Chương 1683 Giết Đế
Khi bước cuối cùng hoàn thành, một Cực Băng Trùng Vương xuất hiện trước mặt Đỗ Địch An, khi cắt đứt liên hệ với nó thì thân thể nó cũng ngừng nhúc nhích, dường như đã chết đi.
Lần này Đỗ Địch An không nhập trí nhớ vào bên trong, hắn không cần Cực Băng Trùng Vương sống dốc sức vì hắn, hắn chỉ cần mượn thân thể của nó mang đến sức mạnh cho đám người Neuss để tăng cường sức chiến đấu là được.
Chế tạo hồn trùng Truyền Kỳ, chế tạo Cực Băng trùng, lại chế tạo Cực Băng Trùng Vương cũng chính là nguyên trùng, tốc độ cấu tạo của Đỗ Địch An càng ngày càng nhanh, trong nháy mắt đã tạo ra một bộ tài nguyên đủ để người ta tiến hóa từ Vực Sâu đến giai đoạn Vương giả.
Đỗ Địch An giao cho Neuss, chuẩn bị để hắn trở thành Vương giả đầu tiên bên cạnh hắn.
Dưới sự trợ giúp của hắn, Neuss nhanh chóng hấp thu hồn trùng Truyền Kỳ, tế bào tiến hóa lại hấp thu Cực Băng trùng, từ Hạ vị Vực Sâu nhanh chóng leo lên Thượng vị Vực Sâu. Trong sự gia tăng nhanh chóng hồn trùng mang đến tàn sát cho thân thể và chưa kịp bài trừ tạp chất trong cơ thể, dưới sự hỗ trợ cải thiện của Đỗ Địch An, chưa đến nửa tiếng sau khi hấp thu hai nguyên trùng Neuss thuận lợi thăng cấp lên cấp bậc Vương giả.
Hơn nữa khác với các Vương giả khác, Neuss sẽ không bị Cực Băng Trùng Vương trong đầu quấy nhiễu ý thức, mãi mãi là ý thức của bản thân.
Mà cảnh khoa trương này khiến mọi người nhìn đến trợn mắt há mồm giống như đang xem ảo thuật, hoàn toàn choáng váng.
Đỗ Địch An bảo Neuss thi triển sức mạnh công kích về phía hắn, trải qua kiểm tra chứng minh được Neuss quả thực có thực lực Vương giả, chỉ là vận dụng chưa quen, chưa hoàn toàn khống chế được sức mạnh trong cơ thể mình.
“Tạo ra hàng loạt Vương giả chính là năng lực của Thần, khó trách Hoang Thần và Ma Trùng đều khổ sở tìm kiếm và thăm dò cái gọi là ‘Thần’, một khi thành Thần thì thế giới này có chuyện gì không giải quyết được nữa?” Đỗ Địch An vui mừng, không khỏi cảm thán.
Ngày đó hắn bảo Oa Thần giúp đỡ, hai người họ cùng nhau chế tạo hồn trùng và nguyên trùng, với tốc độ của Đỗ Địch An cứ khoảng nửa tiếng là có thể tạo ra một bộ tài nguyên cần thiết để tiến hóa đến Vương giả, mà Oa Thần chỉ cần năm sáu phút hơn nữa tốc độ còn đang từng bước tăng lên.
Đỗ Địch An không để Vương giả tràn lan, ưu tiên thăng cấp cho đám người bên cạnh Aurora và Neuss, Kiawe ban đầu đi theo họ lên Vương giả, còn về thân cận của bọn họ thì giao cho bọn họ bồi dưỡng.
Làm xong những việc này Đỗ Địch An nghĩ đến ký ức đã lật xem trong đầu quản lý thương lâu kia, quả thật Ma Đế đã trở về Đế Đô, còn rời đi hay chưa là chuyện những nhân vật nhỏ không cách nào biết được.
Hắn đứng dậy rời khỏi thương lâu dẫn đám người Neuss tới Hoàng thành Đế Đô.
