← Quay lại trang sách

Chương 1642 Đuổi theo (3)

Chỉ tiếc rằng, tuy sức phá hoại của những chiến sĩ máy móc này rất khủng bố, nhưng lại cần nguồn năng lượng càng khủng bố hơn, cho dù Lâm Trường Sinh đã thúc đẩy sự phát triển khoa học kỹ thuật về nguồn năng lượng, cũng đã sớm thay nguồn năng lượng mới nhiều lần, nhưng vẫn không thể đáp ứng được nhu cầu của các chiến sĩ máy móc, chỉ có thể khởi động chúng nó trong khoảng thời gian ngắn, không thể đánh lâu dài như Vương giả, cho nên chúng nó mới bị bảo tồn ở đây, chỉ có nguồn năng lượng khổng lồ trong căn cứ này mới cung cấp đủ năng lượng cho chúng nó chiến đấu và tiêu xài!

Lâm Trường Sinh bước nhanh đến một chỗ dụng cụ thật lớn giống như hình cây đại thụ, hỏi: “Tình huống thế nào, có giết được nó hay không?”

Trên dụng cụ thật lớn chiếu ra ảnh ảo của Lâm Trường Sinh, biểu cảm hơi lạnh lùng và cứng nhắc, nói: “Khu vực xảy ra vụ nổ vẫn đang rà quét, tín hiệu bị quấy nhiễu quá nghiêm trọng, phải chờ thêm một phút ba mươi hai giây nữa mới có kết quả.”

Lâm Trường Sinh khẽ nhíu mày, nhưng cũng biết cho dù có gấp gáp hơn cũng vô dụng, lẩm bẩm: “Chắc là tiếng động của vụ nổ sẽ thu hút sự chú ý của Effenesius, nếu tên này quay lại nhìn kỹ, thì đừng để hắn nhặt được đồ tốt, không được, phải chuẩn bị đợt sóng đạn thứ hai!”

Ảnh ảo nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Trái tim máy móc đâu, có bị hao tổn gì hay không?”

Lâm Trường Sinh lắc đầu: “Nó nằm trong cơ thể của ta, tạm thời ta sẽ không lấy ra, nếu Effenesius xuất hiện, ta còn phải mượn sức mạnh của trái tim máy móc để xử lý hắn, loại bỏ rắc rối mãi mãi! Hiện giờ trăng máu đã gần kề, ta phải giải quyết hết mọi chuyện trước thời điểm đó, nếu không lần này ta sẽ không tránh khỏi…”

“Căn cứ vào phân tích, khả năng Effenesius quay lại nhìn là 17.5%, khả năng trốn ở nơi xa theo dõi ngươi đuổi tới chỗ này là 31.9%, khả năng rời khỏi thẳng là 50.6%!” Ảnh ảo hờ hững nói.

Theo dõi ta? Lâm Trường Sinh ngẩn ra, trong lòng chợt toát ra một chút mồ hôi lạnh, cũng cảm giác phía sau lưng có hơi lạnh lẽo, hắn thật sự đã xem nhẹ và bỏ qua điểm này, sau đó hắn lập tức phóng cảm giác lan tràn ra căn cứ, kéo dài đến bên ngoài núi tuyết, đến khi không nhìn thấy bất kỳ dấu vết khả nghi nào thì mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ có một phần ba khả năng mà thôi, xem ra Effenesius cũng không chọn theo dõi hắn, cũng có thể là hắn nhìn thấy thực lực mình bày ra, tự biết đuổi theo cũng khó đánh bại mình, cho nên mới rời khỏi hẳn luôn.

“Xem ra, cuối cùng hắn vẫn không bằng cha của hắn, lá gan vẫn hơi nhỏ, không giống như cha của hắn, vì muốn trở thành thần mà một mình đi đến biển sâu Thái Bình Dương, đuổi giết Bạch Uyên trong hàng tỉ thú biển……” Lâm Trường Sinh lắc đầu, cảm thấy đáng tiếc thay Effenesius, có lẽ đây chính là cơ hội cuối cùng của hắn, một khi giải quyết được Hoang thần này, có được gen của nó, hắn sẽ trở thành sinh mệnh mạnh mẽ nhất trên đời này, là vị thần độc nhất vô nhị!

