← Quay lại trang sách

Chương 1567 Căn cứ

Đỗ Địch An nheo mắt lại, cố gắng dùng thấu thị quan sát uy lực của đạn hạt nhân, rất nhanh đã nhìn thấy công trình gần đấy mà đạn hạt nhân phát nổ, nhanh chóng biến thành tro bụi, nhiệt độ cao khủng khiếp cùng tia bức xạ nhanh chóng nghiền nát tất cả vật chất, giống như máy cắt kim loại đang vận hành nhanh hết cỡ, mà luồng sóng nhiệt này đang nhanh chóng tác động đến phía ngoài, lan tràn bốn phương tám hướng, lượng lớn công trình hóa thành tro tàn, hoặc là bị nhiệt độ cao đốt cháy, gần như sắp hoà tan.

Công trình che giấu máy chủ bị san bằng phẳng phiu, đường phố trên mặt đất có loại dấu hiệu tan chảy, đường phố này nhìn như là xây bằng gạch, nhưng thực tế lại chế tạo bằng kim loại, dưới nhiệt độ cao này tan chảy, biến dạng.

Chúc Long Chủ kia và bảy vị Vương giả không ở trong trung tâm khu vực phát nổ, lúc này từng người điên cuồng ma hóa ra tầng tầng lớp lớp tứ chi ma hóa, dưới nhiệt độ cao các lớp tan rã, nhưng thân mình lại không bị thương nhiều.

Đợi lúc vụ nổ càn quét đến trước mặt Đỗ Địch An, hắn mau chóng hấp thu nguồn nhiệt trong không khí, đồng thời hoá thân mình thành tảng đá cực lớn, dưới sự phá hoại của vụ nổ, làm nổ tung từng khối đá nhỏ, nhưng nơi chân thân trọng yếu lại không bị ảnh hưởng.

Rất nhanh, vụ nổ đạn hạt nhân dần dần lắng xuống, Chúc Long Chủ và Thất Vương ngay lập tức xông về phía mặt đất biến dạng toả ra khói xanh của nơi cất giấu máy chủ, chỉ thấy toà công trình khổng lồ như lâu đài chiến tranh biến mất không thấy đâu, hơn bốn mươi chiến sĩ người máy bảo vệ trước công trình cũng đồng thời biến mất, trên mặt đất không lưu lại một chút dấu tích nào.

“Đều bị mạt sát rồi?”

“Cái này cũng quá kinh khủng rồi!”

“Đừng mơ đẹp như vậy, ta nhìn thấy bọn chúng đều ẩn nấp xuống căn cứ dưới lòng đất bên dưới rồi.”

Rất mau, một vài Vương giả không chú ý đến căn cứ dưới lòng đất cũng chú ý đến bên dưới toà kiến trúc bị san bằng phẳng phiu này, là một toà căn cứ dưới lòng đất, sắc mặt bỗng thay đổi, nếu như hơn bốn mươi chiến sĩ người máy kia đêù trông giữ ở trong căn cứ dưới lòng đất, bọn họ không còn cách nào, ngoại trừ lại phóng xạ một viên đạn hạt nhân nữa.

Nghĩ đến đây, có người nhìn về phía Chúc Long Chủ, đợi hắn quyết định.

Đỗ Địch An quan sát ở xa, trong con ngươi loé lên vẻ khác lạ, biết được Lâm Trường Sinh lúc này chỉ còn lại con át chủ bài cuối cùng, hơn bốn mươi chiến sĩ người máy kia, tuy rằng chưa bị phá hủy, nhưng đã mất đi tác dụng, bởi vì, mục đích của viên đạn hạt nhân này không phải là phá hủy trực tiếp nơi này, mà là phá hủy lưới điện và hệ thống cung cấp nguồn năng lượng của thành phố này.

Dưới thử thách của đạn hạt nhân, lưới điện trong thành phố hoàn toàn bị tê liệt, con đường cung ứng nguồn năng lượng gần đấy cũng bị phá hủy, con đường cung cấp nguồn năng lượng còn sót lại không đủ để chống cự cho nhiều chiến sĩ người máy như vậy xuất chiến, mà toà căn cứ dưới lòng đất này, lại là sào huyệt của Lâm Trường Sinh, cũng là mai rùa của hắn, cho dù là thêm một viên đạn hạt nhân nữa, cũng không thể xé toang căn cứ dưới lòng đất này ra, cả cái căn cứ này đều sử dụng hợp kim đặc thù, vô cùng quý giá, độ cứng gấp ba trăm lần kim cương trở lên, tích lũy hơn hai trăm năm của Lâm Trường Sinh, đều đã đổ vào nơi này, đây cũng là nguyên nhân Lâm Trường Sinh không thể di chuyển máy chủ ra khỏi toà thành này.

Vật liệu trong đám chiến sĩ người máy Vương giả kia chỉ đơn thuần là dung hợp một số hợp kim đặc thù cơ bản không hoàn chỉnh, đã đủ để ngăn chặn công kích của Vương giả, còn toà căn cứ dưới lòng đất này, đủ để chịu đựng vài nghìn tên lửa bắn phá, cho dù là đạn hạt nhân cũng có thể chống cự, cách duy nhất để công phá, chỉ có một vài năng lực ma ngân cực kì đặc thù.

Năng lực ma ngân vô cùng kỳ quái, có năng lực ma ngân có thể tiêu hóa tảng đá, có năng lực ma ngân có thể làm tan chảy kim loại, có năng lực ma ngân lấy ngọn lửa làm thức ăn… Theo hiểu biết của Đỗ Địch An, trong đó có vài loại năng lực ma ngân, vừa hay nhắm vào toà căn cứ hợp kim đặc thù này.

“Bọn họ đến đây, có lẽ đều đã từng học sự biến hoá của vài loại năng lực ma ngân kia.” Ánh mắt Đỗ Địch An loé lên, chuẩn bị để bọn hắn đánh phủ đầu.

Theo hắn dự tính, Chúc Long Chủ đã dẫn theo bảy vị Vương giả xuống đến căn cứ dưới lòng đất trước, từng thân thể biến hóa, tan ra giống như chất nhầy đến trong căn cứ hợp kim đặc thù, rất mau đã biến mất không thấy đâu.

Đỗ Địch An thử dùng thấu thị thăm dò căn cứ dưới lòng đất, nhưng bị chặn lại, vật liệu của căn cứ dưới lòng đất này vậy mà lại tương tự với vật liệu của Ma Trùng cùng với phi thuyền Hoang Thần, phải biết rằng, những phi thuyền này đều là những máy phi hành bọn chúng kéo ngang qua bầu trời sao đến Trái Đất, có thể ngăn cản được bức xạ của vũ trụ, độ bí mật vô cùng đáng ngạc nhiên, nếu như không có sẵn vài loại năng lực ma ngân cực ít, căn bản không thể phá giải.

Đỗ Địch An không vội đuổi theo vào trong, mà đợi ở chỗ cũ, lúc trước đạn hạt nhân phát xạ lại đây, trong không trung xuất hiện không ít bóng người thần bí ngăn chặn tên lửa đánh chặn, khiến hắn có hơi kiêng dè, nơi bên ngoài chỗ tối này, vị Ma Đế kia vẫn đang nhìn chằm chằm.

“Chỉ dựa vào bọn họ, Lâm Trường Sinh có lẽ có thể trụ được…” Trong lòng Đỗ Địch An có hơi lo lắng, chỉ hi vọng bọn họ 'lưỡng bại câu thương' (cả hai đều bị thiệt).