Chương 1608 Đại Hiền giả
“Con sâu ngu ngốc” trong miệng hắn ta, chính là Đỗ Địch An.
Đối với việc này Đỗ Địch An không có bất kỳ biểu hiện gì, ngược lại Phi Nguyệt ở bên cạnh có hơi biến sắc, nếu như nói, lúc trước nàng còn không muốn tin điều ấy, nhưng giờ phút này trong lòng lại bắt đầu thấy bất an, nếu chỉ là đối phó Ma Đế và Lâm Trường Sinh, nàng cảm thấy mình có thể miễn cưỡng đối phó được, nhưng mấu chốt là, Quang Minh Vương đã chết, bên cạnh còn có một Đỗ Địch An chưa biết cực hạn thực lực của hắn ra sao, điều này làm cho nàng không thể khống chế được cục diện!
“Giãy dụa sắp chết rồi thì còn ý nghĩa gì nữa, Đại Hiền giả?” Đôi mắt Ma Đế hơi trở nên lạnh lẽo: “Ngươi nghĩ rằng ta không biết mục đích ngươi ngậm đắng nuốt cay ở bên cạnh ta sao? Các ngươi đều là nô bộc bị cha ta bắt về, lợi dụng các ngươi canh giữ lăng mộ tộc ta, bảo vệ lãnh thổ của tộc ta, các ngươi hèn mọn quỳ xuống cầu xin xa vời, hy vọng có một ngày có thể đứng lên, nhưng không biết ta sớm đã nhìn thấu chút tâm tư này của ngươi.”
“Quỳ lâu, tầm mắt của ngươi cũng hạn chế rồi, không phải là ngươi muốn trở về tinh cầu của mình sao? Không phải là muốn tìm công thức cho sinh mệnh hoàn mỹ sao? Hừ, đáng tiếc công thức đã có, tộc Cực Băng Ma Trùng các ngươi từ hơn hai trăm năm trước đã hoàn thành thí nghiệm ngay trên người của Lâm Trường Sinh, đáng tiếc bị hắn tránh thoát được, ngươi có biết vì sao mỗi khi trăng đỏ giáng xuống, ta đều sẽ triệu tập Vương giả các ngươi thảo luận chiến sự không?”
“Thú Hải dương? Vượn Tuyết? Chỉ những thứ nhỏ nhoi đó, ta căn bản không để trong mắt, mục đích là để cho các ngươi ở dưới mí mắt của ta an phận một chút, không cho các ngươi cơ hội đâm thọc.”
Nói đến đây, Ma Đế khẽ cười lạnh, nói: “Ngươi lén lút phái sứ đồ đến Liên bang ẩn núp, đều bị giết chết hết, ngươi có biết là vì sao không? Đúng vậy, hơn hai trăm năm trước, cha của ta đã ký kết thỏa hiệp bảo mật với Lâm Trường Sinh, thỏa hiệp này kéo dài đến đời ta, tương lai cũng sẽ tiếp tục kéo dài, còn về Cực Băng Ma Trùng vĩnh viễn cũng đừng hòng biết được tình hình thật sự của trái đất!”
Lời này vừa nói ra, Quang Minh Vương mở to hai mắt, khó có thể tin, trong mắt tràn ngập giận dữ.
Tinh quang trong mắt Phi Nguyệt lóe lên, quay đầu lạnh lùng nhìn Ma Đế, tựa hồ chuẩn bị động thủ bất kỳ lúc nào.
Đỗ Địch An cũng thấy hơi kinh ngạc, không nghĩ tới trong đây còn có những bí mật này, hắn nghĩ đến cảnh chiến đấu thảm thiết ở chiến trường biên giới, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác buồn cười, tướng lĩnh và binh lính ở tầng dưới nhiệt huyết chiến đấu, diễn giải nên những câu chuyện chiến tranh đầy nước mắt và cảm động, nhưng lại không biết người thống trị ở tầng cao, sớm đã bí mật cùng nhau kết thành đồng minh.
Vậy những chiến sĩ đã hy sinh này có ý nghĩa gì?
Hắn cảm thấy thước đo giá trị trong này quá tàn nhẫn, quá vô tình.
Quần thể sinh vật sẽ xuất hiện các lãnh tụ, thủ lĩnh, giống như hệ thống kim tự tháp, khi xuất hiện hệ thống kim tự tháp, sẽ xuất hiện tình huống tầng cao quan sát tầng thấp, khi cuộc sống không còn đồng đẳng, sẽ phát sinh ra bi kịch, thảm kịch.
Khi sinh ra trong một quần thể như như vậy, hình thức sinh mệnh tồn tại như vậy, có lẽ đã được định trước, phải đối mặt với những điều ấy, thừa nhận những điều ấy, hoặc vâng lời, hoặc quân lâm!
Dường như Ma Đế biết sát ý trong mắt Phi Nguyệt, mặt vẫn như cũ không đổi sắc, lạnh nhạt nói: “Nhưng mà, thỏa hiệp bảo mật này vỏn vẹn chỉ là thay Lâm Trường Sinh giữ bí mật về sự tồn tại của hắn, mà Lâm Trường Sinh cũng phải trả cái giá tương ứng, nhưng ở bên ngoài thỏa hiệp này, cũng không cản trở chúng ta tranh đấu, giống như hai vị long chủ của Đế quốc Hỏa Long, bọn họ cũng là một trong những người ký kết thỏa hiệp bảo mật, nhưng bây giờ thì sao? Chúc Long Chủ đã chết!”
Phi Nguyệt vẫn như cũ lạnh lùng nhìn hắn, sát ý không hề giảm chút nào.
Quang Minh Vương tức giận nói: “Nếu các ngươi đã cùng âm mưu thỏa hiệp bảo mật, ai biết bây giờ các ngươi có phải lại âm mưu thỏa hiệp khác hay không? Giống như loại bỏ bọn ta trước? Hoặc là để bọn ta chém giết lẫn nhau, sau đó các ngươi lại thanh lý bọn ta, và rồi cuối cùng quyết đấu với nhau?”
Ma Đế hờ hững nói: “Nếu như các ngươi lo lắng, có thể giải quyết Lâm Trường Sinh đầu tiên, cái gì mà tự giết lẫn nhau, nghe quá buồn cười, các ngươi xem mình là người một nhà sao? Nếu không phải các ngươi đều có mưu đồ hiểm ác, thì làm sao có thể bị một câu nói nhẹ nhàng của Lâm Trường Sinh châm ngòi?”
Quang Minh Vương hơi sựng lại, sắc mặt nghẹn đến tím tái.
“Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang tính toán cái gì, ngươi đã sớm biết lực lượng của Phi Nguyệt, lợi dụng nàng để đối phó ta, bất luận trong chúng ta là ai chết đi, thì ngươi đều sẽ cướp đi thân thể của người chết đó, đạt tới cảnh giới sinh mệnh hoàn mỹ mà các ngươi theo đuổi.” Ma Đế cười nhạo một tiếng, nói: “Chỉ tiếc, kế hoạch không bằng biến hóa linh hoạt, ta đoán, Lâm Trường Sinh ngươi cũng tính toán như vậy đúng không? Ngươi đã sớm biết vị tiểu huynh đệ này có thể chất đặc thù, không phải Vương giả bình thường, ngươi muốn bọn ta giải quyết hắn trước, sau đó cướp đi thân thể của hắn, nếu như vậy, trong bọn ta không còn ai là đối thủ của ngươi nữa!”