← Quay lại trang sách

Chương 1571 Tiến hoá (2)

“Không vội, hắn trúng độc của ta, rất mau sẽ cảm nhiễm toàn thân.” Ly Miêu Vương giả bò đến bên cạnh hai vị Vương giả chạy đến chi viện kia, nhìn về phía tấm chắn đao lửa vung vẩy đến kín không kẽ hở như viên cầu trước mặt, thần sắc thản nhiên.

Hai vị Vương giả bên cạnh liếc nhìn nhau, có hơi do dự, bọn họ không có nhiều lòng tin với độc của kẻ kia, nhưng lưỡi dao của Đỗ Địch An quá sắc bén, lại kèm thêm ngọn lửa nhiệt độ cao khủng khiếp, bọn họ nhất thời cũng không tấn công lên được, trừ phi dùng đến một vài thủ đoạn làm tổn thương đến chính mình, nhưng như vậy có hơi không đáng, hơn nữa bây giờ vẫn đang ở nội địa Liên bang, ai biết được sẽ còn gặp phải nguy hiểm gì, lúc này giữ gìn tốt thực lực, mới ứng phó được với chuyện chưa biết xảy ra về sau.

Lúc này, một chỗ khác truyền đến tiếng gào thét tức giận, chỉ thấy Chúc Long Chủ và vài vị Vương giả khác bao vây xác sống kinh khủng kia, nhưng chỉ có ngọn lửa trên người Chúc Long Chủ đủ để áp chế xác sống kinh khủng này, công kích những Vương giả khác thi triển, bị né tránh dễ dàng, cộng thêm thể tích kẻ kia chỉ khoảng ba mét, cao gấp rưỡi người bình thường, nhưng ở phía trước thân thể ma hóa của mấy vị Vương giả lạ rõ ràng nhỏ bé vô cùng, giống như con chuột nhanh nhạy.

“Tư duy chiến đấu của xác sống này, giống như người vậy.” Một phần lực chú ý của Ly Miêu Vương giả và hai vị Vương giả khác đặt lên trên người Chúc Long Chủ và xác sống kinh khủng từ đầu đến cuối, lúc này thấy bọn họ đánh mãi không xong, không khỏi cảm thấy kinh hãi, nhất là phương pháp chiến đấu của xác chết này, linh hoạt đa dạng, hoàn toàn không giống với xác sống bình thường chỉ biết điên cuồng chém giết.

Phù!

Chính vào lúc này, một vị Vương giả mọc đầy râu màu máu như bạch tuộc trong đó bỗng nhiên bị xác sống kinh khủng chớp được cơ hội, một đầu đụng vào bộ rễ của râu màu máu, lại ngấm thẳng vào bên trong, chui vào đến trong cơ thể hắn.

Vương giả này bỗng chốc phát ra tiếng kêu thảm đáng sợ, một sợi râu màu máu trong số đó run rẩy dữ dội, sau đó nở ra giống như nụ hoa, từ bên trong văng ra một thanh niên toàn thân trần trụi, bay đến phía sau Chúc Long Chủ.

Lúc thanh niên này bay vụt ra, ma thân giống như bạch tuộc khổng lồ dừng động đậy.

Hoả Long trong mắt Chúc Long Chủ ma hóa loé lên sắc bén, bỗng nhiên phun ra ra lượng lớn ngọn lửa, càn quét ma thân trống rỗng này, đồng thời quấn xung quanh người, móng vuốt vung vẩy, điên cuồng xé rách.

Bụp!

Vào lúc Chúc Long Chủ xé rách chủ thể ma thân trống rỗng, trong một chiếc râu không đáng chú ý trong số đó, một xác sống đáng sợ chui ra, quay lại nhào về phía một vị Vương giả khác gần đó, doạ Vương giả kia quay người bỏ chạy.

“Huyết thủ mất đi ma thân, không chiến đấu được nữa, ta đi chi viện!” Một Vương giả giống Bạch Hổ miệng lại đầy răng nanh lợn rừng bên cạnh Ly Miêu Vương giả thấp giọng nói, nói xong liền muốn xông vào chiến trường.

Bỗng nhiên, lưỡi dao vung vẩy nhanh chóng trước mặt bọn họ từ từ dừng lại, ánh lửa biến mất, lộ ra bản thể của Đỗ Địch An.

“Độc phát tác rồi?” Ly Miêu Vương giả chú ý đến cảnh này, ánh mắt sáng lên.

Nhưng đợi lúc nhìn rõ bộ dạng của Đỗ Địch An, sắc mặt hắn tái nhợt, kêu thất thanh: “Sao lại có thể!”

Lúc này da đá bị rạch đứt trên ngực Đỗ Địch An đã lành lại, xung quanh vết thương không có chút dấu tích biến thành màu đen nào, điều này khiến Ly Miêu Vương giả khó mà tin được, độc của hắn nói là độc, còn chẳng bằng nói giống bùa chú hơn, đó là một loại siêu vật chất đặc thù, bất luận là khối đá hay là cây cối, đều có thể bị phá hủy đồng hoá, nếu như là máu thịt trên người, tốc độ phá hủy càng nhanh chóng đáng ngạc nhiên.

Theo như hắn thấy, cái này là sự tồn tại không có cách giải, chỉ dựa vào một chiêu này, hắn săn giết ma vật dễ như trở bàn tay, không tốn nhiều sức lực.

Nhưng mà lúc này, độc của hắn dường như đã mất hiệu quả.

Nhưng lúc trước hắn rõ ràng để ý thấy, Đỗ Địch An đã thực sự trúng độc.

“Ngươi…” Hai vị Vương giả ở bên cạnh để ý đến biểu cảm của Ly Miêu Vương giả, lập tức biết được tình hình không đúng, sắc mặt khẽ thay đổi, nhìn chằm chằm Đỗ Địch An đề phòng đón địch.

“Đây là thủ đoạn sở trường của ngươi nhỉ, dùng độc công kích?” Đỗ Địch An nhìn về phía Ly Miêu Vương giả, vẻ mặt rất nghiêm túc, nghi ngờ hỏi: “Tại sao phải chọn phương thức chiến đấu ngu xuẩn, không có ý nghĩa gì này chứ?”

Sắc mặt Ly Miêu Vương giả khẽ thay đổi, cảm giác trên mặt nóng rát, nhất là vừa nãy khoe khoang khoác lác trước mặt hai vị Vương giả bên cạnh, trong nháy mắt đã bị vả mặt, hắn khẽ cắn răng, không dùng lời lẽ cãi lại với Đỗ Địch An, gầm lên nói: “Là ta đã tính sai, chúng ta cùng lên đi!”

Hai vị Vương giả ở bên cạnh khẽ gật đầu, trong mắt có hơi nghiêm trọng, một trái một phải nhào về phía Đỗ Địch An.

“Dùng độc làm thủ đoạn công kích, nhưng độc này đã bị phá giải rất dễ dàng, chỉ cần biết được cấu tạo của thứ đồ này, thay đổi tế bào của cơ thể mình thành vật chất tương tự, đồng hoá nó, lại biến về thân thể của chính mình là được rồi, nhưng nhìn bộ dạng của hắn, hình như cảm thấy ta không thể phá giải độc này, lẽ nào Vương giả khác không thể nhanh chóng học tập gen ma hóa giống ta như thế này sao?” Đỗ Địch An nhìn về phía ba người nhào tới, trong lòng lại không lo lắng như trước kia, vào lúc giải quyết độc lạ đặc biệt này, hắn đã mơ hồ đoán được điều này, thân thể của bản thân không giống với Vương giả bình thường.