← Quay lại trang sách

Chương 1685 Ngàn vạn người chôn cùng

Kiến trúc trên mặt đất rung chuyển kịch liệt, gạch đá nhô lên, toàn bộ Đế cung thậm chí cả Hoàng thành đều cảm nhận được sự chấn động này. Rất nhanh, trong vô số bụi bặm, một chiếc phi thuyền hình vòng bị kéo ra lớp bụi bặm bỏ lại trên mặt đất bên cạnh Đế cung.

Đám người Neuss thấy vậy khiếp sợ không thôi, không ngờ thiếu nữ đi theo bên cạnh Đỗ Địch An yên lặng không nói gì lại có sức mạnh khủng bố như vậy, kéo ra một phi thuyền khổng lồ từ dưới lòng đất cứng rắn, cái này cần bao nhiêu sức mạnh chứ?

Phụt!

Tổ chức mềm mỏng bọc bên ngoài phi thuyền nhanh chóng co rụt lại hóa thành từng lưỡi đao sắc bén bén nhọn, đâm ra mạnh mẽ.

Phi thuyền bị lưỡi đao sắc bén đụng phải vang lên âm thanh keng keng, bắn tung ra một mảng tia lửa, mặt ngoài xuất hiện một hố lõm nhưng chưa bị đánh vỡ.

Oa Thần có chút kinh ngạc, bỗng nhiên một lưỡi đao sắc bén trong đó hóa thành chất dịch bao trùm trên phi thuyền, một lúc sau chất dịch này lại khôi phục thành lưỡi đao sắc bén lần nữa bắn ra, phụt một tiếng, đâm thành một lỗ thủng trên vỏ kim loại bên ngoài phi thuyền!

Thấy có hiệu quả, mặt ngoài lưỡi đao sắc bén khác hiện lên một tia sáng đồng thời lần nữa đâm tới.

Vụt!

Mặt ngoài phi thuyền bỗng lóe lên một chùm sáng màu lam giống như là vòng phòng hộ chắn trước mặt vô số lưỡi đao sắc bén, nhưng không chống đỡ được bao lâu đã vỡ vụn.

Nhưng được vòng phòng hộ ngăn cản khiến sức lực của lưỡi đao sắc bén giảm đi rất nhiều, chưa đâm thủng được phi thuyền.

Đúng lúc này, trong phi thuyền truyền ra một âm thanh lạnh lẽo dữ tợn: “Ta không muốn đối địch với ngươi, ngươi không nên ức hiếp quá đáng bức ta đến không có đường lùi, cho dù chết đi thì ta cũng phải kéo theo ngươi đệm lưng!”

Đỗ Địch An nghe ra âm thanh của Ma Đế, không khỏi cảm thấy quái dị, nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết ta sẽ đến sao, nói những lời này có phải đã muộn hay không, nếu như ngươi sớm chủ động thần phục ta có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”

“Thần phục? Ngươi đừng hòng!” Ma Đế trong phi thuyền giận dữ nói: “Ta không muốn đối địch với ngươi, ngươi tốt nhất cũng không nên đến trêu chọc ta, trên đường ngươi tới nơi này chẳng lẽ không nhìn xung quanh sao, các ngóc ngách trong Hoàng thành này đều đã được ta chôn vũ khí hạt nhân, đây chính là thứ Nhân loại trái đất các ngươi phát minh ra, một khi ta kích nổ thì toàn bộ Hoàng thành này đều sẽ chìm xuống, diện tích lớn như vậy ngươi chạy không thoát đâu!”

Lúc này Đỗ Địch An dùng lực cảm nhận xuyên thấu vào lòng đất các ngóc ngách gần đây, lập tức nhìn thấy mấy chục mét nơi dưới lòng đất quả thật đã được chôn cất vũ khí hạt nhân phân ở các vị trí khác nhau, trước đó hắn chỉ chú ý trên mặt đất, đúng là đã xem nhẹ cái này, dù sao cũng không ngờ Ma Đế lại kéo cả Hoàng thành chôn cùng.

“Ngươi cảm thấy vũ khí hạt nhân có tác dụng với Thần sao?” Đỗ Địch An thu hồi cảm nhận, hờ hững nói: “Ta còn tưởng ngươi sẽ chuẩn bị thủ đoạn gì để ứng phó, không ngờ lại là thứ nhàm chán như vậy.”

“Nói như vậy, ngươi không muốn buông tha cho ta sao?” Ma Đế trong phi thuyền nghiến răng nói: “Vậy thì cùng chết đi!”

Đỗ Địch An nhướng mày, thông qua bố trí xung quanh hắn có thể nghĩ đến tính toán của Ma Đế, hắn biết rõ bên trong chiếc phi thuyền này cũng chôn cất vũ khí hạt nhân, hơn nữa uy lực còn rất lớn!

Một khi kích nổ Ma Đế trong phi thuyền sẽ bị vũ khí hạt nhân tiễn đi đầu tiên, khu vực trung tâm nổ tung sẽ chịu nhiệt độ cao trên trăm độ, tất cả vật chất trên trái đất ở trước nhiệt độ như vậy trong nháy mắt đều sẽ tan chảy đến cặn bã cũng không còn, cho dù là Thần cũng sẽ bị thương nặng, thậm chí sẽ lập tức bị diệt vong!

Tuy nhiên, nếu có sự chuẩn bị thì hiệu quả sẽ khác.

“Cẩn thận!” Đỗ Địch An không kịp truyền miệng cho Oa Thần nên dùng linh cảm nhanh chóng truyền ý nghĩ cho nàng.

Oa Thần nhận được ý nghĩ, cả người đều phủ ra lượng lớn giáp xác như nham thạch nóng chảy màu đỏ thẫm bao lấy thân thể tầng tầng lớp lớp giống như một đóa hoa sen đỏ màu máu.

Ầm!

Không có bất kỳ điềm báo nào, vụ nổ chợt vang lên.

Nhưng khi Địch Địch An dựng khôi giáp lên phòng ngự, lập tức phân chia ra vô số xúc thể kéo đám người Neuss đến phía sau đóa sen lớn phía sau nàng, mặc dù như thế khi chấn động nổ tung, trái tim hắn vẫn mạnh mẽ co rụt lại.

Phải biết rằng, bọn họ giờ phút này cách phi thuyền rất gần, nói là đang ở khu trung tâm vũ khí hạt nhân cũng không quá đáng!

Đây là lần đầu tiên hắn cách vũ khí hạt nhân gần như vậy, giống như đang đối mặt với tử thần.

Mọi thứ đều xảy ra trong nháy mắt, lúc Ma Đế vừa dứt lời Đỗ Địch An vừa truyền ý nghĩ đi đã xảy ra ngay lập tức, trong nháy mắt bùng nổ chấn động và ánh sáng chói mắt chiếu rọi trời đất như ban ngày, như một ngọn lửa bốc lên bộc phát trên tinh cầu này!

Rất nhiều người trong Hoàng thành ngẩng đầu nhìn lúc bị chấn động, khi ánh sáng nóng rực đâm xuyên qua trời đất, cũng trong nháy mắt đâm thủng võng mạc của bọn họ, hai mắt của nhiều người bị thiêu đốt đến chảy máu, không đợi bọn họ đau khổ kêu rên, âm thanh mặt đất cuồn cuộn rung động giống như một đợt sóng lớn thúc đẩy tới, tất cả các giác quan trong nháy mắt bị tê liệt mất đi cảm giác.

Đùng!

Toàn bộ Hoàng thành phát nổ ra một đám mây nấm khổng lồ!