Khi đó cho dù trăng máu đến, lại có gì đáng sợ nữa?

“Đã rà quét ra tình hình, ta truyền màn ảnh cho ngươi nhìn.” Ảnh ảo đột nhiên nói.

Lâm Trường Sinh gật đầu.

Chỉ thấy trong đó hiện ra hình ảnh khói thuốc súng và bụi bặm che đầy trời, khói bụi dần dần tiêu tán lộ ra mặt đất bị cháy đen, giống như cảnh tượng núi lửa phun trào ra dung nham, cũng nhìn thấy khe rãnh chia cắt mặt đất rợn người kia, thỉnh thoảng còn xuất hiện một ít bông tuyết trên màn ảnh, hình ảnh phân tích ra cũng không rõ ràng lắm. Rất nhanh, Lâm Trường Sinh đã nhìn thấy vùng trung tâm của vụ nổ.

“Đó là?” Bỗng nhiên, Lâm Trường Sinh chú ý tới một điểm đen rất khó thấy, khi nhìn kỹ thì phát hiện đó là một cái xác chết cháy.

Thi thể sao? Trong đầu Lâm Trường Sinh hiện ra ý nghĩ này, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy không đúng, hắn hơi suy tư một lát, rồi không khỏi cười lạnh, súc sinh này vẫn muốn trêu chọc mình, một kỹ xảo dùng đến hai lần thì thật là quá ngu ngốc!

Nhưng trong hắn cũng xác định được Hoang Thần này chưa chết, ngược lại đang trốn ở trong tối chuẩn bị cho hắn một đòn chí mạng!

Chỉ tiếc, hắn cũng không định đích thân đến đó để đọ sức với con quái vật này, chuyện có thể giải quyết bằng đạn hạt nhân thì tại sao phải tự thân ra tay chứ?

“Thông báo xuống dưới, chuẩn bị đợt tấn công thứ hai, lần này dùng đạn phá núi, liên tục cho nổ vào đó, nổ đến khi nào thủng luôn mới thôi!” Lâm Trường Sinh ra lệnh.

Ảnh ảo lạnh nhạt nói: “Căn cứ vào phân tích vừa rồi, nếu Hoang Thần này không chết, thì có khả năng là né tránh vào lòng đất trước khi hỏa tiễn nổ tung là 93.4%, nếu cho nổ liên tục, nó sẽ biết chúng ta đã nhìn thấu ý đồ của nó, chuyển hướng rời đi, như vậy sẽ không tìm được nó nữa.”

Lâm Trường Sinh lạnh lùng nói: “Ta biết, việc ta cho nổ liên tục chỉ là muốn nói với nó, lực chú ý của ta tập trung tại đó, nếu nó rời đi thì nơi đầu tiên sẽ là tòa thành gần đó, bây giờ lập tức mở ra toàn bộ mạng lưới giám sát, kiểm tra mỗi một sự tồn tại khả nghi, một khi khóa được mục tiêu, thì chuẩn bị khởi động hàng tỷ tấn “Thần thoại”, cho dù khiến nó banh xác cũng không sao, ta vẫn có thể lấy được gen từ mảnh xác của nó.”

Thông qua mạng lưới trong Liên bang, chỉ cần Hoang Thần kia lẻn vào thì chắc chắn hắn sẽ tìm ra thân phận mà nó ngụy trang, tuy rằng Hoang Thần này xảo trá, nhưng tính toán trên máy tính của hắn chưa bao giờ sai, chỉ cần khóa chặt mục tiêu thì sẽ chắc ăn 100%!

“Khởi động toàn bộ mạng lưới theo dõi cần gắn vào trái tim máy móc.” Ảnh ảo nói.