Chương 1694 Trăng máu xuất hiện
Con ngươi của Đỗ Địch An hơi co lại, không ngờ rằng trăng máu mà Lâm Trường Sinh lo sợ lại xuất hiện thật, nhưng thời gian này khác với thời gian mà Lâm Trường Sinh biết, sớm hơn một tháng!
“Trăng máu xuất hiện, phi thuyền của Băng Ma Trùng sắp sửa tới Trái Đất rồi...” Đỗ Địch An nghĩ đến lần trăng máu mà Lâm Trường Sinh đã trải qua, khẽ cau mày, Băng Ma Trùng tới Trái Đất để tuần tra căn cứ thí nghiệm, cũng chính là Liên bang, mỗi khi vào lúc như thế này, Lâm Trường Sinh cũng sẽ trốn vào trong trí tuệ nhân tạo giả tưởng trước, xóa đi tất cả số liệu về sự tồn tại hắn, bao gồm cả tin đồn về hắn trong Liên bang cũng đều xoá sạch toàn bộ.
Những người biết rõ về hắn, hiển nhiên cũng sẽ bị xoá sạch hết, chẳng hạn như HeHeslodi.
Có thể làm Bán Thần nắm giữ võ lực như Lâm Trường Sinh dè chừng lo sợ như vậy, có thể thấy được thực lực của Băng Ma Trùng đã tới Trái Đất hung hãn đến cỡ nào, mặc dù không phải là thần thật, nhưng cũng dư sức nghiền nát một vị Bán Thần!
Hơn nữa, Băng Ma Trùng nắm giữ nền khoa học kỹ thuật siêu phàm, có quyền hạn tối cao với trí tuệ nhân tạo Liên bang, có thể cưỡng chế khởi động lại trái tim máy, đây là uy hiếp trí mạng đối với Lâm Trường Sinh!
Chẳng qua, hôm nay trái tim máy đã rơi vào tay của Đỗ Địch An, cho dù có khởi động lại, cũng không có ảnh hưởng tới hắn.
“Hẳn là bọn chúng đã chuẩn bị đáp xuống Trái Đất, nơi đầu tiên phải đi chính là Liên bang, sau khi thu thập được số liệu từ Liên bang, biết rõ biến cố ở Liên bang, hoặc là sẽ chọn chạy trốn, hoặc là sẽ tìm đến ta...” Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt của Đỗ Địch An chợt lóe, lập tức đổi ý, hoãn lại việc đi Thi quốc, mà trước tiên đi giải quyết Băng Ma Trùng đáp xuống Liên bang.
Đối với hắn mà nói, mặc dù bọn Băng Ma Trùng này có thể đối phó với Bán Thần, nhưng vẫn kém hơn chân thần một trời một vực, được Oa Thần giúp đỡ, muốn giải quyết bọn chúng cũng không tốn sức chút nào. Sau khi giải quyết xong bọn Băng Ma Trùng này, có lẽ còn có thể thu được một vài bí mật về xác sống từ chỗ bọn chúng.
Hôm nay hắn đã đứng đầu thế giới, cũng biết gần hết các bí mật đằng sau, đến nay không còn nhiều bí mật vẫn được chưa biết đến, virus xác sống chính là một trong số đó, cũng là cái hắn muốn biết nhất.
Oa Thần không có ý kiến gì với Đỗ Địch An, Đỗ Địch An nói cái gì thì là cái đấy, nói muốn đi Liên bang thì lập tức đồng ý liền, không chút nghi ngờ.
Vù!
Vù!
Đỗ Địch An hóa thành phi điểu, bay vút ra khỏi Đế cung cùng Oa Thần, bay thẳng tới phía nam của Đế Đô.
Sau vài giờ, Đỗ Địch An và Oa Thần vượt qua biên giới của thành Chiến Thần, đi vào trong Liên bang. Hôm nay bọn họ tự vượt qua biên giới của thành Chiến Thần, không cần lén lẫn vào trong bầy Lôi Điểu trên trời để vượt qua, không ai dám cản trở.
