← Quay lại trang sách

Chương 1569 Bắt ép (2)

Đỗ Địch An sầm mặt lại, nói: “Ngươi vẫn còn con át chủ bài khác chứ, ta không tin ngươi không tính được Đế quốc Hoả Long sẽ nhúng tay vào, cảnh tượng này sớm đã nằm trong tính toán của ngươi đúng không, kế hoạch của ngươi rốt cuộc là gì, chuẩn bị đánh lưới một mẻ hết bọn ta?”

Lâm Trường Sinh mặt không biểu cảm nói: “Ta không phải Thần vạn năng, không thể nào cái gì cũng tính ra được, hơn nữa ta không ngờ rằng bọn họ có thể lén lút vận chuyển một viên đạn hạt nhân đến bên cạnh trong, trong lãnh đạo cấp cao của Liên bang có kẻ phản bội, che giấu quá kĩ, mặc dù ta có thể giám sát các ngóc ngách của Liên bang thông qua các loại máy móc, nhưng cũng không phải tất cả tin tức giám sát được đều sẽ phản hồi đến đại não của ta, nếu không thì bí mật của bất cứ người nào ta đều sẽ biết, ý thức của ta sớm đã bị vắt kiệt rồi! Lòng người khó đoán, cho dù là ta, cũng không thể nhìn thấy ý nghĩ trong lòng người khác, giống như lúc đầu ta không nhìn thấy ý nghĩ trong lòng ngươi vâỵ “

Đỗ Địch An cười lạnh, đáp: “Ngươi tưởng rằng ngươi nói như vậy ta sẽ tin sao, bây giờ ta đã bắt đầu nghi ngờ, lúc trước ngươi sắp xếp một đội binh sĩ người máy bình thường dùng đạn virus xác sống đặc chế bắn ta, mục đích chính là để lúc này kéo ta nhập hội giúp đỡ ngươi, để ta tin rằng trong tay ngươi có cách giải quyết xác sống, ngươi biết được thứ ta muốn có, cho nên ngươi có thể phỏng đoán ý nghĩ của ta.”

Lâm Trường Sinh mặt không biểu cảm, hờ hững đáp: “Nói những lời này không có ý nghĩa gì hết, điều ta nói ngươi cũng chưa chắc đã tin, tóm lại, nếu như ngươi muốn cách giải quyết xác sống, thì giúp ta, nếu như không muốn, đợi Hắc Phong bị đánh bại, ta sẽ dẫn nổ tất cả đạn hạt nhân bên dưới thành phố này, cùng các ngươi đồng quy vu tận!”

Trong lòng Đỗ Địch An khẽ run lên, nhưng rất nhanh lại thoải mái, với năng lực của mình, chỉ cần kịp thời xông vào trong không trung, không ở trung tâm khu vực phát nổ, có lẽ vẫn có thể sống.

“Ta nói trước, ta giúp ngươi đánh lui Chúc Long Chủ, ngươi bắt buộc phải nói cho ta cách giải quyết xác sống, nếu không ta sẽ không giúp ngươi, hơn nữa ngươi cũng biết mục đích ta đến đây, ân oán giữa chúng ta không thể nào hoá giải.” Đỗ Địch An lạnh lùng nói.

Lâm Trường Sinh hờ hững đáp: “Được.”

Đỗ Địch An lúc này không nói nhiều lời nữa, hít một hơi thật sâu, quay người nhảy vào trong lỗ thủng, trong đầu hiện lên thứ tư sắp xếp các loại gen, gen của toàn thân sục sôi lên như nước sôi, mau chóng phân tách, điên cuồng ma hóa.

Trong phút chốc, vô số lưỡi đao mọc ra từ trên người hắn, nhanh chóng vươn dài, kéo dài đến mười mấy mét, hơn nữa vẫn đang không ngừng kéo dài, mỗi một lưỡi đao đều là cấu tạo lưỡi dao Cát Liệt, sức mạnh vô song, hơn nữa bên ngoài lưỡi đao còn kèm thêm nhiệt độ cao khủng khiếp, giống như con dao nung đỏ nóng bỏng.

“Cẩn thận phía sau!”

Đỗ Địch An vừa mới xuất hiện ở tầng thứ hai của căn cứ, đã nghe thấy một tiếng hét lớn kinh sợ, chỉ thấy tầng hai này chiếm cứ bảy tám con quái vật khổng lồ dữ tợn, giống như từng con ma vật tức giận, tất cả đều là kiểu dáng khổng lồ mười, hai mươi mét, có con giống như bạch tuộc vươn ra lượng lớn chân màu đỏ tươi, có con giống như cá sấu lại giống con tê tê, miệng đầy răng sắc, trên lưng rải rác mũi khoan sắc nhọn, có con giống rắn hổ mang, nhưng thân dài ba bốn mươi mét, to như vại nước, hai bên thân mọc ra lưỡi dao giống như vây cá.

Bắt mắt nhất trong số đó, lại là một con quái vật toàn thân bùng lên lửa cháy giống như rồng trong thần thoại, điểm không giống Thần rồng trong thần thoại là đỉnh đầu không phải là sừng hươu, mà là sừng nhọn khô cứng phân nhánh, phần lưng có bảy, tám cành gai nhọn dài hơn hai mét, hai bên người có râu màu tím, nhìn có vẻ dính chặt lấy người, nhưng gần như có thể mở ra bất cứ lúc nào, hoá thành lưỡi dao chiến đao.

Nhiệt lượng kinh khủng toả ra từ trên người con Hoả Long này, quái vật khác xung quanh nó cũng tránh xa ba thước.

Ánh mắt Đỗ Địch An vừa quét qua đã phán đoán, con Hoả Long này có lẽ là Chúc Long Chủ kia điên cuồng ma hóa mà thành, lúc này đang chiến đấu với một xác sống hình người tóc tai bù xù, vẻ ngoài của xác sống này chỉ gần giống với dáng vẻ loài người, tất cả tóc đều cô đặc lại thành thể rắn, đồng tử đỏ như máu, hai cánh tay dài hơn loài người một nửa, bàn tay có sáu bảy ngón tay, giống móng vuốt sắc, chỗ đầu gối và các bộ vị phía sau lưng, cũng mọc ra loan đao lưỡi đen, hành động mau lẹ vô cùng, giống một dải bóng mờ xuyên qua giữa ma thân mà Thất đại Vương giả biến hoá.

Vào lúc Đỗ Địch An xuất hiện, một Vương giả trong đó không tham gia chiến đấu đứng hơi lùi về sau chú ý đến hắn, lập tức hét lớn nhắc nhở.

Đỗ Địch An mau chóng quét qua thế cục trận chiến và chỗ đứng của từng Vương giả, trong lòng đã đưa ra phán đoán và chuẩn bị chiến đấu, đồng thời hắn cũng chú ý đến cấu tạo của căn phòng này, cực kỳ rộng lớn, bốn phía vách tường đều là cảm giác kim loại, giống với tầng một không có bất kì loại đồ dùng trong nhà phức tạp nào, ở phía sau chỗ Hoả Long và xác chết kia chiến đấu, có một cái máy to như cây đại thụ, vươn ra các đường ống rắc rối, uốn éo như khúc ruột, lúc này ở trước chiếc máy này có tấm chắn năng lượng hơi mờ ảo, một vị Vương giả trong đó vươn dài quái chi đập lên trên tấm chắn năng lượng, tựa như bị tấm chắn năng lượng đánh ngược lại thành sương máu.

“Đi chết!”