cỏ ở xung quanh đều lay động, hai mắt Đỗ Địch An hoá thành sắc kim, xuyên thấu mí mắt và bùn đất, nhìn thấy bên trong thành máy chủ ở nơi xa, toả ra khói đen mù mịt, khi tiếng vang lớn này qua đi, bất chợt phát ra những tiếng nổ lách tách không dứt, hình như trong thành xảy ra bạo động.

Trong mắt Đỗ Địch An loé lên tinh quang, ngay sau đó lộ ra vẻ suy tư, trong giây lát, hắn dường như đã có quyết định, kéo dài cái bóng ra một lát, hoá thành bàn tay nhỏ, quạt ra gió nhẹ, ép cong cỏ mềm được cấy máy thăm dò ở gần đó, mở ra một mảng tầm nhìn góc chết, lập tức bò ra từ trong bùn, vẫy ra một cơn gió lớn hơn, nhanh chóng xông thẳng một mạch về phía trước, tránh được tất cả máy thăm dò trong cỏ mềm, cùng với một số máy hình rắn và máy hình sâu hoạt động trên cỏ mềm.

Vài phút sau, Đỗ Địch An xuất hiện ở trong thành máy chủ, hắn xe nhẹ chạy đường quen, tránh khỏi bố trí của Lâm Trường Sinh, khi hắn chuẩn bị vào thành, bỗng nhiên ở xung quanh vang lên cảnh báo, những binh sĩ người máy tuần tra ở gần đó mau chóng nghe vậy mà đến, vô số súng máy chỉ vào đầu, trong miệng phát ra cảnh báo như quan hoài nhân văn, nhưng cảnh báo còn chưa nói hết, đã dường như bị cái gì đó ngắt lại, đột ngột nổ súng.

Đỗ Địch An biết, Lâm Trường Sinh đã thông qua bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này, khống chế những sĩ binh người máy này.

Hơn nữa, giống hệt với lúc trước hắn suy đoán, hắn tránh được cơ quan dựa theo kí ức của Lâm Trường Sinh, không ngờ rằng đến cuối cùng vẫn phát động cảnh báo, có thể thấy nơi này sớm đã có phòng bị.

Vù!

Vù!