← Quay lại trang sách

Chương 1712 Cần gì có đó

Ở trong này, Tường Lớn Sylvia là nơi mà hắn quen thuộc nhất, cũng là địa phương hắn muốn tìm hiểu rõ ràng nhất, hắn biết Đỗ Địch An luôn áy náy việc cha mẹ nuôi chết đi, thế nên đi điều tra những người thân thích tương quan với cha mẹ nuôi của hắn, bao gồm cả tổ tiên, may mà có thể tìm được một chi nhánh thân thích, bồi thường đôi chút.

Ngoài ra, hắn cũng từng tìm kiếm tư liệu liên quan cha mẹ ruột của Đỗ Địch An, nhưng hắn không hề tìm được một chút tài liệu hữu dụng nào trong cô nhi viện ở đó, thẳng đến sau này, hắn mới biết được thân phận chân chính của Đỗ Địch An, là người của thời đại từ ba trăm năm trước!

Mà cha mẹ ruột của hắn đương nhiên cũng là người đến từ thời đại kia!

Nhưng mà, Đỗ Đich An là dựa vào kho đông lạnh mới có thể sống sót, phụ mẫu của hắn chỉ là người phàm bình thường, làm sao có thể ngăn cản được sự ăn mòn của thời gian chứ?

“Ngươi thật sự không nhìn lầm, thể chất của phụ mẫu hắn chỉ là người bình thường?” Neuss xác nhận lại lần nữa chuyện này với Kiawe.

Kiawe không chút nghĩ ngợi nói: “Đương nhiên rồi, dù gì bây giờ ta cũng đã là Vương giả, chút nhãn lực này có thể đảm bảo, trừ khi cha mẹ nuôi của hắn cũng là Vương giả, nhưng ta có thể hoàn toàn khẳng định, bọn họ không phải, cho dù có che giấu mùi vị kỹ đến mức nào đi nữa thì làm đồng loại, loại mùi vị kỳ quái kia cũng không thể che giấu được ta!”

Neuss hiển nhiên biết ánh mắt của hắn rất đáng tin, nhưng mà điều này khiến hắn liên tưởng đến một chuyện cực kinh khủng, nếu như cha mẹ ruột của Đỗ Địch An mà Kiawe nhìn thấy thực sự là người bình thường, như vậy làm sao bọn họ sống được đến bây giờ chứ? Hoặc là nói, dù như thế nào đi nữa bọn họ cũng không thể tự nhiên xuất hiện trong thư phòng của Đỗ Địch An?

Hắn nhớ đến năng lực của Đỗ Địch An, trong lòng thấy cực kỳ rùng mình, điều đó có thể so với năng lực của thần, là thứ mà những Vương giả tầm thường như bọn họ vĩnh viễn cũng không thể sánh ngang, cho dù là Vương giả, chỉ cần Đỗ Đich An muốn thì cũng có thể tiện tay tạo ra một cả một đống!

“Phục sinh lại người thân của mình, đúng là đủ mạnh? Neuss lẩm bẩm nói.

Kiawe nghe thấy lời của hắn, kinh ngạc nói: “Phục sinh? Ngươi nói cha mẹ của hắn là do hắn phục sinh lại sao? Sao có thể chứ, cho dù là thần đi thì cũng không thể khiến người đã chết sống lại được đi?”

“Nếu như thật sự là thần, có lẽ là có thể.” Neuss nhẹ giọng nói, nửa câu còn lại phía sau hắn không nói, Đỗ Địch AN cũng không phải là chân thần,mà là á thần, đối với việc tạo ra sinh vật, có lẽ chỉ có hai loại lựa chọn, đầu tiên là phải hoàn toàn phục chế người thân dựa theo trí nhớ của mình, dùng cách tái tạo tạo ra, loại phương pháp chế tạo ra người thân này, tính cách của người được tạo ra sẽ thường hướng về tư tưởng chủ quan của người chế tạo, tương đối phiến diện, qua một thời gian dài sẽ dễ dàng xảy ra vấn đề.

Loại biện pháp thứ hai là lục soát tất cả trí nhớ của mình, kỹ càng xem từ đầu đến cuối một lần, từ tương quan trí nhớ về người thân tạo ra một trí nhớ độc lập đi ra ngoài, thêm một số phân tích từ các gốc độ, căn cứ hành động của người thân mà đi phân tích tính cách của họ, cuối cùng tổng kết ra trí nhớ tính cách, rồi rót vào trong đầu!

Đối với loại chế tạo phiến diện như cách thứ nhất, loại thứ hai hơi hoàn thiện hơn, nhưng mà cũng chỉ là hoàn thiện tương đối mà thôi, suy cho cùng, do dù phân tích tính cách chu đáo chặt chẽ đến đâu cũng không thể tránh khỏi sai lầm, huống chi ký ức của cha mẹ Đỗ Địch An là từ trong trí nhớ của hắn chiết ra, đồng nghĩa với việc trước lúc hắn ra đời, những kinh nghiệm thời niên thiếu của cha mẹ hắn, hắn hoàn toàn không biết, căn cứ loại suy xét này, tính cách của bọn họ đương nhiên cũng không hoàn toàn ăn khớp.

Nếu như không ăn khớp, thì đồng nghĩa với việc, những người được sáng tạo ra này chưa chắc là những người kia.

Nghĩ đến đây trong lòng Neuss đồng thời thở dài, không khỏi cảm thấy hơi sợ hãi, kể từ sau khi Đỗ Địch An thống nhất Đế Đô, hắn có thể tinh tường cảm nhận được biến hoá của Đỗ Địch An, biến hoá như vậy khiến cho hắn hơi hoang mang sợ hãi, cho tới bây giờ hắn mới biết bản thân sợ hãi cái gì, hắn sợ năng lực của Đỗ Địch An, sợ hắn không bị bất cứ ai nắm giữ, năng lực của hắn sẽ càng ngày càng bành trướng, vượt qua cả thần.

Lúc ngươi có thể chế tạo ra sinh mệnh rồi thì người sẽ còn để ý sinh mệnh sao?

Khi ngươi có thể tuỳ tiện là có thể phục sinh người thân, ngươi sẽ còn để ý người thân sao?

Neuss chứng kiến quá nhiều bi kịch của người bình thường, cũng đã nhìn thấy rất nhiều thế gia quý tộc rớt đài, hắn phát hiện, chuyện vui hay chuyện buồn trên thế giới này là tồn tại lớn nhất, không phân biệt ti tiện hay tôn quý, bất kể là người cao cao tại thượng thế nào, khi hắn mất đi ái tử đều sẽ thấy bi thương, khi hắn đạt được ước mơ mà mình tha thiết, hắn cũng sẽ cảm thấy vui mừng, điều này không hề liên quan đến việc có tiền tài quyền thế hay không.

Một người quý tộc có thể tuỳ tý chà đạp gấm vóc tơ lụa, đó là bởi vì hắn thấy quá nhiều, tiện tay cũng có cả đống.

Mà nếu một người dân đen làm hỏng quần áo thô sơ người mình, cũng sẽ không hề thương tiếc gì.