← Quay lại trang sách

Chương 1572 Tiến hoá (3)

Tuy rằng Vương giả đều có thể học tập kiểu gen khác, tiến hành biến hoá tương ứng, nhưng dường như có hạn chế, còn thân thể của hắn lại không, đây cũng là nguyên nhân gốc rễ Lâm Trường Sinh thèm muốn thân thể của hắn.

Mà điều này, cũng có ý nghĩa hắn có thể nhanh chóng trưởng thành!

Ví dụ như…

Hắn đã nắm giữ được độc lạ mà Ly Miêu Vương giả tự tin này!

Phù!

Lưỡi dao trên toàn thân Đỗ Địch An bỗng nhiên vươn dài ra, hoá thành hàng chục hàng trăm lưỡi dao ngọn giáo, chia nhau đâm về phía ba vị Vương giả lại đây bao vây, mười mấy lưỡi dao trong số đó đâm về Ly Miêu Vương giả, hơn ba mươi lưỡi dao tứ chi khác, từ các góc độ hoặc đâm hoặc chém hoặc bổ, đánh về phía Bạch Hổ Vương giả, còn lưỡi dao còn lại, phóng ra ngọn lửa, đánh về phía Vương giả giống như bọ cạp xông đến ở bên phải.

Mỗi một lưỡi dao đều nóng bỏng, toả ra nhiệt độ cao, ở nửa tấc phía sau của miệng dao có thêm một cái rãnh, bên trong có nọc độc màu đen sôi sùng sục đang chảy.

Vào thời khắc giao thủ, Đỗ Địch An cảm nhận được một luồng lực cản truyền đến thông qua lưỡi dao, đến từ phía một vị Vương giả khác giống bọ cạp, ở bên người đối phương dường như có một luồng lực đẩy khó hiểu, khiến lưỡi dao của hắn giảm bớt tốc độ tấn công.

Có điều, hơn mười lưỡi dao khác của hắn lại đánh trúng Ly Miêu Vương giả kia, lông tơ mềm bao trùm cơ thể của kẻ kia hoá thành tầng tầng lớp lớp lá chắn mềm, giống như bọt biển bao quanh lưỡi dao, nhưng ngọn lửa kèm theo lưỡi dao đốt cháy, cắt đứt hết lông tơ, chém thẳng lên bản thể. Có điều lần này Ly Miêu Vương giả có phòng bị, lông tơ trên người mọc ra cực kỳ dày đặc, giảm bớt rất nhiều thương tổn của Lưỡi dao, chỉ rạch đứt một ít da thịt.

Sắc mặt của Ly Miêu Vương giả hơi thay đổi, không ngờ rằng bản thân đã có chuẩn bị, lại vẫn bị Đỗ Địch An làm bị thương, hắn vừa chuẩn bị xoay người tấn công tiếp, lại bỗng nhiên cảm thấy thân thể có gì không đúng lắm, chỗ vết thương bị Đỗ Địch An rạch đứt, lại không có dấu hiệu lành lại, hắn không kịp xem xét, rút người lui ra khỏi chiến cục trước, sau đó mới thu gọn lông tóc gần vết thương lại, bất chợt nhìn thấy bảy tám vết thương bị rạch đứt, đã biến thành màu đen!

“Độc?” Ly Miêu Vương giả ngây người, dấu hiệu trúng độc này hắn quá quen thuộc rồi, lại là độc của chính mình!

Ngay lập tức, hắn bỗng nhiên phản ứng lại, khó mà tin được nhìn Đỗ Địch An bị Bạch Hổ Vương giả và Hạt Tử Vương giả bao vây tấn công, lẽ nào trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa nãy, kẻ kia đã phân tích ra độc tố của hắn, dùng năng lực của hắn phục chế lại?!

Mỗi một Vương giả đều có thể phân tích năng lực của người khác, từ đó khống chế thân thể, học tập từ cấp độ gen, tiến vào khống chế năng lực mới, nhưng cái này cần thời gian, chỉ riêng phân tích cấu tạo một loại năng lực, đã cần quan sát cực kỳ kĩ lưỡng, còn học tập lại cần lượng lớn thời gian, có năng lực xung đột với cơ thể, cho dù phân tích ra, cũng không thể học được, còn bắt buộc lựa chọn năng lực phù hợp với bản thân.

Trong ấn tượng của Ly Miêu Vương giả, chỉ có Chúc Long Chủ và vị Kỳ Long Chủ kia có thể mau chóng khống chế và học tập năng lực mới, nhưng gặp phải năng lực phức tạp, thời gian học tập sẽ kéo dài tương ứng, dài ngắn cụ thể không giống nhau, hoàn toàn phụ thuộc vào nhận thức cá nhân, giống như năng lực của hắn đã là năng lực ma ngân huyền thoại năm sao, cộng thêm bản thân nhiều năm học tập hệ độc ma vật khác nhau, quan sát hệ độc của bọn chúng, kết hợp với nhiều loại nọc độc, nghiên cứu ra một năng lực nọc độc thuộc về riêng mình, cho dù là Chúc Long Chủ muốn phá giải, cũng cần không ít thời gian,nhưng đối phương lại hiểu rõ trong vòng vài phút ngắn ngủi?

Nghĩ tới những điều này, Ly Miêu Vương giả bỗng nhiên nhớ đến hai vị Vương giả vẫn đang chiến đấu với Đỗ Địch An, vội vàng kêu lên: “Cẩn thận, trên lưỡi dao của hắn có kèm theo nọc độc của ta, đừng để hắn làm bị thương!”

Trên thực tế, không cần Ly Miêu Vương giả nhắc nhở, Bạch Hổ Vương giả và Hạt Tử Vương giả cũng hết sức né tránh lưỡi dao của Đỗ Địch An, từ lần tiếp xúc đầu tiên trước kia, hai người đã cảm nhận được độ sắc bén của lưỡi dao, cộng thêm không hiểu rõ ràng về năng lực của Đỗ Địch An, không dám dễ dàng bị đánh trúng, kinh nghiệm chiến đấu cả đời của bọn họ phong phú vô cùng, có người trong lúc đối chiến sẽ bôi virus xác sống lên trên vũ khí, cho dù thực lực yếu kém hơn bọn họ, cũng có khả năng đe doạ tính mạng bọn họ, cho nên chưa từng sơ ý, như sư tử vồ thỏ, dùng hết toàn lực.

Sau khi nhắc nhở xong, Ly Miêu Vương giả thấy bọn họ tạm đã thời áp chế được Đỗ Địch An, cũng không nghĩ nhiều, mau chóng điều động gen trong người, đồng hoá phần nọc độc kia, nọc độc này tuy rằng đáng sợ, nhưng dù sao cũng là nọc độc của chính hắn, về cơ bản là vô dụng với hắn. Nhưng, trong lúc hắn nghĩ như vậy, bỗng nhiên lại phát hiện, gen mà mình điều động lại không thể đồng hoá bộ phận nọc độc này, thậm chí, phần nọc độc tự mình biến hoá ra, đang bị phần nọc độc này hoà tan.

“Làm sao có thể?” Ly Miêu Vương giả có hơi hoảng hốt, nghi ngờ chính mình cảm giác sai, lại lần nữa tổ chức chuyển hoá xung quanh bộ vị trúng độc thành nọc độc, đồng hoá nó, nhưng rất nhanh, tổ chức chuyển hoá thành nọc độc này bị bộ phận trúng độc mau chóng hấp thụ, tốc độ cảm nhiễm ngược lại còn nhanh hơn.