Vương giả ngã xuống, Ma Đế ở trong Vương cung không ra ngoài, hiện giờ Đế Đô long xà đồng thời nổi lên, Chủ Vực Sâu dưới trướng các Vương giả hoặc mấy Chủ Vực Sâu ẩn giấu của gia tộc cổ xưa lần lượt xuất thế tìm hiểu tình hình, có ý đồ mưu đoạt địa bàn các Vương giả để lại, tuy rằng cờ trướng của các đại Vương giả vẫn tung bay nhưng quân đoàn và sản nghiệp dưới trướng đã bị chia năm xẻ bảy, nội đấu không ngừng.
Sau khi Ma Đế trở về đã ra tay trấn giữ sự hỗn loạn của Đế Đô, nhưng sau đó cứ ở mãi trong Vương cung không đi ra ngoài, dẫn đến lời đồn nhảm bốn phía, cường giả khắp nơi vẫn luôn rục rịch.
“Hiện giờ Đế Đô còn một Vương giả trấn giữ cũng là Vương giả duy nhất không tham gia chiến tranh Liên bang, đợi sau khi giết Ma Đế, Đế Đô quần long không chủ, chỉ còn Vương giả thì có thể tiện tay trấn giữ rồi.”
Hiện giờ trong mắt Đỗ Địch An Vương giả không khác gì người bình thường, thông qua việc giúp đám người Neuss tiến hóa thân thể, ánh mắt và lòng dạ của hắn cũng trở nên rộng mở, có thể quan sát vạn vật thiên hạ, đè nén khí thế vạn dặm.
Người bình thường dùng trang phục bên ngoài để bồi dưỡng nên khí chất, Thượng vị giả lấy quyền thế tài phú bồi dưỡng nên khí chất, còn Đế Vương thì lấy lãnh thổ vạn dặm bồi dưỡng nên khí chất!
Đỗ Địch An dẫn đám người Neuss đến Vương cung, lan tràn lĩnh vực cảm nhận, cảm nhận được đủ cảnh tượng Đế Đô hàng ngày trong phạm vi trăm dặm, hai tiếng sau bọn họ đi tới khu vực trung tâm của Đế Đố, đó là Hoàng thành!
Đứng ở ngoài thành cảm nhận của Đỗ Địch An kéo dài về phía trước bao trùm toàn bộ Hoàng thành, rất nhanh đã cảm nhận được cảnh tượng hỗn loạn không giống như trước đó, bên tai nghe được không ít gia tộc bí mật nói chuyện thương nghị cũng nhìn thấy không ít chuyện dơ bẩn, sự riêng tư của mọi người đều bại lộ trong mắt hắn mà không hề phát giác.
Rất nhanh Đỗ Địch An nhìn thấy thủ vệ canh giữ nghiêm ngặt ở trong Đế cung Hoàng thành, tất cả đều rất trật tự.
“Vậy mà hắn vẫn còn ở đây?” Trong mắt Đỗ Địch An hiện lên một tia sáng, hắn vốn tưởng Ma Đế sẽ chạy trốn rời xa Đế Đô, dù sao lúc trước hắn cũng đã rút lui, ngay cả vô số quân đội Liên bang cũng vứt bỏ, có vẻ cực kỳ chật vật, mà hiện tại Đế cung đề phòng nghiêm ngặt không có chút dấu hiệu hỗn loạn, có thể thấy được hắn vẫn còn ở bên trong.
Suy nghĩ một lúc bỗng nhiên Đỗ Địch An hiểu được, lúc trước Ma Đế vứt bỏ quân đội Liên bang có lẽ là biết được sau khi trở lại Đế Đô không có thời gian quản lý Đế Đô, mà Đế Đô mất đi Thất Vương thống trị chắc chắn sẽ bị lay chuyển, nếu như dẫn theo nhiều quân đội trở về thì sẽ khiến hỗn loạn hơn, thậm chí trước khi hắn tập kích sẽ xuất hiện cục diện cực kỳ kinh khủng cho nên mới cố ý vứt bỏ.