Chương 1570 Tiến hoá
Vương giả phía sau không tham chiến lớn tiếng nhắc nhở xong, liền ngay lập tức gào thét nhào về phía Đỗ Địch An, hắn thông qua cảm ứng nhiệt nguyên nhìn ra thể chất của Đỗ Địch An, cũng ngang tầm với hắn, bởi thế không hề do dự đã xông lên.
“Hả?” Đỗ Địch An chú ý đến một vị Vương giả quái vật ma hóa ở khoảng cách gần nhất xông về phía mình, con quái vật ma hóa này lại là quái vật lông xù giống con báo, thân cao bảy tám mét, móng dài sắc nhọn, nhìn qua tính công kích cũng không mạnh.
Nơi khóe mắt, Đỗ Địch An chú ý đến hai vị Vương giả ở gần khác cũng đuổi đến chỗ này của mình, hắn hít một hơi sâu, trong mắt loé lên vẻ điên cuồng, cơ thể phình to đến mười mấy mét, dao sắc ở toàn thân giống một con nhím biển, nhưng lưỡi dao còn linh hoạt đa dạng hơn so với gai nhọn bên ngoài nhím biển, lúc này vung vẩy ngổn ngang, nhìn có vẻ bừa bãi lộn xộn, nhưng lại che mắt tầm nhìn của người phía sau.
“Chết!”
Đỗ Địch An khẽ gào lên giận dữ, trong nháy mắt đã va chạm với quái vật như con báo khổng lồ kia, vào thời khắc va vào nhau, lông tóc trên phía sau cơ thể lại mọc lên điên cuồng, giống như bọt biển quấn quanh lưỡi dao của Đỗ Địch An, thử bọc lưỡi dao lại.
Đỗ Địch An cảm giác được lưỡi dao trên tứ chi có tầng tầng lớp lớp cản trở, tựa như có hàng ngàn hàng vạn lực lượng đang kéo lưỡi dao, nhưng ngay lập tức, lực kéo này bỗng nhiên biến mất, trên lưỡi dao bổ sung thêm nhiệt độ cao thiêu đốt hết toàn bộ lông tóc Ly Miêu Vương giả mọc ra, phù phù vài tiếng, chém lên người của Ly Miêu Vương giả, tuy không trực tiếp chặt thân thể hắn, nhưng cũng sâu đến có thể nhìn thấy xương.
Chính vào lúc lưỡi dao của Đỗ Địch An đánh trúng đối phương, đột nhiên cảm thấy ngực của mình hơi đau, có cảm giác ngứa ran, ánh mắt không khỏi quét qua một lượt, thì nhìn thấy trên lồng ngực tầng tầng hoá đá của mình, lại có một vết nứt, không biết bị công kích lúc nào.
Vù!
Cùng lúc đó, Ly Miêu Vương giả kia rút người lui ra, rơi ở nơi xa, trong mắt có hơi kinh ngạc, dường như không lường đến công kích của Đỗ Địch An khủng khiếp như vậy, xém chút nữa chặt người hắn ra thành mấy đoạn, nếu không phải hắn đã từng quan sát một gen ma vật huyền thoại năm sao lực phòng ngự vô cùng kinh khủng, lấy xương cốt và máu thịt trong chính thân thể mình cấu tạo thành thân thể con ma vật huyền thoại năm sao kia, chỉ sợ lúc này đã bị giết chết trực tiếp!
“Lưỡi dao thật đáng sợ, vẫn may hắn đã bị gai độc của ta đánh trúng, đợi giết được hắn, là có thể quan sát hẳn hoi cấu tạo lưỡi dao của hắn rồi…” Trong lòng Ly Miêu Vương giả thầm tính toán, trong ánh mắt nhìn về phía Đỗ Địch An đã trở nên hơi nóng lòng, kẻ kia trong mắt hắn đã là một người chết, sở trường nhất của hắn là sử dụng độc, chính bởi như vậy, lúc đối diện với những xác sống đáng sợ kia, mới không có đất dụng võ của hắn, ở lại phía sau làm tiếp ứng, dù sao virus xác sống trong người đối phương, là chất độc khủng khiếp nhất, khó giải nhất trên thế giới, đủ để tiêu diệt và đồng hoá hết tất cả nọc độc, vi trùng.
Đỗ Địch An cảm thấy vết thương không sâu, không để ý mấy, quái vật ma hóa thứ hai vừa nhìn đã thấy lực công kích không mạnh, còn thân thể hoá đá của mình vẫn là tương đối vững chắc, chính vào lúc hắn chuẩn bị xuất kích lần nữa, lại bỗng nhiên cảm thấy có gì không đúng lắm, lồng ngực lại truyền đến từng cơn đau co rút, trước sau chỉ là thời gian hai cái chớp mắt ngắn ngủi, hắn mau chóng dùng thấu thị xem bên trong người mình, vừa nhìn thấy đã bị doạ.
Chỉ thấy bên trong lồng ngực hoá đá bị rạch đứt, mà lại biến thành màu đen, cơ thể hoá đá giống như là bị mốc, lại mọc ra sợi lông nhỏ xíu!
“Đây là… độc? Nhưng thân thể của ta hoá đá rồi, làm sao lại trúng độc?” Trong lòng Đỗ Địch An tim gan đập loạn xạ, trong cục diện lấy ít địch đông thế này, nếu mình lại trúng độc, có thể sống tiếp được đều là ẩn số, hơn nữa hai vị Vương giả khác đã đuổi đến đây, phát động công kích, hắn lập tức dùng lưỡi dao tứ chi ở toàn thân đẩy mạnh, tránh khỏi công kích của hai vị Vương giả, lui đến góc khuất căn phòng.
Đối mặt với hai vị Vương giả liên tiếp xông tới, Đỗ Địch An không kịp suy nghĩ tại sao cơ thể hoá đá lại biến thành màu đen, bị xâm nhiễm, hơn nữa bộ phận biến đen này đang mau chóng lan rộng, tốc độ cực kì doạ người, hắn cắn răng mạnh một cái, dùng thấu thị nhìn thấy chỗ sâu vật chất của lông dài màu đen, bất chợt nhìn thấy vô số hắc cầu và hạt nhỏ đang lan rộng và phân chia.
Cùng lúc đó, hắn nhất tâm nhị dụng, toàn thân thiêu đốt ra ngọn lửa nóng cháy hừng hực, kèm thêm trên lưỡi dao, sử dụng ngọn lửa cháy trên lưỡi dao, mau chóng vung vẩy, bày ra lá chắn đao lửa xung quanh người mình, chặt đứt, thiêu cháy hết tứ chi của hai vị Vương giả đánh tiến vào.
Hai vị Vương giả này kêu lên đau đớn, có hơi kinh hãi, cũng không ngờ đến lưỡi dao quái chi của Đỗ Địch An khủng khiếp đến vậy, cắt đứt thân thể của bọn họ lại không hề có cản trở gì, nếu như bị cắt đến bản thể, há chẳng phải bị chém thành hai đoạn ngay tại chỗ?
Cùng lúc lưỡi dao không ngừng vung vẩy bày ra lá chắn đao lửa, một bộ phận tâm tư khác của Đỗ Địch An đặt hết lên thứ đồ sợi lông màu đen kia, thứ đồ này không ngừng vận động trong mắt hắn, thay đổi nguyên dạng, phân chia, xâm nhập, nuốt chửng... Tất cả thay đổi đều lọt vào trong mắt hắn, so với cấu tạo tứ chi ma hóa khác phức tạp hơn nhiều, nhưng quỹ tích vận động kia lại lặp đi lặp lại.