Vừa tới Liên bang, Đỗ Địch An đáp thẳng xuống thủ đô ngay, phóng ra lực cảm nhận, phát hiện không có bóng dáng phi thuyền của Ma Trùng trong thủ đô thành phố này, ngoài ra, hắn còn cảm giác được hơi thở của Heslodi, cũng dừng lại ở thủ đô.
Ngay sau đó, Đỗ Địch An xuất hiện ở bên cạnh Heslodi.
Heslodi đang họp trong một toà cao ốc, thảo luận về việc cải cách chế độ Liên bang từ cấp cơ sở, lúc này Đỗ Địch An đột nhiên từ bên ngoài đi xuyên qua cửa sổ cao từ trần đến sàn, như một bóng ma, khiến nhiều người tập trung trong phòng họp sợ đến nhảy dựng.
“Đại, Đại Đế.” Heslodi thấy Đỗ Địch An, ngẩn người một chốc, vội vàng tiến lên hỏi thăm: “Sao ngươi tới đây, cũng không nói trước cho ta biết một tiếng, để ta đi đón ngươi!”
“Không cần, hôm nay thủ đô có chuyện gì khác thường không?” Đỗ Địch An hỏi thẳng.
Heslodi thấy Đỗ Địch An vội vã đến đây, vẻ mặt nghiêm túc, hình như có chuyện lớn gì đã xảy ra, trong lòng không khỏi căng thẳng, cũng không tiếp tục hỏi han, nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi lắc đầu nói: “Xem các tin tức từ các nơi báo tới, cũng không có chuyện gì lớn, không biết ngươi đang nói đến chuyện gì?”
Đỗ Địch An nhìn bộ dạng của hắn, hình như cũng không giống có chuyện lớn gì xảy ra, hơn nữa hôm nay trăng máu mới xuất hiện, đoán chừng Ma Trùng còn chưa tới Trái Đất.
“Không có gì.” Đỗ Địch An lắc đầu, bóng người nhoáng một cái đã rời khỏi phòng họp.
Heslodi ngạc nhiên, rồi cười gượng một tiếng, cảm thấy hết cách với vị thần long thoắt ẩn thoắt hiện như Đỗ Địch An.
Những người khác trong phòng họp đều không dám thở mạnh, những người có thể ngồi ở chỗ này đều đã gặp qua Đỗ Địch An, biết rõ thủ đoạn tàn bạo của vị Đại Đế này, không ngờ hắn sẽ tới kiểu hội nghị quy mô nhỏ như thế này, vài người trước đó ngồi im thin thít đến nổi vã cả mồ hôi, hai chân dưới gầm bàn không khỏi run rẩy mềm nhũn ra.
Đỗ Địch An đứng giữa bầu trời thủ đô, nhìn lên trời cao, khẽ híp mắt, đang đợi phi thuyền của Ma Trùng đáp xuống.
Vốn tưởng phải đợi rất lâu, ai ngờ mới qua chừng mười phút đồng hồ, Đỗ Địch An đã nhìn thấy mấy điểm đen nhỏ xuất hiện trên bầu trời, từ xa đến gần, càng lúc càng lớn, rõ ràng là hình dáng phi thuyền của Ma Trùng.
“Đến rồi!” Đỗ Địch An phấn chấn tinh thần, nói với Oa Thần bên cạnh: “Sẵn sàng chiến đấu.”
Oa Thần cười hì hì hỏi: “Ăn được không?”
“Cứ giữ lại đã, sau khi xong chuyện rồi hãy ăn.” Đỗ Địch An nói.
“Á...”
Lúc này, phi thuyền càng ngày càng lại gần, tổng cộng ba chiếc phi thuyền, toàn thân đen nhánh, bề ngoài của phi thuyền trông giống đĩa bay, nhưng bề mặt lại nhô ra những cái gai sắc nhọn chĩa ra ngoài, hơi có vẻ dữ tợn, trong nháy mắt xuất hiện trên không trung cao mấy ngàn mét.